Chương 549: Không Chịu Nổi Một Kích
Chương 549: Không Chịu Nổi Một KíchChương 549: Không Chịu Nổi Một Kích
Đúng lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên bên tai mọi người.
"Ta hỏi ngươi hai lần nhưng ngươi đều không nghe thấy sao?"
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, bao gồm cả thanh niên kia.
Tất cả đều kinh ngạc nhìn về một phương hướng.
Chỉ thấy nơi đó là một đạo thân ảnh cao lớn đang lằng lặng đứng tại chỗ.
Chính là Lục Thánh!
Lục Thánh rất bình thản, đôi mắt giống như mặt hồ vạn cổ bất biến.
Hắn bình tĩnh nhìn chăm chú thanh niên, nhẹ giọng nói: "Xem ra lời của ta ngươi một câu cũng không nghe lọt vào tai nhỉ."
Trong mắt thanh niên toát ra vài phần khinh miệt cùng khinh thường. Hắn nhếch miệng tựa hồ là muốn cười, nhưng giây tiếp theo...
Ẩm!!
Một cỗ sát ý ngập trời không gì sánh kịp từ trên người Lục Thánh bộc phát ra tựa như băng hà tẩy địa.
Trong chớp mắt sát ý đã đem phương viên mấy ngàn mét hắc vụ quanh thân hắn thổi bay sạch sẽ.
Lúc này nụ cười trên mặt thanh niên dừng lại, vẻ mặt cứng ngắc.
Hắn nhìn thấy Lục Thánh bước về phía mình một bước, phía sau bước chân này là một núi thi biển máu.
Đối diện với cỗ sát ý khủng bố này, thanh niên giống đom đóm ở dưới hạo nguyệt, nhỏ bé vô cùng.
Hô hấp tiếp theo, thân ảnh Lục Thánh biến mất, đồng tử thanh niên co rút lại, theo bản năng giơ tay muốn ngăn cản.
Hắn vừa cố gắng giơ hai tay lên thì hai cánh tay to dài của hắn liền vô thanh vô tức gãy ngang vai.
Một cỗ sợ hãi cực lớn trước nay chưa từng có từ đáy lòng thanh niên cuồng trào ra.
Đau đớn truyền đến từ chỗ cụt tay còn chưa kịp hết thì hắn liền cảm giác yết hầu khô khốc, hít thở không thông.
Cả người thanh niên bị một bàn tay thon dài mạnh mẽ nhấc lên.
Mắt hắn bị bóp đến cơ hồ muốn lồi ra khỏi hốc mắt. Trong mắt thanh niên phản chiếu ra một đạo thân ảnh cao lớn tuấn mỹ.
Thân ảnh kia bình tĩnh nhìn hắn, phun ra một câu: "Ngươi là mặt trời thì ta là cái gì?"
Nói xong thân ảnh kia thoáng dùng sức năm ngón tay, cả người thanh niên lập tức bạo nổ, nguồn sáng màu đen cũng tắt ngấm.....
Bầu không khí tại địa quật tầng 30 trở nên yên tĩnh như chết.
Đám tông sư tà đạo và cả bốn người tiểu đội Hổ Hạt kinh hãi nhìn xem Lục Thánh tiện tay vứt bỏ một đống máu thịt, vẻ mặt tùy ý vẩy đi máu tươi dính trên tay.
Đầu óc bọn họ phảng phất như cũng bị cú bóp vừa rồi của Lục Thánh làm cho nổ tung.
Lô Ma Ưng, Đông Phương Chi Tinh ngày xưa, Địa Quật Ma Dương hôm nay, chiến lực vượt xa tất cả các tông sư tà đạo, nhưng thậm chí ngay cả một chiêu của thanh niên chỉ mới hơn hai mươi tuổi trước mặt cũng không đỡ được, sau đó liền bị bóp chết giống như tiện tay bóp chết một con ruồi, bóp nổ một quả cà chua.
Một trận chiến đấu nhẹ nhàng bâng quơ làm cho người ta giống như đang nằm mơ, có cảm giác cực kỳ không chân thật.
Đầu óc mọi người đều kêu lên ong ong ong, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng.
Ánh mắt Lục Thánh quét qua một vòng chung quanh, giãn ra hai tay.
Mười ngón tay của hắn y như mười thanh đao va chạm giao minh.
Đối phó với đám cặn bã này sát sinh đạo là thích hợp nhất!
Thân ảnh Lục Thánh đột nhiên biến mất, một mảnh núi thi biển máu mãnh liệt hướng ra bốn phía, sát ý lạnh thấu xương tràn ngập mỗi một tấc không gian.
Sau đó thân ảnh Lục Thánh lại xuất hiện lần nữa. Lúc này mười ngón tay của hắn đã dính đầy vết máu, máu đang nhỏ giọt xuống đất.
Hô hấp tiếp theo, đầu của gần ba mươi tên tông sư tà đạo đồng loạt lăn xuống, chỗ cổ bọn hắn phun ra cột máu tựa như suối phun.
Bởi vì khí huyết cường đại của võ đạo tông sư mà cột máu kéo dài không dứt, thằng đến khi từng người bọn hắn ngã xuống.
Sát sinh đạo giết người như cắt cỏ, uy lực đã có thể thấy được rõ ràng!
Lúc trước Luc Thánh cá thể hoàn tàn hằng mât đôi chưng thịt hổ ra dị thú cấp 7, hiện tại đối mặt với những tên tông sư tà đạo có thân thể yếu ớt này thì càng thêm đơn giản.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh gay mũi. Bốn người của tiểu đội Hổ Hạt đã hoàn toàn choáng váng.
Chỉ mới bốn năm cái hô hấp mà Lô Ma Ưng có chiến lực khủng bố vượt qua 13 sao, còn có hai mươi mấy tên tông sư tà đạo đều đã chết.
Bọn hắn bị một mình Lục Thánh giết chết, hơn nữa chỉ dựa vào một đôi chưởng thịt!
Ngôn ngữ không cách nào hình dung cảm thụ trong lòng của bốn người lúc này.
Ánh mắt bọn họ sững sờ nhìn Lục Thánh đang chậm rãi lau đi máu tanh trên hai tay ở xa xa.
Trực giác hiện ra thân ảnh Lục Thánh cùng bóng tối sau lưng hắn hoàn toàn hòa làm một thể, còn có máu tươi chảy xuôi dưới chân hắn đang nhanh chóng lan tràn bên trong địa quật.
"Mấy tên tông sư tà đạo của tầng 30 trên cơ bản đều bị thanh lý sạch sẽ, dị thú cũng không nhiều." Lục Thánh nghĩ ngợi rồi làm ra một cái quyết định."Các ngươi ở đây chờ ta một lát, ta đi xuống xem một chút."
Bốn người của tiểu đội Hổ Hạt bỏ lại một câu, Lục Thánh xoay người đi sâu vào trong địa quật.
Lúc trước trong miệng thanh niên nhiều lần nhắc tới mấy từ "Thần linh""Ngài ấy, để cho trong lòng Lục Thánh mơ hồ sinh ra một cái suy đoán, cho nên hắn muốn xuống dưới để nghiệm chứng một chút.
Nếu đúng như Lục Thánh suy đoán, vậy không thể nghỉ ngờ hắn đã cách chân tướng sự thật càng gần thêm một bước.
Thân ảnh Lục Thánh thoáng chốc liền biến mất, chỉ để lại bốn người của tiểu đội Hổ Hạt mang vẻ mặt dại ra phía sau.
Bốn người tiêu hao thời gian rất dài mới miễn cưỡng từ trong chấn động to lớn hồi phục lại tỉnh thần.
Nhìn xem trước mắt thi thể tông sư tà đạo khắp nơi, tràng diện hỗn độn đầy đất, trên mặt bọn họ đều tràn đầy vẻ phức tạp khó có thể nói thành lời.