Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 530 - Chương 530: Đối Chiến Võ Thánh

Chương 530: Đối Chiến Võ Thánh Chương 530: Đối Chiến Võ ThánhChương 530: Đối Chiến Võ Thánh

Lục Thánh nội thị bản thân, hắn có thể nhìn thấy kết cấu thân thể mình, hoa văn cơ bắp, hình dạng xương cốt đều nhiều ra một ít biến hóa rất nhỏ so với võ giả bình thường.

Loại biến hóa này khó có thể miêu tả mà lại vô cùng kỳ diệu. Nó tràn ngập một loại mỹ cảm thần kỳ, mỹ cảm siêu thoát cơ thể người bình thường.

Thân thể Lục Thánh giống như một bức tranh vừa mới bắt đầu vẽ, cực kỳ huyền ảo phức tạp. Mà lại giống như một ngôi sao đang âm thầm được thai nghén trong ánh sáng nhàn nhạt.

Ngay cả máu của hắn cũng mang theo một tia màu vàng nhạt.

Phù...

Lục Thánh tùy ý ra quyền với không khí, tốc độ ra quyền cũng không nhanh, căn phòng bỗng nhiên sáng lên.

Khi hắn vung tay vung chân tạo ra cảm giác mặt trời mới mọc phía đông, giống như bản thân hắn chính là mặt trời, hắn tùy tiện làm ra một động tác cũng có thể tạo thành ánh sáng.

Ong!!!

Lục Thánh đánh một quyền vào ngực mình, võ thân của hắn phát ra âm thanh kỳ dị như tiếng rồng ngâm hổ gầm, lại tựa như tiếng chuông du dương truyền ra từ miếu cổ trong núi.

"Đại tông sư đỉnh phong cũng đừng nghĩ dễ dàng đánh vỡ phòng ngự của ta!" Ánh mắt Lục Thánh sáng rực nói ra.

"Long ngâm hổ khiếu, cổ miếu hồng chung!"

"Giống như trong sử sách đã nói qua, đây là biểu hiện khi cường giả cổ võ đem hai môn hoành luyện công pháp là 'hổ khiếu kim chung tráo' và 'long ngâm thiết bố sam' tu luyện tới cảnh giới đại thành viên mãn."

"Nhưng ta phải vượt xa cảnh giới này."

Thân hình Lục Thánh giãn ra, xương cốt không còn phát ra tiếng kim loại va chạm nữa.

Hắn lặng lẽ không một tiếng động nhưng lại làm cho căn phòng sáng tối luân phiên.

Hắn giống như một vầng mặt trời rực rỡ, cảm giác cường đại không gì sánh kịp. Mà điểm này chỉ vẻn vẹn là hiệu ứng kèm theo.

Luec Thánh lần này chính thức trùng kích vẫn là †tế bào Bất Diêt. Giữa trán hắn có ba cái kim sắc tế bào rạng rỡ sinh huy tụ hội một chỗ, liên kết chặt chẽ giống như tam vương đồng vị, thống soái toàn thân Lục Thánh, mà mỗi một cái Tế bào Bất Diệt đều mạnh hơn so với lúc trước.

"Nếu cứ tiếp tục như vậy, về sau mặc kệ ta dung luyện được bao nhiêu cái Tế bào Bất Diệt, nhưng chúng đều sẽ càng ngày càng mạnh hơn."

"Nói không chừng dù cho Bất Diệt chỉ thể chân chính của ta còn không có kiến tạo thành, nhưng thân thể ta cũng đã hướng tới tầng thứ sinh mệnh cao hơn mà đi rồi."

Đương nhiên đây cũng không phải là chuyện xấu, Lục Thánh cảm thấy không sao cả.

Ba cái Tế bào Bất Diệt cộng thêm Hằng tỉnh bất diệt thể để cho Lục Thánh thật sự rất chờ mong thực lực hiện tại của mình.

Chiến lực của ta có thể đạt tới mấy sao đây? Gấp đôi trước đó cũng không quá đáng nhỉ?

Lục Thánh không rõ ràng lắm, nhưng hắn có một đối tượng thí nghiệm tốt nhất, đó là Nguyện Luân Đao Võ Thánh, Cố Huyền!...

Bên trong không gian mộng cảnh, thân ảnh Lục Thánh lặng lẽ xuất hiện.

Hắn đột ngột giáng lâm thế giới này, hai chân giẫm lên con đường dài đổ nát.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt có tinh quang bắt đầu thiêu đốt, đó là chiến ý chi hỏa!

"Thương đến!"

Lục Thánh thong dong đi về phía trước, đưa ra tay phải, khẽ hô.

Tàn thương của Triệu Lãnh Tuyền chủ động bay đến trong tay hắn.

Nơi hắn đi qua cảnh sắc chung quanh từng bước sáng lên, như thể hắn chính là nguồn sáng.

Phía xa xa, đạo nhân ảnh phong hoa tuyệt đại kia cũng chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt hắn vẫn hờ hững như lúc ban đầu.

Keng!!!

Tiếng trường đao ra khỏi vỏ vang lên từ trên người đạo nhân ảnh. Trong không khí có đao khí nhanh chóng ngưng tụ.

Trong mắt Lục Thánh bốc lên chiến ý hừng hực, bước chân hắn cũng càng lúc càng nhanh, cả người hắn hóa thành một luồng sao băng hung hăng lao về phía đạo nhân ảnh kia. Một luồng đao quang cực sáng từ trên trời giáng xuống, đột ngột xuất hiện trước mắt Lục Thánh.

Con ngươi Lục Thánh co lại, hắn đưa thương ra mạnh mẽ chủ động đánh về phía luồng đao quang kia.

Ẩm!!

Một đạo thân ảnh nhanh chóng bay ngược ra ngoài, nặng nề nện trên mặt đất, nhanh chóng trượt về phía sau, dọc đường nhấc lên mảng lớn bùn đất, đất đá vỡ vụn.

Hắn một mực trượt đi trăm mét rồi cuối cùng mới dừng lại.

Lục Thánh nửa quỳ trên mặt đất, hai chân ở trên đường dài cày ra hai vệt thật dài. Dưới chân hắn là hai cái hố sâu, còn có gạch đá vụn vỡ chất thành hai tòa núi nhỏ phía sau.

Lục Thánh cúi đầu, dùng thương chống xuống đất, bả vai phập phồng theo hơi thở.

Kế tiếp hắn đứng lên, dáng người càng lúc càng cao ngất.

Có một vết thương thật dài từ bả vai trái của hắn kéo dài đến sườn phải, máu thịt cuộn tròn có thể thấy được xương cốt, nhìn thấy mà giật mình, nhưng vết thương đang từ từ khép lại.

Lục Thánh sắc mặt trắng bệch nhìn xem tồn tại cường đại đang chuẩn bị xuất hiện trước mặt mình.

"Một đao của ngươi giết không chết ta." Lục Thánh nhếch miệng cười nói, lộ ra hàm răng trắng tỉnh."Vậy thì ngươi chết chắc rồi."

Một giây sau thân ảnh Lục Thánh cứng lại, gần như cùng lúc hắn đã xuất hiện ở vị trí cách Cố Huyền không đến mười mét.

Tân Nguyệt Thần Phong!

Lục Thánh tiện tay đâm ra một thương, trong không khí xuất trước mặt hắn hiện ra mấy trăm đạo thương mang màu trắng mà mắt thường có thể thấy được, có trời mới biết tốc độ của hắn đã vượt qua bao nhiêu lần vận tốc âm thanh.

Keng keng keng keng keng...

Tất cả các phát thương đều bị trường đao màu đen của Cố Huyền chặn lại, đao pháp của hắn cũng là tứ cảnh.
Bình Luận (0)
Comment