Chương 524: Ngươi Đã Lập Đại Công!
Chương 524: Ngươi Đã Lập Đại Công!Chương 524: Ngươi Đã Lập Đại Công!
"Du Phi Dực sư đoàn 1182. bái kiến tư lệnh!"
Du Phi Dực mặc một thân quân trang đứng ở cửa, lớn tiếng báo cáo.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc nhưng tay trái khẽ run rẩy, mồ hôi chảy ra từ thái dương vẫn có thể nhìn ra.
Tâm tình Du Phi Dực bây giờ rất khẩn trương, rất kích động.
Vinh hạnh đặc biệt được tư lệnh tự mình tiếp kiến cũng không phải mỗi một sư đoàn trưởng đều có được, chứ đừng nói là tiếp kiến một mình.
Du Phi Dực gia nhập quân khu phía Đông và chinh chiến đã mấy chục năm, lần gần nhất hắn gặp Hạ Định Quân vẫn là lúc hắn vinh dự thăng hàm thiếu tướng, được bổ nhiệm làm sư đoàn trưởng của sư đoàn 1182 và đã là chuyện tám năm trước.
"Du Phi Dực!" Hạ Định Quân từ chỗ ngồi đứng dậy, vẻ mặt tươi cười chào hỏi: "Vào ngồi đi!"
"Vâng, thưa tư lệnh!"
Du Phi Dực bước vào văn phòng, ngồi xuống ghế sô pha, nhưng cho dù là như vậy thì hắn cũng chỉ ngồi xuống nửa cái mông, sống lưng thẳng tắp, tay chân cũng bày ra quy củ củ, động cũng không dám động một chút.
"Ngươi không cần quá mức câu nệ." Hạ Định Quân đi tới, cười híp mắt rót cho Du Phi Dực một ly nước trà, mở miệng nói: "Ngươi đã làm rất khá."
Du Phi Dực tỉnh thần đại chấn, vội vã nói: "Tất cả đều là nhờ tư lệnh có phương pháp chỉ huy đúng đắn."
Hạ Định Quân cười ha hả, lắc đầu nói: "Ha ha ha ha, không hề liên quan đến ta, là ánh mắt của ngươi độc đáo, có công đề cử."
"Hả?!!"
Du Phi Dực lập tức sửng sốt, không rõ nguyên do.
Hạ tư lệnh lần này tiếp kiến ta chẳng lẽ không phải bởi vì ta vừa tại phòng tuyến của Địa Quật cấp AA có biểu hiện xuất sắc, phòng thủ tác chiến rất tốt sao?
Ánh mắt của ta độc đáo?
Ta có công đề cử?
Đây là chuyện gì xảy ra? Sao ta một chút cũng nghe không hiểu?
"Phi Dực không hiểu, xin tư lệnh chỉ rõ." Du Phi Dực rốt cuộc vẫn nói ra nghỉ hoặc của mình. Hạ Định Quân cũng không cảm thấy có gì kỳ quái, cầm lên một túi văn kiện đưa tới trước mặt Du Phi Dực.
"Ngươi xem cái này đi, xem xong ngươi sẽ hiểu."
Du Phi Dực dùng hai tay trịnh trọng tiếp nhận, hắn mở ra túi văn kiện nhìn xem.
Hạ Định Quân ngồi ở một bên uống từng ngụm trà.
Du Phi Dực nhìn thấy bên trong tài liệu giới thiệu đơn giản về lý lịch của Lục Thánh, đây là những điều Du Phi Dực đã biết.
Sau đó...
"Quả nhiên là vậy!" Du Phi Dực thầm nghĩ trong lòng.
Những hồ sơ này đến từ các sư đoàn và trung đoàn khác nhau, có sự giám sát của hộp đen chiến trường trên các mặt trận khác biệt.
Du Phi Dực lật xem từng trang lại từng trang, mỗi lần lật xem hai mắt hắn đều giật giật.
Du Phi Dực nhìn thấy chỉ riêng dị thú cấp bảy mà Lục Thánh đã giết chết tới 57 con.
Bà mẹ nó, tiểu tử này quá yêu nghiệt, trách không được tại sao ngay cả tư lệnh đều muốn đích thân điểm danh tán thưởng!
Du Phi Dực hiện tại đã đại khái hiểu được ý tứ trong lời nói của Hạ Định Quân lúc trước. Hắn cũng biết nguyên nhân mà Hạ Định Quân lần này đích thân tiếp kiến hắn.
Chiến tích dũng mãnh như vậy nếu đặt ở trên người một tân binh vừa mới nhập ngũ không bao lâu thì quả thật quá kinh người!
Nghĩ vậy Du Phi Dực lại lật sang trang kế tiếp.
Một hàng chữ đập vào mắt hắn.
Đơn độc thủ hộ chiến tuyến số 23 suốt 9 ngày. Theo thống kê không đầy đủ Lục Thánh đã chém giết tổng cộng 100...
Vụt!!!
Du Phi Dực mạnh mẽ từ ghế sô pha đứng lên.
Hắn nhìn xem văn kiện tư liệu trong tay, rồi lại nhìn xem Hạ Định Quân với vẻ mặt khiếp sợ.
"Tự lệnh..."
"Ngồi xuống trước đã." Hạ Định Quân phảng phất như đã sớm đoán được Du Phi Dực sẽ có phản ứng này, hắn mang vẻ mặt tự nhiên giơ tay lên bảo Du Phí Bước nồi vuống “Dhía sau còn nữa nai xem yand rồi lai nói" "Vâng, thưa tư lệnh."
Du Phi Dực cố nén nội tâm chấn động, chậm rãi ngồi xuống.
Hắn có chút khó có thể tin nổi những dòng chữ miêu tả trên văn kiện trong tay. Từng con số của nó làm cho hắn hết hồn hết vía, hoài nghỉ mình có phải hoa mắt hay không.
Lục Thánh một thương đơn độc thủ hộ một cái chiến tuyến!
Trời ạ, hắn rốt cuộc điên cuồng đến cỡ nào mới có thể có ý nghĩ như vậy?
Quan trọng nhất là hắn thật sự thủ hộ thành công!
Đó là điều kỳ lạ nhất!
Du Phi Dực rốt cuộc cũng biết Lục Thánh sau khi rời khỏi sư đoàn 1182 thì đã đi tới nơi nào.
Trách không được vì sao buổi tối hắn cũng không có trở về sư đoàn 1182.
Không phải hắn không muốn trở về mà là hắn căn bản về không được!
"Tiểu tử này rốt cuộc có thực lực gì? Chẳng lẽ hắn đã đột phá đại tông sư rồi?" Du Phi Dực vô cùng chấn kinh, trong lòng thầm hỏi.
Tựa như cảm nhận được nghỉ hoặc của hắn, trang cuối cùng của tài liệu đã cho hắn một cái đáp án mà hắn muốn.
[ Chiến lực 12. 5 sao! Tướng tỉnh bảng! ]
Mấy chữ này ở trong mắt Du Phi Dực nhanh chóng phóng đại, một từ lại một từ nện vào trong mắt hắn, đem đầu óc của hắn đập đến kêu ong ong tổng, cơ hồ mất đi năng lực suy nghĩ.
Chiến lực 12. 5 sao!
Tướng tỉnh bảng!
Du Phi Dực là sư đoàn trưởng một phương, có kinh nghiệm lâu năm trên sa trường, đã nhìn quen sinh tử, cũng thấy nhiều các loại sóng to gió lớn.
Nhưng giờ này khắc này hắn căn bản không cách nào bảo trì sự trấn định, cả người đều bối rối.
Hắn chỉ có thể nhìn chằm chằm văn kiện tư liệu trong tay, ánh mắt hắn cơ hồ đều muốn hãm sâu vào đó.
Hạ Định Quân ở một bên nhìn thấy bộ dáng này của Du Phi Dực, trên mặt hắn lộ ra nụ cười, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vai Du Phi Dực, nói: "Du thiếu tướng, lần này ngươi có công rất lớn, giúp cho quân khu phía đông chúng sự là khó được."
"Ngày sau ngươi liền phụ trách thống soái ba sư đoàn, quân hàm của ngươi cũng lại nâng cao một bậc. Từ hôm nay trở đi ngươi liền hưởng thụ đãi ngộ của trung tướng."
Du Phi Dực mờ mịt ngẩng đầu nhìn xem vẻ mặt ôn hòa của Hạ Định Quân, thì thào cảm tạ: "Cảm ơn tư lệnh."
Nhưng trong đầu hắn vẫn không ngừng hiện lên thân ảnh của Lục Thánh. ...