Chương 567: Một Chiêu Miểu Sát
Chương 567: Một Chiêu Miểu SátChương 567: Một Chiêu Miểu Sát
Trên đường nhìn thấy Đông Tình Tuyết im lặng không lên tiếng, Lâm Vãn Vấn nhịn không được tiến tới an ủi: "Tình Tuyết tỷ tỷ, ngươi đừng tức giận, Đông sư huynh không có ý tứ kia..."
"Ta không giận." Đông Tình Tuyết lắc đầu nói: "Ta và hắn là anh em từ nhỏ đến lớn, chút chuyện này ta làm sao có thể để ở trong lòng. Chỉ là ta cảm thấy..."
Đông Tình Tuyết bỗng nhiên dừng bước, nhìn xem bóng lưng Đông Thắng Y càng lúc càng xa, nheo mắt hỏi: "Vãn Vãn, ngươi không cảm thấy Đông Thắng Y hình như có chút không đúng sao?"
Lâm Vãn Vãn sửng sốt hỏi lại: "Không đúng chỗ nào?"
Đông Tình Tuyết dùng ngón trỏ chạm vào giữa trán, tinh thần lực của nàng hóa thành sóng nước vô hình nhanh chóng lan ra.
"Lúc mới vào địa quật hắn sẽ không rời xa chúng ta quá năm mét. Hiện tại đã là tầng 34 hung hiểm hơn lúc mới vào đâu chỉ gấp mười lần, nhưng chúng ta hiện tại cách hắn hơn năm trăm mét mà hắn thậm chí không có phát hiện."
"Ý của ta là..." Đông Tình Tuyết hít sâu một hơi, đôi mắt đẹp của nàng hơi chớp động nhìn về con đường hắc ám phía trước, ngữ khí hơi ngưng tụ nói ra: "Đông Thắng Y hắn đang muốn một mình đi xuống chỗ sâu nhất của địa quật!"
"Cái gì?!!"...
Địa quật nổi gió, Lục Thánh đi về phía trước một bước, một bước này trực tiếp vượt qua toàn bộ khoảng cách giữa hắn cùng Nam nhân khôi vĩ.
Động tác của Lục Thánh không tính là nhanh, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng.
Hoặc có thể nói hắn đã nhanh đến một cái cực hạn, mà ở dưới sự cực hạn này thời gian phảng phất như bị kéo dài vô hạn, không khí bị thân thể Lục Thánh kéo ra gợn sóng trong suốt như chất lỏng đặc sệt.
Hắc vụ trong phạm vi một ngàn mét bị kéo động, điên cuồng rót ngược vào, hình thành một cái hình nón màu đen thật dài.
Đồng tử nam nhân khôi vĩ co rút lại, khi thân hình Lục Thánh khởi động hắn liền cố gắng ngăn cản, nhưng hắn vừa mới giơ tay thì bàn tay Lục Thánh đã tới gần hắn.
Bàn tay thon dài trắng nõn, móng tay cắt tỉa bằng phẳng khéo léo lại lô ra mũi nhon nh+ý/ li dao. Bàn tay này thò về phía trước, xé tan lực trường đại tông sư quanh thân nam nhân khôi vĩ tựa như xé rách một tờ giấy.
Sau đó bàn tay thẳng tắp lao về phía trước, chiến phục cứng cỏi vô thanh vô tức bị nó cắt ra.
Ngón tay chạm vào da thịt để cho nam nhân khôi vĩ có thể nghe được rõ ràng từng tiếng đứt gãy của da thịt nơi ngực mình, lấy thế như chẻ tre cắm thẳng vào ngực hắn.
Quá trình này nhìn như chậm chạp mà lại kết thúc trong chớp mắt.
Trong mắt đám người bên ngoài, nam nhân khôi vĩ giống như bị một mũi tên bắn trúng hay một thanh thương đâm thủng.
Và rồi...
Ẩm!!!
Hai đạo thân ảnh đồng thời biến mất, sau đó tại vách đá bên cạnh truyền đến một tiếng nổ thật lớn.
Mấy người trong tiểu đội của nam nhân mặt ngựa cứng ngắc quay đầu nhìn lại.
Bọn họ nhìn thấy trên mặt đất gồ ghề không bằng phẳng lưu lại một dấu vết thật dài, phía cuối dấu vết là trên vách đá có một cái hố lớn sâu không thấy đáy.
Ven đường còn có mấy con dị thú xui xẻo bị ép vào trong hố lớn, khiến cho đám dị thú bên cạnh đều sợ hãi rụt rè lui về phía sau.
Mấy người trong tiểu đội của nam nhân mặt ngựa ngây ngốc nhìn xem cái hố đen sì kia.
Rất nhanh sau đó bọn họ liền nghe được bên trong truyền đến tiếng bước chân.
Trong địa quật tối tăm, bọn họ mở to hai mắt miễn cưỡng nhìn thấy một thân ảnh cao lớn đang bước chậm ra.
Hắn bước qua đá vụn dưới chân từ trong hố lớn đi ra, trên bàn tay của hắn còn nhỏ xuống từng giọt máu tươi.
Lục Thánh tùy ý vung đi những mảnh vụn máu thịt xen lẫn giữa năm ngón tay.
Một màn này làm cho bốn người nam nhân mặt ngựa điên cuồng hít vào từng ngụm khí lạnh, một dòng điện mạnh mẽ từ xương cụt của bọn họ một đường hướng lên trên làm cho bọn họ da đầu tê dại.
Trời ạ! Tin tức này nếu như truyền ra ngoài sợ là sẽ oanh động toàn bộ quân khui nhía đông al!l Nhưng dường như bọn họ không có cơ hội, bởi vì đồng hồ thông minh của tất cả mọi người đều bị hư hao.
Bọn họ mà chết ở trong địa quật thì không đến nửa ngày sẽ bị dị thú ăn sạch sẽ, không ai có thể biết tung tích của bọn họ.
Mà cho dù có biết thì quân khu còn có thể trách tội một cao thủ đỉnh cấp có thể tay không một chiêu miểu sát Cơ Tấn sao?
Ánh mắt đám người trong tiểu đội của nam nhân mặt ngựa dừng lại trên người Lục Thánh, trong lòng bọn họ là một mảnh bi ai.