Chương 531: Bảo Tàng Của Võ Thánh
Chương 531: Bảo Tàng Của Võ ThánhChương 531: Bảo Tàng Của Võ Thánh
Lại có một luồng đao quang kinh diễm tuyệt luân chém xuống.
Lục Thánh sắc mặt bình tĩnh, giữa trán hắn có kim sắc quang huy nở rộ.
Kim sắc quang huy này trong nháy mắt liền bám vào toàn thân hắn, để cho cả người hắn nhiễm lên một tầng hương vị thần thánh.
Ba cái tế bào bất diệt đồng thời sáng lên!
Lục Thánh tùy ý giơ tay đã nhẹ nhàng đánh nát luồng đao quang trên đỉnh đầu.
"Vô Song!" Lục Thánh nhẹ giọng hô lên.
Một giây sau, Bất Động Minh Tôn, Hàn Kích Tước Ngục, Kim Hồng Đại Nhật, Tân Nguyệt Thần Phong, ... Hơn tám loại ý chí tông sư khác nhau đều cùng lúc xuất hiện sau lưng Lục Thánh.
Băng và hỏa tàn sát bừa bãi, mặt đất cuộn tròn, hỏa diễm bốc lên.
Trên bầu trời xám xịt thậm chí còn có sấm sét giáng xuống.
Hiệu ứng đặc biệt và bức cách bá đạo đến cực hạn!
Lục Thánh giờ phút này tựa như chiến thần cổ xưa trong thần thoại, hắn hướng về phía nghịch thần trước mặt chậm rãi đâm ra Tài Quyết Chỉ Thương trong tay.
Cố Huyền sắc mặt không chút thay đổi, đôi mắt hắn trống rỗng hờ hững nhìn xem Lục Thánh, sau đó hắn giơ tay vung đao.
Một luồng đao quang tuyệt diễm trước nay chưa từng có cắt qua trời cao, cùng tàn thương va chạm với nhau.
Răng rắc!
Tàn thương mà Triệu Lãnh Tuyền để lại phát ra âm thanh vỡ nát. Bắt đầu từ mũi thương mà vỡ vụn từng tấc, liên tục đến một phần ba thân thương.
Sự vỡ vụn này còn kèm theo hiệu ứng hoa lệ cùng bức cách của Lục Thánh.
Ánh đao xet qua, tất cả gió lốc năng lượng tàn sát bừa bãi đều bị chôn vùi.
Lục Thánh nhìn vào đôi mắt không hề dao động của Cố Huyền mà tựa hồ đọc ra một câu.
Hoa lý hồ tiêu, một đao trảm tận! "Được lắm!"
Lục Thánh lui về phía sau mấy bước, tùy ý vứt bỏ tàn thương vỡ nát, thản nhiên nói: "Vậy ta sẽ cho ngươi một chút cảm thụ của sức mạnh chân chính."
Đôi mắt Lục Thánh nhanh chóng chuyển từ đen sang xám, thân thể hắn trở nên vĩ ngạn, tư thái cất cao, giống như đứng ở đỉnh núi cao nhất.
"Võ Thần!"
Lục Thánh tùy ý giơ tay lên, ngay sau đó trong thiên địa xuất hiện mấy trăm Lục Thánh ở các vị trí khác nhau có động tác khác nhau, tư thái khác nhau.
Tất cả Lục Thánh đầu hướng về phía Cố Huyền mà đánh tới.
Lúc này trên khuôn mặt bình tĩnh của Cố Huyền rốt cục đã xuất hiện một tia dao động.
Trường đao màu đen trong tay hắn bắt đầu run rẩy, thân thể mục nát của hắn tựa hồ đang nhanh chóng nổi lên thứ gì đó đáng sợ hơn.
Con ngươi màu xám của Lục Thánh bất chợt nổi sóng. Hắn nhớ đến trận chiến lúc trước với Triệu Lãnh Tuyền.
Phá Toái Hư Không!
Mấy trăm Lục Thánh đồng thời xuất thủ, gần hai mươi loại ý chí tông sư cùng nhau nở rộ, ánh sáng chói mắt nuốt chửng hơn nửa con đường dài, không thể thấy rõ tình huống bên trong.
Sau một hồi ánh sáng tản đi, hai đạo thân ảnh lằng lặng đứng trên con đường dài.
Tay phải của Lục Thánh nắm thành quyền, nấm đấm rắn chắc dán vào cái trán của Cố Huyền.
Cố Huyền thì bày ra tư thế hai tay cầm đao, trường đao màu đen cách trán của Lục Thánh không đến năm cm.
Một giây sau Lục Thánh bình tĩnh thu quyền.
Aiii...
Có tiếng thở dài rất nhỏ vang lên.
Sau đó thân thể Cố Huyền từng chút một phong hóa rồi tiêu tán.
Trường đao màu đen rơi xuống và bị Lục Thánh tùy ý tiếp được.
Màu xám trong mắt Lục Thánh rút đi, hắn nhìn xem Cố Huyền trước mặt mình đã sắp hoàn toàn biến mất mà dùng một loại ngữ khí hơi tiếc hận nhẹ giọng nói: "Ngươi quá bức cách soái khí, mà ta không cho phép trên "Ngươi hãy yên nghỉ đi! Anh linh bất diệt!"
Thân thể Cố Huyền hoàn toàn phong hóa tiêu tán, chỉ để lại một đống chiến khải màu đen tan rã rơi xuống đất.
Trong mắt Lục Thánh mang theo vài phần may mắn, vì trận chiến này hắn đã có chút coi nhẹ sự đáng sợ của zombie cấp Vũ Thánh.
Nếu như không phải Lục Thánh nhận ra Cố Huyền dường như có sát chiêu cực kỳ đáng sợ đang nổi lên, sau đó nhanh chóng tiên hạ thủ vi cường giết chết đối phương, vậy phỏng chừng thắng bại thật đúng là khó mà nói.
"Chiêu Phá Toái Hư Không của ta đã trở nên càng thêm cường đại, huyễn hóa ra phân thân công kích đều có hơn 200 đạo, đã tăng gấp đôi so với trước."
Phá Toái Hư Không mới là chiến lực cực hạn của Lục Thánh. Đương nhiên hắn cũng chỉ sử dụng nó ở trong không gian mộng cảnh.
"Ở bên ngoài ta căn bản không có cơ hội sử dụng Phá Toái Hư Không, vì không có người đáng giá cho ta dùng tới chiêu này." Lục Thánh thầm nghĩ."Khi ta chân chính ở trước mặt thế nhân sử dụng ra một chiêu này thì hai tay của ta sẽ dính máu của Võ Thánh!"
Lúc này, bên trên tàn thi của Cố Huyền sinh ra từng luồng khói đen dày đặc, trông giống như một lá cờ đen khổng lồ bị gió lay động mạnh mẽ bao lấy Lục Thánh.
Lục Thánh bình thản nhắm mắt lại, vẻ mặt tràn đầy chờ mong nói: "Tới đi bảo tàng của Võ Thánh!"...