Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 518 - Chương 518: Nơi Ở Mới

Chương 518: Nơi Ở Mới Chương 518: Nơi Ở MớiChương 518: Nơi Ở Mới

Lục Thánh đang nghĩ ngợi lung tung thì xe Jeep quân dụng dừng lại.

Hắn thông qua cửa sổ xe nhìn ra ngoài, đôi mắt không khỏi có chút sáng lên.

Lúc trước hắn còn đánh giá nơi ở của Triển Hồng Ngọc cái gì cũng tốt, chỉ là không có sân vườn, hiện tại chỗ hắn ở lập tức có sân vườn.

"Đại nhân, mời xuống xe."

Binh sĩ dẫn đường chủ động mở cửa cho Lục Thánh, cung cung kính kính mời hắn xuống xe.

Lục Thánh âm thầm cảm khái, không nghĩ tới mình cũng có một ngày trở thành đại lão quân đội.

Vừa xuống xe thì một cái trang viên biệt thự cực kì khí phái liền hiện ra trước mặt Lục Thánh.

Đập vào mắt hắn là hai cánh cửa sắt lớn kiểu châu Âu có màu đen mạ vàng, trước cửa còn có hai binh sĩ cầm súng đứng gác.

Binh sĩ dẫn đường tiến lên cùng hai binh sĩ cầm súng trao đổi vài câu, hai binh sĩ lập tức làm một cái quân lễ xinh đẹp cho Lục Thánh.

"Chào thủ trưởng!"

Câu "Chào thủ trưởng" này khiến cho Lục Thánh liên tưởng đến một bộ phim hài nào đó mà kiếp trước đã xem qua.

Câu thoại nổi tiếng nhất bên trong chính là "Chào Vương tổng!".

Mà cái trang viên biệt thự trước mặt Lục Thánh cùng biệt thự của Vương tổng trong phim thật đúng là có điểm giống nhau, chỉ là quy cách hơi nhỏ hơn một chút, dù sao đây cũng là quân khu.

Nhưng bức cách của nơi này so với của Vương tổng cao hơn không biết bao nhiêu lần, trước mỗi cánh cửa đều có thể thấy được binh sĩ đứng gác dáng người thẳng tắp, thực lực kém cỏi nhất cũng có trình độ võ giả cấp ba.

Võ giả cấp ba cấp bốn tại thành phố Bạch Hà đều có thể mở võ quán hoặc làm cái giáo đầu, hiệu trưởng võ đại, cũng có thể xem như là nhân vật có uy tín, nhưng ở quân khu chỉ có thể dùng để canh gác.

Lục Thánh nhất thời có chút cảm khái.

Thực lực võ đạo tăng lên về sau, tầng thứ xã hội đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, rất nhiều thứ mà người bình thường ngay cả nghĩ ñndo không nahïĩ ra đước. Binh sĩ dẫn đường một bên dẫn đường cho Lục Thánh, một bên giải thích: "Ngôi nhà này tuy nhỏ nhưng toàn bộ lính gác đều đến từ quân bộ, một tuần sẽ đổi một lần. Bọn họ lĩnh thưởng công huân của quân bộ nên không cần đại nhân quan tâm."

Lục Thánh vừa nghe vừa thỉnh thoảng gật đầu.

Hai người một đường đi qua đại lộ phủ kín đá hoa cương, hai bên đều là cây xanh vườn tược được cắt tỉa chỉnh tầ.

Trong trang viên không chỉ có lính gác mà còn có người làm vườn, thợ mộc, đầu bếp, tài xế, nữ công nhân vệ sinh, vân vân...

Lục Thánh dùng tỉnh thần lực quét qua, số lượng những người này có hơn mười vị.

Toàn bộ trang viên giống như một tổng thể rộng lớn và có trật tự, tồn tại chỉ để phục vụ một người.

Hiện tại Lục Thánh đã đến và trở thành chủ nhân chân chính của nơi này.

Binh sĩ dẫn đường còn để cho đám người kia nhớ kỹ bộ dáng của Lục Thánh, nói cho bọn hắn biết là sau này ai sẽ là chủ nhân chân chính của nơi này.

"Quân bộ có thể sẽ bố trí cho đại nhân mấy chiếc xe chuyên môn, chờ đại nhân lúc nào rảnh rỗi tự mình đi chọn lựa."

Binh sĩ dẫn đường dẫn Lục Thánh đi qua suối phun tại trung tâm trang viên, hắn dừng bước trước cửa phòng, cung kính nói: "Tên của ta là Vương Diệp, sau này đại nhân có gì dặn dò thì liên lạc với ta bất cứ lúc nào cũng được."

Nói xong hắn dùng hai tay đưa lên một cái điện thoại di động màu đen to bằng bàn tay.

Lục Thánh tiện tay nhận lấy và phát hiện điện thoại di động cũng là đặc chế, có đầy đủ chức năng.

Vừa vặn điện thoại di động ban đầu của hắn đã sớm hỏng do bị máu dị thú ngâm lâu khi hắn ác chiến ở trên chiến trường.

"Được."

"Vậy đại nhân nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta sẽ mau chóng thống kê điểm công huân của ngài và kịp thời báo cáo cho ngài."

Binh sĩ dẫn đường mở cửa cho Lục Thánh, chờ hắn đi vào thì mới xoay người rời đi.

Bên trong biệt thự này rất là xa hoa. Tầng một và tầng hai được nối bởi một cầu thang xoắn ốc rộng hơn ba mét.

Bên trái là phòng khách, bên phải là phòng ăn.

Có một nữ giúp việc hơn 20 tuổi, làn da trắng nõn, đôi mắt to tròn đang ngồi xổm lau chùi bàn trà trong phòng khách.

Còn có hai người nữ giúp việc từ 30 đến 40 tuổi, một người đang lau tay vịn cầu thang, một người đang lau bình hoa.

Sau khi Lục Thánh đi tới, ba người nữ giúp việc này lập tức dừng lại động tác, đứng lên cung kính chờ hắn phân phó.

"Các ngươi cứ tiếp tục làm việc của mình đi." Ánh mắt Lục Thánh tùy ý đảo qua người ba người nữ giúp việc, thuận miệng nói: "Chuẩn bị cho ta chút đồ ăn."

"Vâng."

Nữ giúp việc trẻ tuổi nhất bên cạnh bàn trà nhẹ nhàng đáp lại, sau đó xoay người chạy nhanh về phía bếp.

Nàng cũng là võ giả, bước chân nhanh nhẹn giẫm trên sàn nhà trơn bóng nhưng hầu như không phát ra âm thanh gì, Lục Thánh đoán chừng nàng đã trải qua huấn luyện chuyên môn.
Bình Luận (0)
Comment