Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 583 - Chương 583: Đi Tìm Nhân Sinh

Chương 583: Đi Tìm Nhân Sinh Chương 583: Đi Tìm Nhân SinhChương 583: Đi Tìm Nhân Sinh

"Không biết một đao kia của ta có thể so sánh được với uy năng pháp tướng của Võ Thánh cấp 9 hay không?"

Đôi mắt Lục Thánh chớp động, suy đoán trong lòng.

Võ Thánh cấp 9 có thể sinh ra pháp tướng, điều động quy tắc thiên địa làm năng lượng cho mình sử dụng.

Đó là hiệu quả lấy một biến mười, mười biến trăm, trăm biến ngàn, ngàn biến vạn, ...

Cương khí trong cơ thể Lục Thánh có nhiều hơn nữa thì khẳng định vẫn kém xa Võ Thánh cấp 9, bởi vì nhân lực có hạn còn thiên địa thì vô hạn.

Lấy lực lượng một người đối kháng với lực lượng vĩ đại của thiên địa thật sự quá khó khăn.

"Nhưng ta còn có không gian tăng lên rất lớn, thực lực lại hướng lên trên một bậc thì ta chưa chắc không có cơ hội đối kháng Võ Thánh cấp 9."

Lục Thánh cẩn thận ngẫm lại, hình như ngay cả Đại tông sư Sư mà hắn cũng chưa đột phá.

"Đại tông sư cũng không trọng yếu, vì đường ta đi đã sớm khác với võ giả bình thường."

"Nhưng Thiên Địa Song Kiều ta vẫn phải thử đả thông một chút, vừa vặn trạng thái không minh cũng đã sắp có đột phá."

"Điểm công huân hai mươi vạn cộng thêm khối mật kim mà ta mang về, việc chế tạo Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao hoàn chỉnh đã hoàn toàn đủ, còn lại ta sẽ đổi lấy dịch dị tủy."

Ngẫm lại Lục Thánh liền cảm thấy thời gian có chút khẩn cấp, nhưng không phải bây giờ.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, Lục Thánh nhìn thấy Lý Điệp đang đi tới bên cạnh mình, nhỏ giọng nói: "Đại nhân, phòng bếp đã phân phó xong, những thứ ngài bảo ta chuẩn bị cũng đã sắp xếp đủ."

"Tốt."

Lục Thánh gật đầu, từ trên ghế đứng dậy đi lên lầu.

"Ngươi lại đây giúp ta chọn quần áo."

"Vâng."

Hôm nay là ngày Lục Thánh hơi coi trọng.

"Ừm khụ khụ, ngươi cảm thấy ta mặc cái gì sẽ khá hơn một chút?" Lục Thánh mở tủ quần áo ra, nhìn thấy quần áo treo bên trong bỗng nhiên cảm thấy có chút xấu hổ.

Quần áo trong tủ quần áo của hắn vốn không nhiều lắm, ngoại trừ trang phục chiến đấu và quân trang ra thì chỉ có mấy bộ áo thun ngắn tay mùa hè mang từ nhà đến.

Lục Thánh rất ít khi mua quần áo, mỗi lần mua hắn chỉ mua một đống lớn quần áo tương tự.

Chủ yếu là thực lực võ đạo của hắn tăng trưởng quá nhanh, có đôi khi ra tay một lần thì quần áo trên người hắn liền rách rưới không còn mặc lại được nữa.

Cho nên Lục Thánh mua quần áo từ trước đến nay chỉ nhìn chất lượng quần áo, chứ cũng không để ý tới màu sắc và kiểu dáng.

Hắn muốn từ trong một đống lớn quân trang cùng áo thun lấy ra một bộ quần áo để mặc đi hẹn hò thật đúng là có chút khó xử cho Lý Điệp.

Cũng may là Lý Điệp đã được huấn luyện chuyên nghiệp, trừ phi tình huống rất buồn cười, nếu không bình thường nàng sẽ không cười.

Lý Điệp nhẹ nhàng từ trong tủ quần áo nhanh chóng chọn ra mấy bộ quần áo, đặt ở trước mặt Lục Thánh nói: "Mấy bộ này đều có thể. Lấy hiểu rõ của ta đối với tiểu thư Đông Tình Tuyết thì nàng hẳn là ưa thích đại nhân mặc bộ này."

Lý Điệp đề cử một áo sơ mi trắng phối hợp với quần tây, nhìn rất đơn giản nhẹ nhàng khoan khoái.

Lục Thánh cảm thấy kinh ngạc nhìn xem Lý Điệp, hỏi: "Ngươi biết Đông Tình Tuyết sao?"

"Hiện tại toàn bộ quân khu phái Đông sợ là không có mấy người không biết tiểu thư Đông Tình Tuyết."

"Ai mà không biết chuyện một vị tuyệt thế tướng tỉnh của quân khu phía đông đã vì hồng nhan tri kỷ của mình mà đơn độc xông vào địa quật cấp SS giết vào giết ra, ngay cả ngàn vạn dị thú cũng đều ngăn cản không được."

Trên mặt Lý Điệp lộ ra vẻ hâm mộ, nói: "Tiểu thư Đông Tình Tuyết hiện tại có thể nói là đối tượng hâm mộ của tất cả nữ sĩ quan tại quân khu phía đông."

Lục Thánh mỉm cười lắc đầu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, thuận miệng hỏi: "Lão chiến hữu của cha mẹ ngươi gần đây hình như tìm ngươi rất thường xuyên. Hắn có chuyện gì sao?"

Đôi mắt Lý Điên chớn đông hình tĩnh nói: "À hắn muốn theo đuổi †a và kết hôn với ta."

Lục Thánh có chút kinh ngạc, hỏi: "Hắn năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

Lý Điệp trả lời: "Coi như còn trẻ, mới hơn bảy mươi tuổi thôi."

Lục Thánh không biết nên nói cái gì.

Hắn năm nay mới có 19 tuổi, hơn nữa trong tương lai hắn nhất định sẽ trở thành Trường Sinh Chủng.

Nhưng hắn vẫn còn có chút lo lắng tuổi tác có thể trở thành chướng ngại giữa hắn và Đông Tình Tuyết hay không? Cha mẹ hắn có đồng ý không? Bạn bè bên cạnh hắn sẽ cảm thấy như thế nào? Vân vân...

Giởi lắm! Lý Điệp và người kia chênh lệch nhau tận năm mươi tuổi mà đều cảm thấy trẻ trung a!

Người kia còn là chiến hữu cũ của cha mẹ Lý Điệp, nghe nói khi nàng còn bé hắn đã bế qua nàng!

"Tuổi thọ trung bình của võ giả rất cao, đều đã nhìn mãi thành thói quen, là ta đã quá bảo thủ." Lục Thánh cảm thán trong lòng vài câu, sau đó lại hỏi: "Vậy suy nghĩ của ngươi thế nào?"

Lý Điệp cung kính nói: "Ta đã cự tuyệt hắn rất nhiều lần, vì ta không muốn lập gia đình, ta chỉ muốn phụng dưỡng đại nhân mãi mãi."

Lục Thánh xua tay nói: "Không cần thiết! Nếu ngươi cảm thấy hắn thích hợp thì có thể đi tìm hạnh phúc của mình, vì ta chưa chắc sẽ luôn một mực ở tại quân khu phía đông! Ngươi còn rất trẻ tuổi, tương lai của ngươi còn rất dài!"

"Ta biết rồi, đại nhân." Lý Điệp gật đầu nói.

Lục Thánh ừm một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa mà phất tay bảo Lý Điệp ra ngoài để chuẩn bị thay quần áo.

Lý Điệp đi ra khỏi phòng, cẩn thận đóng cửa phòng lại.

Khi nàng xoay người đưa lưng về phía cửa phòng, trong mắt nàng bắt đầu chớp động ánh sáng khó hiểu.

"Đúng vậy, ta còn rất trẻ, ta phải đi tìm nhân sinh của mình." Lý Điệp khẽ nói, từng bước một đi xuống lầu.
Bình Luận (0)
Comment