Chương 541: Xuống Tầng 20
Chương 541: Xuống Tầng 20Chương 541: Xuống Tầng 20
"Đây chính là thực lực chân chính của thượng tướng thập nhị tỉnh sao?" Nam thanh niên anh tuấn nhìn xem bóng lưng vĩ ngạn như ẩn như hiện phía trước, dùng một loại ngữ khí có chút phức tạp cảm thán.
"Không, Lục đại nhân còn đáng sợ hơn cả một vị thượng tướng thập nhị tỉnh thuần túy." Triển Hồng Ngọc mang vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tu vi tỉnh thần lực cường đại như vậy không phải ai cũng có thể có được."
Mấy người khác trong tiểu đội Hổ Hạt cũng đồng ý quan điểm này.
"Thật không biết Lục đại nhân rốt cuộc là tu luyện như thế nào, so với ngài ta luôn cảm thấy mình chính là phế vật!" Đại hán đầu trọc sờ sờ cái đầu trơn bóng của mình nói, hắn cảm thấy buồn bực nện một quyền vào vách đá bên cạnh.
Nam nhân trung niên đi bên cạnh vỗ vỗ bả vai hắn, lời ít ý nhiều phun ra hai chữ: "Đúng vậy."
"Ta vốn tưởng rằng mình sẽ cùng Lục đại nhân đi xoát điểm công huân, nhưng hiện tại xem ra không chừng chúng ta còn phải tay không mà về." Nam thanh niên anh tuấn cười khổ nói.
Lục Thánh quá mức bá đạo, cho nên bọn họ căn bản không có bất kỳ cơ hội ra tay.
Triển Hồng Ngọc sờ vào đồng hồ thông minh trên cổ tay mình, thản nhiên nói: "Cứ coi như chúng ta đến đây cùng Lục đại nhân dạo một vòng địa quật đi."
Mấy người khác liền gật đầu đồng ý.
XetI!!
Đột nhiên phía trước truyền đến âm thanh lưỡi dao sắc bén cắt qua da trâu già.
Sau đó có một tiếng kêu thảm thiết quái dị bộc phát rồi lại im bặt.
Đám người của tiểu đội Hổ Hạt liếc nhau một cái rồi vội vàng đuổi tới.
Rất nhanh sau đó bọn họ liền nhìn thấy một nam thanh niên vĩ ngạn tuấn mỹ đang đứng trên một chỗ sườn dốc, vẻ mặt hắn bình tĩnh, tùy ý dùng khăn giấy lau chùi bàn tay dính lên chút máu.
Có một bộ thi thể dị thú hơi khổng lồ ngã ở bên cạnh hắn, nhưng đã bị chia làm hai nửa, máu tươi và cơ quan nội tạng văng đầy đất.
"Dị thú cấp bảy!" Đồng tử Triển Hồng Ngọc co rút lại, thốt lên.
Nàng theo bản năng tiến lên hai bước hỏi thăm: "Đai nhân. noài không sao chứ?"
Lục Thánh nhìn nàng một cái, tiện tay ném khăn giấy đã lau xuống đất, thản nhiên nói: "Ngươi cảm thấy ta có thể làm sao?"
Triển Hồng Ngọc sắc mặt cứng lại.
Đám người của tiểu đội Hổ Hạt vây quanh thi thể dị thú cấp bảy mà tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Lục Thánh có thể miểu sát dị thú cấp bảy thì bọn họ tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái. Điều kỳ quái chính là Lục Thánh rõ ràng chỉ dùng thương, hơn nữa trường thương còn bị hắn cất thật tốt trong túi binh khí không có lấy ra.
Thi thể dị thú cấp 7 trước mặt đám người bị cắt đến bóng loáng bằng phẳng, thật giống như bị lưỡi dao cực bén nhoáng một cái liền cắt ra, nó chết thật sự rất quỷ dị.
"Các ngươi thu thập một chút mô dịch hữu dụng rồi tiếp tục lên đường." Lục Thánh thuận miệng phân phó đám người của tiểu đội Hổ Hạt.
Bọn họ rất nhanh liền phân công rõ ràng và hành động cũng rất nhanh.
Kinh nghiệm thăm dò địa quật của tiểu đội Hổ Hạt vô cùng phong phú, loại chuyện nhỏ thu thập chiến lợi phẩm này càng là xe nhẹ lái quen.
Lục Thánh đứng ở một bên nhìn xem đồng hồ thông minh trên tay mình, tương tự như đồng hồ thông minh trên tay đám người của tiểu đội Hổ Hạt.
Chiếc đồng hồ này ngoại trừ có thể chống lại sự ăn mòn của hắc vụ trong địa quật suốt thời gian dài để liên lạc với các thành viên tiểu đội, nó còn có thể tính toán điểm công huân sau khi tiến vào địa quật.
Trong cái đồng hồ thông minh này có thiết bị theo dõi, có thể tự động ghi lại số lượng dị thú cấp bậc khác nhau bị chém giết nhằm thống kê điểm công huân.
Thi thể dị thú dưới cấp bảy đối với tướng tỉnh mà nói có giá trị không lớn, nhưng thi thể dị thú cấp bảy trở lên lại tương đối trân quý.
Bình thường sau khi chém giết dị thú cấp 7 thì còn phải thu thập tốt dịch tủy sống, dịch tủy não, trái tim, tỉnh huyết, ... trên người nó, sau đó giao cho quân bộ thì mới có thể tính toán ra điểm công huân.
Lục Thánh rất lười làm loại công việc đồ tể này, cho nên hắn đã dứt khoát ném lại cho cho đám người của tiểu đội Hổ Hạt.
Lục Thánh còn đang hồi tưởng lại chiêu thức mà hắn vừa mới ra tay Hắn đã thử vận dụng sát sinh đạo và cả Võ thánh kỹ Nguyện Luân Đao Pháp.
Mặc dù Lục Thánh không có dùng đao, nhưng hắn vẫn thể hiện ra lực sát thương không gì sánh kịp, chỉ nhoáng một cái đã chém dị thú cấp bảy thành hai nửa.
"Sát sinh đạo cùng Hằng tỉnh bất diệt thể của ta hợp lại quả thực càng tăng thêm sức mạnh. Sát sinh đạo vừa vặn có thể nhuần nhuyễn bày ra sự cường đại vô cùng của Hằng tỉnh bất diệt thể."
"Mỗi một bộ phận trên cơ thể ta đều chính là vũ khí giết người, phối hợp với thập toàn võ đạo thì ta chính là hung khí hình người!"
Lục Thánh yên lặng suy nghĩ, trong lòng hắn cảm thấy rất hài lòng.
Lúc này đám người của tiểu đội Hổ Hạt cũng đã thu thập xong tinh hoa của dị thú cấp bảy.
Triển Hồng Ngọc đi tới trước mặt Lục Thánh, nhìn thoáng qua hắc vụ tràn ngập phía dưới, do dự nói: "Càng đi xuống sẽ càng hung hiểm. Đại nhân, chúng ta có nên nghỉ ngơi một chút không?"
"Ta biết ở mấy tầng phụ cận có một nơi nghỉ chân coi như an bình, có thể tu sửa lại một chút."
"Vừa mới đi xuống mà các ngươi đã muốn nghỉ ngơi hồi phục rồi à? Xuống tầng hai mươi rồi nói sau." Lục Thánh bình tĩnh nói, nhưng lại mang theo sự uy nghiêm không thể nghỉ ngờ.
"Vâng."
Triển Hồng Ngọc không dám có dị nghị, cung kính gật đầu.