Chương 588: Tiến Tới Đại Hội Võ Đạo Đông Bộ
Chương 588: Tiến Tới Đại Hội Võ Đạo Đông BộChương 588: Tiến Tới Đại Hội Võ Đạo Đông Bộ
Quân khu phía đông vào tháng một đã bắt đầu mùa đông, trên bầu trời bắt đầu có tuyết rơi.
Lý Điệp mặc một thân đơn y đứng ở cửa biệt thự, sững sờ nhìn bông tuyết không ngừng bay xuống trên đỉnh đầu, cũng không biết trong đầu nàng đang suy nghĩ cái gì.
Thẳng đến khi xe đại biểu quân bộ chậm rãi lái vào trang viên, Lý Điệp mới phục hồi tinh thần, xoay người đi vào phòng, nhanh chóng đi lên lầu ba.
Nàng dừng bước ở cửa một căn phòng nào đó, nhẹ nhàng ấn chuông trên cửa.
Lý Điệp yên lặng chờ một lát, cửa phòng mở ra kẽo kẹt một tiếng.
Sóng nhiệt mênh mông xông ra, cùng không khí lạnh giao hòa liền hóa thành bạch khí, trong nháy mắt tràn ngập hơn phân nửa hành lang.
Lý Điệp cúi đầu nói: "Đại nhân, đại hội quân khu phía đông sắp bắt đầu, xe quân đã bộ tới đón ngài."
"Ta biết rồi."
Một giọng nói bình tĩnh từ trong phòng truyền ra, ngay sau đó có tiếng bước chân vang lên.
Lý Điệp không khỏi tò mò, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn vào bên trong, vừa nhìn nàng không khỏi ngây dại.
Chỉ thấy trong gian phòng sương trắng mờ mịt, một đạo nhân ảnh chậm rãi đi về phía nàng.
Bước chân của hắn thong dong, xuyên qua làn sương trắng, ánh sáng và bóng tối từ tứ chỉ của hắn không ngừng biến hóa, giống như một vầng mặt trời xuyên qua tầng mây.
Lúc hắn đi tới gần, một đôi mắt thâm thúy dừng ở trên người Lý Điệp, đối diện với nàng.
Trong nháy mắt, Lý Điệp có cảm giác như bị nhìn thấu từ trong ra ngoài.
Nàng từ trong đôi mắt này nhìn thấy tỉnh không, biển rộng, sa mạc, ... Rất nhiều hình ảnh mà nàng khó có thể tưởng tượng nổi.
Cuối cùng những hình ảnh này đều biến mất, hóa thành khuôn mặt tuấn tú trong sáng của Lục Thánh.
Tâm thần Lý Điệp run lên, sự áy náy và kinh hoảng dâng lên như thủy triều. Nàng vì những viêc ác mà mình đã làm và eắn làm mà cảm thấv mềầ hôi chảy đầm đìa, hai chân như nhữn ra, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất.
"Giúp ta mặc quân phục." Lúc này, Lục Thánh bình thản mở miệng.
"Vâng "
Lý Điệp đột nhiên phục hồi lại tinh thần, đáp ứng một tiếng, rồi cúi đầu xoay người nhanh chóng rời đi.
"Nữ nhân này có vấn đề." Lục Thánh rất bình tĩnh nhìn theo bóng lưng Lý Điệp rời đi, thầm nghĩ.
Hắn hiện tại không có lúc nào là không ở vào trạng thái không minh tầng ba Hư Không và quán thông thiên địa song kiều, tốc độ suy tính của hắn gấp hàng trăm lần so với người bình thường.
Khi hắn nhìn người trong trạng thái này còn hiểu rõ hơn khi nhìn thấy vân tay. Phải nói là hắn đeo kính hiển vi để nhìn người.
Trong mắt Lý Điệp có biến hóa rất nhỏ, động tác đi đứng cũng khác biệt lúc bình thường, cơ thể nàng rõ ràng đang hướng về Lục Thánh truyền ra một cái tin tức, đó là nàng đang chột dạ.
Người bình thường khi nào thì chột dạ?
Tất nhiên là sau khi làm ra chuyện xấu và muốn làm chuyện xấu!
Lục Thánh có tư duy nhanh nhạy, hắn liền nghĩ đến lão chiến hữu của cha mẹ Lý Điệp lúc trước đã thường xuyên tiếp xúc với nàng.
"Ta sẽ để cho Vương Diệp hỗ trợ điều tra một chút."
Lục Thánh cũng không quá để chuyện này ở trong lòng.
Bởi vì âm mưu đã bị nhìn thấu thì liền không còn gọi là âm mưu nữa, mà phải gọi là lộ tẩy.
Lục Thánh hướng về phía Lý Điệp làm ra một chút suy đoán, hắn liền xây dựng được hơn mười loại khả năng.
Lục Thánh lại căn cứ vào tính hợp lý, logic để sàng lọc một chút, rất nhanh sau đó hắn đã đưa ra một khả năng tiếp cận chân tướng nhất.
Sau đó Lục Thánh liền cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
"Nếu thật sự là như thế thì cũng quá không sáng tạo đi." Lục Thánh khẽ lắc đầu nói rồi đi xuống lầu.
Động tác đi xuống lầu của Lục Thánh cũng có chút kỳ diệu, nếu có người ở đây nhìn hắn thì nhất định sẽ chấn động.
Bởi vì mỗi một động tác của hắn đều giống như dùng công cụ đo lường chuẩn xác để đo lường, thao tác không sai một ly.
Naười bình thường muốn làm được điều nàv cd hề là khâng cá khả năng. Cho dù có làm được thì cũng sẽ làm một cách rất cứng ngắc khô khan như người máy.
Nhưng hết lần này tới lần khác Lục Thánh giơ tay nhấc chân tựa như nước chảy mây trôi, ngay cả một chút hương vị cố ý cũng không có, giống như tự nhiên mà vậy, vốn nên như thế.
Đây là do hắn đã đem tài nghệ võ đạo tu luyện đến mức có thể khống chế thân thể đến trình độ tinh diệu nhất.
Trạng thái Hư Không mà Lục Thánh mới đạt được giúp hắn có được sự thoát thai hoán cốt.
Sau khi đi xuống lầu hai, Lý Điệp đã chuẩn bị quân phục cho Lục Thánh.
Lục Thánh bảo nàng mặc vào cho mình, sau đó đi tới cửa ra vào.
Vương Diệp đang chờ hắn bên cạnh một chiếc xe quân đội.
Lúc này tuyết bay đầy trời, trên vai và mũ quân đội của Vương Diệp tích tụ một tầng bông tuyết mỏng manh.
"Lục đại nhân, mời!" Vương Diệp hành lễ với Lục Thánh, sau đó cung kính mời hắn lên xe.
Lần này Vương Diệp vốn là không cần tự mình đến đây, nhưng hắn lại đang ở đây.
Lục Thánh lên xe ngồi ở ghế sau, hệ thống sưởi ấm trong xe rất vừa đủ nhiệt.
Vương Diệp gọi tài xế lái xe đi, sau đó chủ động xin nói với Lục Thánh: "Lục đại nhân, ta xin phép giới thiệu quy tắc thi đấu nhé?"
Lục Thánh gật đầu, sau đó Vương Diệp bắt đầu giới thiệu quy tắc liên quan đến đại hội võ đạo của quân khu.
Lục Thánh chăm chú lắng nghe, nhưng kỳ thật phần lớn tâm thần của hắn đều dừng ở bên ngoài cửa sổ.
Trận tuyết này đã rơi vài ngày, khắp nơi đều có thể thấy được màu trắng, nhưng trên đường vẫn có thể nhìn thấy nhiều người mặc áo mỏng đi qua như không có việc gì.
Thành phố Bạch Hà tuy thuộc phía Đông, nhưng khí hậu rất ôn hòa, hiếm khi có tuyết rơi.
Lục Thánh nhớ tới cha mẹ và em gái của mình, hắn nghĩ khi bọn họ tới đây thì cũng không biết có thể ở quen được hay không.
Sau đại hôi võ đạo quân khu phía Đông chính là diễn võ toàn quân khii †a cần đi tới quân khu truna tâm! Quân khu trung tâm nằm bên cạnh tỉnh Kinh Đô, trấn thủ trái tim của Long Quốc. Đến lúc đó nếu có thời gian ta có thể về nhà một chuyến!
Ta có nên mang Đông Tình Tuyết theo không nhỉ?
Lục Thánh thầm nghĩ trong lòng.