Chương 509: Nhìn Thấu
Chương 509: Nhìn ThấuChương 509: Nhìn Thấu
Đúng như Triển Hồng Ngọc đã nói, nhà của nàng ở rất gần, đi bộ ba phút đồng hồ liền đến.
Nhà của Triển Hồng Ngọc là một tòa biệt thự độc lập cao bốn tầng, bên ngoài nhìn khá đơn giản, nhưng bên trong lại cực kỳ xa hoa.
Đây xem như là căn biệt thự được trang hoàng tốt nhất, tiên tiến nhất mà Lục Thánh từng thấy.
Nó có rất nhiều thiết kế tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật rất không phổ biến.
Khuyết điểm duy nhất chính là nó không có sân.
Lục Thánh cũng không khách khí với Triển Hồng Ngọc, sau khi vào nhà hắn liền đi thằng vào phòng tắm.
Ào ào ào!
Nước nóng từ đỉnh đầu cọ rửa toàn thân Lục Thánh, mang đi cảm giác mệt mỏi nhè nhẹ.
Thời gian hơn một tuần qua Lục Thánh cũng chưa từng tiến vào không gian mộng cảnh một lần, có nghĩa là hắn chưa từng nhắm mắt ngủ một lần nào.
Cường độ chiến đấu lần này cao hơn quá nhiều, Lục Thánh cơ hồ là chiến đấu liên tục không ngủ không nghỉ, nhưng hắn ngược lại là cảm thấy thoải mái hơn, chủ yếu là do tâm lý tốt.
"Lần trước tinh thần của ta liên tục căng thẳng cao độ, một chút cũng không dám lơi lỏng, hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội phạm sai lầm nào."
"Nhưng lần này lại khác, hoàn cảnh chiến trường nhìn như hung hiểm gấp trăm lần so với lần trước, nhưng kỳ thật ta vẫn luôn có đường lui. Bất cứ lúc nào ta cũng có thể rời đi, cho nên tỉnh thần của ta càng thêm thả lỏng."
Lục Thánh thầm nghĩ như vậy.
Hắn nhìn dòng nước chảy xuôi dưới chân từ màu đen biến thành màu xám, rồi lại từ màu xám biến thành trong suốt.
Quá bẩn, ngay cả Lục Thánh cũng có chút ghét bỏ chính mình.
Sau khi xả nước một hồi hắn muốn sử dụng sữa tắm, nhưng lại phát hiện trong phòng tắm chỉ có sữa tắm cho nữ vẫn còn chưa mở, đoán chừng là Triển Hồng Ngọc chuẩn bị cho hắn.
Lue Thánh do dit mật chút rầi rết cuâc vẫn là e# duna. Cùng lắm eau khi xong việc thì hắn dùng tỉnh thần lực xóa hết mùi hương.
Lúc này giọng nói của Triển Hồng Ngọc từ bên ngoài phòng tắm truyền đến.
"Đại nhân, ta giúp ngươi đem đồ đạc để ở đây, ngươi đi ra là có thể nhìn thấy."
"Được." Lục Thánh thuận miệng đáp một tiếng, suy nghĩ một chút hắn lại bổ sung: "Đừng gọi ta là đại nhân, ta tên là Lục Thánh."
"À à... được được."
Lục Thánh dùng sữa tắm xong liền lợi dụng cơ bắp chấn động cùng tinh thần lực để xóa hết mùi thơm lưu lại trên người.
Tỉnh thần lực thả ra, hắn cảm giác ngoài cửa không có ai.
Trên tấm gương bên trong phòng tắm hiện ra thân thể dương cương của Lục Thánh.
Làn da hắn vẫn trắng nõn nhẫn nhụi như mỹ ngọc, đường nét cơ bắp gần như hoàn mỹ, nhưng không có nửa phần cảm giác gầy yếu, càng giống như phong cách điêu khắc người của Hy Lạp cổ đại, hỗn hợp giữa lực lượng cùng vẻ đẹp, làm cho người nhìn cực kỳ có mỹ cảm.
Lục Thánh thoáng vận chuyển khí huyết, vết nước lưu lại trên người hắn nhanh chóng bốc hơi hóa khí.
Lục Thánh trần truồng từ trong phòng tắm đi ra, ánh mắt dừng lại một bộ quần áo chỉnh tề trên giường.
Đó là một bộ trang phục chiến đấu rất thịnh hành trong quân khu, gồm áo khoác đen và áo dài tay bó sát người màu xanh đậm.
Loại áo dài tay bó sát người này được dùng vật liệu tổng hợp cao cấp để chế tác. Nó chẳng những có thể giữ ấm cơ thể mà còn cực kỳ co dãn, hơn nữa tính dẻo dai cũng rất mạnh, so với áo chống đạn bình thường đều rắn chắc hơn.
Phía dưới là quần dài tác chiến màu đen đồng bộ, còn có một đôi giày chiến hợp kim mới tỉnh.
Triển Hồng Ngọc ngay cả quần lót cũng chuẩn bị tốt cho Lục Thánh, có chất liệu cùng loại với áo dài tay bó sát.
Lục Thánh cũng không suy nghĩ nhiều mà nhanh chóng ăn mặc chỉnh tề.
Hắn đẩy cửa phòng đi ra ngoài thì thấy Triển Hồng Ngọc đang cầm một ly nước ngồi bên trên sô pha tại phòng khách, không biết nàng đang nghĩ cái gì. "Ngài khỏe rồi chứ?"
Thấy Lục Thánh đi ra, Triển Hồng Ngọc vui vẻ đứng lên hỏi.
Nàng bình tĩnh nhìn hắn một hồi, trong mắt nàng có dị sắc lưu chuyển, sau đó lại nhanh chóng quay đầu di.
Lục Thánh phát hiện Triển Hồng Ngọc cũng đã thay đổi quần áo.
Nguyên bản nàng mặc quần áo chiến đấu bọc kín toàn thân, bây giờ đã đổi thành áo ba lỗ bó sát người phối với áo khoác nhỏ, thân dưới là quần đùi phối với tất chân lưới đen phối hợp với một đôi giày chiến cỡ nhỏ.
Dáng người nóng bỏng của Triển Hồng Ngọc lộ ra vô cùng nhuần nhuyễn, khiến cho Lục Thánh liên tưởng đến một nhân vật nữ trong một trò chơi bắn súng ở kiếp trước có tên là Linh Hồ Giả thì phải.
Hắn quên rồi!
Lục Thánh cũng không chú ý nhiều, bình tĩnh nói: "Vậy bây giờ chúng ta đi tiến hành chứng nhận tư cách tướng tinh nhé?"
"À à được chứ." Triển Hồng Ngọc gật đầu, hỏi: "Nhưng ngài có muốn ăn chút gì trước không?"
"Chứng nhận xong rồi ăn."
"Vâng."
Hai người từ nhà của Triển Hồng Ngọc đi ra, trước cửa nhà nàng vừa vặn có một chiếc xe buýt loại nhỏ chạy qua.
Lục Thánh phát hiện cơ sở hạ tầng của Khu Tướng Tỉnh thật sự hoàn thiện, gần như không khác gì trung tâm thành phố.
Trong lòng hắn cũng càng thêm kiên quyết dự định sẽ đón cha mẹ và em gái hắn tới đây ở.
Trung tâm chứng nhận tư cách tướng tỉnh cách nhà của Triển Hồng Ngọc cũng không xa.
"Ta đã thông báo cho đám Bạch Diện Đầu Trọc rồi, bọn họ sẽ ở đó chờ chúng ta." Triển Hồng Ngọc nhìn xem đồng hồ thông minh, nói với Lục Thánh.
Lục Thánh gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Hắn đối với ý nghĩ trong lòng đám người Triển Hồng Ngọc rất rõ ràng, nhưng hắn cũng sẽ không phản cảm. Bởi vì cậy mạnh tránh yếu vốn là bản năng của con người.
Nếu ngươi không có giá trị thì người khác dựa vào cái gì phải đối tốt với ngươi? Lục Thánh cũng đang cần người tương đối quen thuộc với khu tướng tỉnh như đám người Triển Hồng Ngọc dẫn đường, làm chỉ đạo sư cho tân binh như hắn.