Chương 517: Tận Dụng Ưu Thế
Chương 517: Tận Dụng Ưu ThếChương 517: Tận Dụng Ưu Thế
Lục Thánh bình tĩnh bắt tay cùng Từ Huyền.
Hắn một đường phong quang mà đến nên đã sớm thành thói quen bị vạn chúng chú mục.
Trang bức đối với hắn chỉ như mây bay, vì hắn trang bức nhiều đến nổi nhàm chán.
"Xin chào Từ thượng tướng." Lục Thánh chào hỏi đơn giản một câu.
Từ Huyền thì lại có chút kích động, nhanh chóng nói ra: "Tất cả phúc lợi của Lục đại tông sư ta đã để cho người đi an bài tốt rồi, điểm công huân cũng đã bắt đầu tiến hành kết toán, hiện tạ ngài có muốn đi tới phòng làm việc của ta uống một tách trà không?"
"Không cần." Lục Thánh lắc đầu, nói: "Ta đã lâu không có nghỉ ngơi, bây giờ ta muốn nghỉ ngơi trước một chút, lần sau ta sẽ tới."
"Được, vậy liền để lần sau."
Bị Lục Thánh từ chối nhưng Từ Huyền lại không hề tức giận, ngược lại còn sảng khoái đáp ứng.
Sau đó hắn an bài cho binh sĩ bên người nhanh đi làm thủ tục tiếp theo cho Lục Thánh.
Binh sĩ kia tựa như tiếp nhận một loại nhiệm vụ vô thượng vinh quang nào đó, hắn mặt mũi tràn đầy phấn khởi dẫn Lục Thánh rời đi.
Trong đại sảnh, nhóm tướng tỉnh còn đang nghị luận đã chấn kinh tại chỗ.
Bọn họ muốn đi lên cùng Lục Thánh làm quen nhưng lại không dám, chỉ có thể kính sợ đưa mắt nhìn hắn rời đi.
Hôm nay đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là thời gian cực kì khó quên.
Bởi vì bọn họ đã thấy tận mắt một vị đại tông sư đỉnh phong trẻ tuổi, tiền đồ vô lượng như vậy.
Từ Huyền hẳn là người kích động nhất ở đây.
Người bên ngoài chỉ có thể nhìn ra Lục Thánh tuổi trẻ, nhưng căn bản không biết hắn đến cùng tuổi trẻ bao nhiêu.
Lục Thánh chỉ mới 19 tuổi!
Vừa nghĩ đến con số này, trong lòng Từ Huyền liền hung hăng run lên.
Cháu trai của hắn cũng đang ở độ tuổi này, nhưng Lục Thánh lại có được chiến lực 12. 5 sao, là đại tông sư đỉnh phong. Câu tiền đồ vô lượng cũng không đủ để miêu tả thiên tư yêu nghiệt của Lục Thánh.
Chỉ có thể nói là Võ Thánh chỉ tư!
"Nếu bồi dưỡng tốt thì quân khu phía Đông chúng ta sẽ có thể sinh ra một vị Võ Thánh cấp chín chân chính!"
Từ Huyền cũng bị ý nghĩ này của hắn làm cho giật nảy mình, nhưng hắn không cảm thấy chút nói quá nào.
"Ta nhất định phải nhanh chóng cáo tri tin tức này cho tư lệnh! Nhất định tư lệnh cũng sẽ rất cao hứng."
Nghĩ đến đây Từ Huyền liền quay người vội vàng rời đi.
Nhưng hắn mới đi được hai bước thì lại xoay người trở về, vẻ mặt ôn hòa dặn dò mấy người của tiểu đội Hổ Hạt.
"Lục Thánh chỉ vừa gia nhập quân khu mấy ngày, nếu như hắn có chỗ nào không hiểu thì các ngươi nhất thiết phải hướng dẫn cho hắn thật tốt, giải nghi hoặc cho hắn."
"Nếu như hắn có yêu cầu gì thì các ngươi phải tận lực thỏa mãn hắn. Không thỏa mãn được thì cứ tới tìm ta."
"Từ lão yên tâm, chúng ta nhất định sẽ làm hết sức!" Triển Hồng Ngọc cố gắng ưỡn ngực, nghiêm túc trả lời.
Từ Huyền cũng là cố ý nhìn nhiều trước ngực Triển Hồng Ngọc vài lần, suy nghĩ một chút rồi mang ý vị thâm trường bổ khuyết thêm một câu: "Có ưu thế thì liền phát huy cho tốt. Tiềm lực của Lục Thánh so với tưởng tượng của các ngươi lớn hơn rất nhiều. Gen của hắn rất quý giá. Ngươi hiểu ý ta chứ?"
Triển Hồng Ngọc hơi đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu.
Nhưng trong lòng nàng thầm nhủ: Ta ngược lại có một vạn lần nguyện ý, nhưng Lục Thánh không nguyện ý thì ta cũng chịu a!"
Từ Huyền bước nhanh rời đi. Chờ hắn vừa đi khỏi thì đám tướng tỉnh lập tức đem tiểu đội Hổ Hạt, tiểu đội Thiên Lang cùng tiểu đội Tiếu Trạm bao vây lại, hỏi thăm không ngừng.
"Chuyện này cũng quá kinh người đi!"
"Có thể thấy không được bao lâu sự tình này sẽ truyền khắp toàn bộ khu tướng tinh khu, thậm chí là toàn bộ quân khu phía Đông!"...
"Quân phục và huy chương tướng tỉnh của ngài sẽ nhanh chóng được chế tạo, chế tạo xong ta sẽ mang đến cho ngài." Binh sĩ dẫn đường cung kính kính nói ra, và đem một chiếc chìa khóa cho Lục Thánh: "Đây là trụ sở Lục Thánh gật đầu, sau đó cùng binh sĩ ngồi lên một chiếc xe Jeep quân dụng, nhanh chóng rời đi trung tâm tướng tỉnh.
Trên xe, Lục Thánh tùy ý vuốt ve chìa khóa trong tay, nhìn xem cảnh sắc ven đường.
Quân đội chế ra các quân hàm thật có ý tứ, vậy mà có tới thập nhị tinh thượng tướng.
Bao nhiêu ngôi sao thì chiến lực chính là như vậy.
"Không biết tiêu chuẩn Đại tướng là mấy sao? Nguyên soái quân đội sẽ cần mấy sao?"
Lục Thánh đoán chừng Đại tướng cùng nguyên soái không chỉ có chiến lực mạnh mẽ, mà còn phải có tố chất quân sự cùng thiên phú chính trị rất cao.
Cũng giống như Du Phi Dực so với tướng tỉnh phổ thông sẽ không giống nhau lắm.
Lục Thánh nhớ tới Từ Huyền vừa mới gặp qua, trên vai hắn là năm ngôi sao và mặc một thân quân phục Thượng tướng.
Lục Thánh nhịn không được thầm nghĩ: "Chiến lực tăng một lần thì liền đổi một bộ quân phục thì chẳng phải là rất phiền phức hay sao?"
"Nếu như ta đánh ra chiến lực 100 sao thì sẽ phải gắn 100 ngôi sao trên quân phục ư?"