Chương 548: Tín Ngưỡng Dị Loại
Chương 548: Tín Ngưỡng Dị LoạiChương 548: Tín Ngưỡng Dị Loại
"Được rồi, không nói nhảm với các ngươi nữa." Thanh niên ngừng cười, nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay, tùy ý nói: "Thời gian ăn tối của ta cũng sắp hết rồi."
Nói xong thanh niên bước về phía trước một bước. Trong chốc lát, hắc vụ chung quanh lập tức sôi trào lên, sau đó hết thảy hướng về thân thể của hắn mà vọt tới.
Thanh niên giống như hóa thân thành một vòng xoáy khổng lồ màu đen, đại biểu cho bóng tối thâm trầm nhất không ngừng nuốt chửng tất cả mọi thứ xung quanh.
Hắc vụ gần đó dùng một tốc độ cực nhanh bị thanh niên thôn phệ sạch sẽ, làm lộ ra một vùng núi đá lởm chởm cao chót vót xung quanh.
Kết cấu của địa quật rất kỳ lạ, phía trên nhìn giống hẻm núi, mà càng đi xuống thì ngược lại càng rộng.
Đường dốc xuống phía dưới kéo dài về phía trong vỏ trái đất và mở rộng ra.
Thế cho nên càng đi xuống thì các tầng địa quật bên dưới sẽ chiếm cứ không gian càng lớn, địa hình cũng càng ngày càng phức tạp.
Lúc này hắc vụ hình thành một cái phu nhao nhao tràn vào miệng mũi của thanh niên, hình thành một mảnh kỳ quan mây mù cuồn cuộn.
Những tên tông sư tà đạo đứng xung quanh lộ ra thân thể. Rất nhiều người trên thân quần áo rách nát, lộ ra tứ chỉ gầy trơ xương, có một số bộ phận trên cơ thể đều trở nên dị dạng.
Đây là do bọn hắn quanh năm bị hắc vụ ăn mòn, ăn thịt đồng loại và ăn sống dị thú tạo thành.
Không chỉ là thân thể, mà ngay cả ý chí võ đạo của bọn hắn đều trở nên vặn vẹo.
Nói bọn hắn là tà ma ngoại đạo tuyệt đối không quá đáng!
Lúc này thanh niên đã hút no hắc vụ, cả người hắn hiện ra một loại trạng thái "bão hòa".
Hắn trở nên cực kỳ ma tính, ngay cả thân thể cũng phát sinh biến hóa quỷ dị.
Thân thể cùng tứ chỉ của thanh niên đều trở nên cao lớn, cả người hắn thon gầy hơn một chút, tơ máu trong mắt biến thành một mảnh lưới đỏ.
Thanh niên nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng nõn cùng mô nướu đỏ sậm.
Ngay cả khuôn mặt hắn cũng thay đổi, không còn bộ dáng anh tuấn lúc trước.
Nhưng khí tức của hắn bây giờ so với lúc trước cường đại hơn đâu chỉ gấp mười lần.
Chung quanh thân thể hắn hiện ra một tầng màu đen làm cho không khí vặn vẹo. Nó giống như một nguồn sáng màu đen không lúc nào là không tản ra khí tức âm u.
Chỉ nhìn dáng vẻ thanh niên mà bốn người của tiểu đội Hổ Hạt liền có một loại áp lực cùng sợ hãi khó có thể nói rõ từ đáy lòng điên cuồng phát sinh.
Đây là một loại lực chấn nhiếp đáng sợ kết hợp giữa sự khủng bố và sự cường đại. Nó đã vượt qua rất nhiều nhân vật cao cấp mà bọn họ đã gặp trước đây.
Đám tông sư tà đạo chung quanh cũng nhao nhao cử động, từng tên lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn cùng thô bạo, chậm rãi hướng về phía năm người đi tới.
Tuy rằng khí tức của bọn hắn kém rất xa thanh niên, nhưng khí tức tà ác quỷ dị trên thân bọn hắn lại đồng tông đồng nguyên mà hội tụ cùng một chỗ, làm không khí hình thành một tấm lưới lớn vô hình bao phủ năm người vào trong.
Thanh niên sau khi "biến thân" thản nhiên mở miệng nói: "Đông Phương Chỉ Tỉnh đã là chuyện quá lâu trước đó rồi. Khi đó ta nhỏ yếu giống như một con kiến, cũng may có sự kiện địa quật bạo động phát sinh, khiến cho ta rơi vào chỗ sâu địa quật. Ở trong tuyệt cảnh ta đã được thần linh chỉ dẫn con đường đi tới cực hạn võ đạo!"
Thần sắc thanh niên bỗng nhiên trở nên cuồng nhiệt.
Thần sắc Lục Thánh khẽ động vì bắt được một từ trong lời nói của than niên - "Thần Linh"!
"Thần linh chỉ dẫn là có ý gì?" Lục Thánh dò hỏi.
Nhưng thanh niên lại căn bản không nghe hắn hỏi, tùy ý nói tiếp: "Bản chất của võ đạo chính là thông qua các loại thủ đoạn để cho bản thân trở nên càng thêm cường đại."
"Ngài ấy nói không sai, nếu như dị thú có thể làm thức ăn để cho vỡ giả trở nên cường đại, vậy thì lấy võ giả làm thức ăn mới là lương thực có chất lượng tốt nhất cho võ đạo!"
Luc Thánh nhí mày lai hỏi- "Kẻ đó rốt cuôc là ai2" Thanh niên vẫn không trả lời Lục Thánh, mà là dang rộng hai tay, đầu hơi ngẩng lên, giống như đang ôm mà lại giống như đang thành kính cầu nguyện.
Trong miệng thanh niên thấp giọng nỉ non: "Không, ta bây giờ là Đông Phương Thái Dương, Yêu Dương, Ma Dương. Một ngày nào đó ánh sáng của ta sẽ chiếu ra địa quật, bao trùm mặt đất."
Bốn người của tiểu đội Hổ Hạt sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, gần như ngay cả sức lực cầm vũ khí lạnh cũng không có.
Tiếng nỉ non trong miệng thanh niên cùng hắc vụ dần dần tràn ngập mà đến quấn quanh cùng một chỗ, giống như ác mộng thâm trầm nhất lôi kéo bọn họ không ngừng chìm vào bên trong sự tuyệt vọng và sợ hãi thật sâu.