Chương 523: Nhân Vật Truyền Kỳ
Chương 523: Nhân Vật Truyền KỳChương 523: Nhân Vật Truyền Kỳ
Đông Tình Tuyết rất bình tĩnh nói với Tần Thiệu Quân: "Chuyện này vốn là không có kết quả. Ta thích Lục Thánh hay Lục Thánh không thích ta căn bản cũng không quan trọng."
"Nếu đã là chuyện hoàn toàn không có kết quả thì cần gì phải để cho nó phát sinh."
"Tính cách của ta ngươi cũng biết rồi mà. Danh tính, tuổi tác, thân phận, ... ta có khi nào quan tâm đâu chứ."
Tần Thiệu Quân há miệng, cuối cùng chỉ có thể rầu rĩ nói ra một câu: "Thật nghẹn khuất mà..."
Hắn giống như cảm thấy không đủ hả giận mà lại hung hăng đạp một cước xuống mặt đất, giẫm nát một khối xi măng nhỏ.
"Nếu ta là Võ Thánh thì ta nhất định sẽ cho ngươi cùng Lục Thánh thành hôn! Ta muốn nhìn xem hai tên Đông Phá Thiên cùng Đông Thắng Y kia dám thả ra một cái rắm hay không."
Đông Tình Tuyết buồn cười, nói: "Ngươi đột phá tông sư trước rồi nói sau."
Tần Thiệu Quân hờn dỗi hừ hừ, tâm tư muốn tác hợp Lục Thánh cùng Đông Tình Tuyết của hắn cũng đã phai nhạt.
Đông Tình Tuyết ngược lại vẫn mang thần sắc bình tĩnh, vừa đi vừa thường xuyên đưa tay sờ sờ dây chuyền bạc trên cổ, tựa hồ như vậy là nàng đã có chút thỏa mãn.
Hai người đang đi trên đường thì bỗng nhiên có một đám người chạy qua "vù vù" bên cạnh.
"Mau mau mau!"
Cả đám đều mang thần sắc kích động và lo lắng, giống như có đại sự gì đó phát sinh.
Tần Thiệu Quân nhìn thấy mà hiếu kỳ, hắn nhịn không được đưa tay túm lấy một nam thanh niên mặc úy phục, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Nam thanh niên bị Tần Thiệu Quân kéo lại nhìn lướt qua quân hàm của Tần Thiệu Quân, hắn lập tức chào hỏi theo nghỉ thức quân đội, sau đó nghiêm túc nói: "Bẩm báo trưởng quan, nghe nói có đại tông sư đỉnh phong mới xuất hiện, chúng ta hiện tại đang chuẩn bị đi tận mắt chứng thực một chút."
"Thật hay giả đấy?" Tần Thiệu Quân chớp chớp mắt hỏi lại, trên mặt lộ Hắn quay đầu lại nhìn Đông Tình Tuyết, Đông Tình Tuyết cũng có chút động dung.
"Đi xem thử."
"Được!"
Hai người cũng không nói nhảm mà trực tiếp theo đám người chạy đi.
Chỉ chốc lát sau hai người đã chạy tới trung tâm sự vụ của quân doanh.
Ở đây cũng có tướng tỉnh bảng, chỉ là những cái tên trên bảng quá xa xôi, tựa như minh tinh trên TV, cùng đám binh sĩ bình thường không có quan hệ gì lớn.
Nhưng dù sao khi quê hương có danh nhân xuất hiện thì ít nhiều gì người ta cũng sẽ có một chút cảm xúc vinh dự.
Cho nên lúc này bên trong đại sảnh lầu một, tại trung tâm sự vụ là người đông nghìn nghịt, đều là binh sĩ nghe tin mà đến.
Từng đợt tiếng nghị luận than thở khiến cho cả đại sảnh rất ồn ào.
Hai người Tần Thiệu Quân thật vất vả mới chen vào đại sảnh. Bọn họ vừa nhìn về phía màn hình lớn thì trong chốc lát, ánh mắt hai người đều mở to, biểu tình giống như gặp quỷ.
Tần Thiệu Quân trực tiếp thốt ra một câu "Vãi lồng"!
Lục Thánh sao? Trùng tên à?
Đông Tình Tuyết cũng mang vẻ mặt hoang mang.
Tần Thiệu Quân túm lấy một vị giáo quan bên cạnh đang cùng đồng bạn trò chuyện đến nước miếng bay tứ tung, vội vàng hỏi: "Người anh em, ngươi có biết tin tức cụ thể của vị tướng tỉnh mới này không?"
"Ngươi hỏi ta xem như là hỏi đúng người rồi." Vị giáo quan kia mặt mày hớn hở nói ra: "Theo ta được biết sự tích của vị Lục thượng tướng này có thể gọi là một truyền kỳ!"
"Hắn nhập ngũ không đến một tháng, nhưng vừa tới quân khu đã trực tiếp xông ra chiến trường."
"Địa quật cấp AA mới xuất hiện tại phòng tuyến của sư đoàn 835 ngươi có biết không?"
"Nửa tháng trước nó đã bị phá, sư đoàn 835 đều phải rút lui, sư đoàn trưởng cũng trực tiếp chết trận. Các ngươi đoán xem Lục thượng tướng đã làm gì?"
"Khá lắm, hắn trực tiếp một mình thủ hộ chiến tuyến. Đơn thương độc gần nửa tháng."
"Nghe nói toàn bộ chiến trường đều bị thi thể dị thú phủ kín, thi chất thành núi, máu thịt thành tường, máu chảy thành sông."
"Các huynh đệ tới tiếp viện đều sợ ngây người, dọn dẹp chiến trường cũng tốn trọn hai ngày. Ta nói hắn đạt hơn 3 triệu công huân đều coi như ít."
"Vả lại chiến lực của Lục thượng tướng còn đạt tới 12. 5 sao, toàn bộ quân khu có mấy người đạt tới chứ?"
"Các ngươi cứ chờ xem, không bao lâu nữa Đông Bộ Thất Diệu sẽ biến thành Đông Bộ Bát Diệu."
"Phi, hiện tại đã là Đông Bộ Bát Diệu rồi!"
Tần Thiệu Quân nghe người này nói mà cái miệng há to từng chút một, to đến nổi có thể nhét vào một nắm đấm.
"Đó... đó thật sự là Lục Thánh mà chúng ta quen biết sao?!" Tần Thiệu Quân chậm rãi quay đầu, vẻ mặt khó có thể tin nhìn về phía Đông Tình Tuyết hỏi.
Hắn thình lình phát hiện lúc này trên mặt Đông Tình Tuyết đang nở rộ hào quang kỳ dị.
Nàng nhìn chằm chằm không dời mắt vào một cái tên trên màn hình lớn, sờ sờ mặt dây chuyền mật ngân trên cổ, nhẹ nhàng nói với Tần Thiệu Quân: "Buổi tối gọi Lục Thánh cùng nhau ăn cơm đi. Để ta gọi hắn cho."
Tần Thiệu Quân chớp chớp mắt, gật đầu đáp: "Được!"...