Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 591 - Chương 591: Hỗn Chiến

Chương 591: Hỗn Chiến Chương 591: Hỗn ChiếnChương 591: Hỗn Chiến

"Có lẽ ta phải tìm cơ hội cùng cường giả quân đội cấp nguyên soái giao thủ, để nhờ vào đó dự đoán chiến lực chân thực của Võ Thánh cấp chín."

Lục Thánh nhìn xem lão nhân tóc bạc kia mà đôi mắt có chút chớp động.

"Nguyên soái quân đội có chiến lực phỏng chừng từ năm mươi sao trở lên. Không biết ta hiện tại có chiến lực đạt tới năm mươi sao hay không?"

Lục Thánh nhẹ nhàng gõ ngón trỏ vào trán của mình.

Nơi đó có số lượng tế bào bất diệt đã sớm không chỉ ba cái.

"Tốt, hiện tại đại hội võ đạo quân khu chính thức bắt đầu!"

Đợi đến khi nguyên soái đông bộ nói xong, Từ Huyền cao giọng tuyên bố thi đấu bắt đầu.

Trước nhất là các giáo quan dưới tướng tỉnh sẽ luận võ.

Mặc dù trên đường tới đây, Vương Điệp đã cùng Lục Thánh giới thiệu qua quy tắc thi đấu, nhưng bây giờ tận mắt thấy Lục Thánh vẫn không khỏi cảm thán quân đội luận võ có một phong cách riêng.

Ở đây so với đại hội võ đạo sinh viên toàn quốc mà hắn đã tham gia có phương thức luận võ hoàn toàn khác biệt.

Bởi vì quân đội luận võ chính là một trận đại hỗn chiến, tất cả tuyển thủ tham gia luận võ đều cùng nhau tiến vào võ trường, sau đó tự do hỗn chiến nhưng không được phép mang theo binh khí.

Một khi bị đánh bại thì coi như bị đào thải. Các tuyển thủ sẽ một mực đánh nhau tới lúc chỉ còn một người đứng trên lôi đài mới thôi.

Đơn giản nhưng rất thô bạo, mà lại tràn ngập phong cách thô kệch đặc thù của quân đội, nó có phần hợp khẩu vị của Lục Thánh.

"Nếu như có người gian lận thì làm sao bây giờ? Bọn họ sẽ trước liên hợp xử lý đối thủ có thực lực mạnh nhất, hoặc là dứt khoát mua người bảo hộ mình." Lục Thánh thuận miệng hỏi thăm Vương Điệp.

Vương Điệp cười nói: "Dù sao mưu trí cũng coi như là một phần thực lực. Trước kia từng có tình huống như vậy phát sinh, nhưng loại người này cho dù cầm quyền thì thực lực cũng không cách nào phục chúng, do đó về sau ít người đi làm thủ đoạn đùa nghịch hư danh này."

Lục Thánh gật đầu.

Dù sao nuân đôi và các địa nhưng khác không đñiếng nhau lắm. nơi này có tỉnh thần thượng võ nồng đậm, võ đạo cuồng nhân rất nhiều.

Ngươi muốn cầm quyền thì trừ phi thực lực của ngươi mạnh đến nổi tất cả mọi người đều sợ ngươi, không dám khiêu chiến với ngươi.

Nếu không sớm muộn gì ngươi cũng sẽ bị người ta đoạt vị.

"Nhóm tướng tỉnh luận võ cũng có quy tắc như vậy sao?" Lục Thánh lại hỏi thăm Vương Điệp.

Vương Điệp chần chờ nói: "Nhóm tướng tinh ngược lại không đến nỗi là cái dạng này, dù sao tướng tỉnh có nhân số quá ít, không có nhiều như như giáo quan. Trước kia đều lấy hình thức một đối một để rút thăm."

"Chà, lại là trò rút thăm à?"

Lục Thánh bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt hắn trở nhìn xuống võ trường.

Lúc này có hơn một ngàn vị giáo quan đang hỗn chiến bên trên võ trường.

Trong đó người có thực lực kém cỏi nhất cũng là cấp năm, còn lại là cấp sáu, cấp sáu đỉnh phong, thậm chí là nửa bước tông sư.

Hơn một ngàn vị võ giả hỗn chiến với nhau, cương khí màu trắng va chạm liên hồi, huyết khí bốc lên như giang hà, âm thanh quyền quyền đến thịt vang lên dữ dội, đám người vây xem nhìn đến nhiệt huyết sôi trào.

Cũng chỉ có tại quân đội thì mới có thể nhìn thấy tràng diện hùng vĩ rung động như thế.

Có trên một trăm vị trọng tài đang du tẩu tại bốn phía võ trường, một khi phát hiện tuyển thủ bị thương thì bọn họ sẽ ngay lập tức xông vào lôi ra.

Bên trong quá trình chiến đấu nếu bọn họ phát hiện có tuyển thủ vụng trộm mang theo vũ khí lạnh, ám khí đả thương người, sử dụng độc dược thuốc mê... ra sân, nếu bị bắt sẽ đưa lên bộ chính trị chờ đợi xử lý.

Trên võ trường nhân số cấp tốc giảm bớt, từ một ngàn người giảm xuống một trăm người, rồi lại giảm xuống mười người, cuối cùng chỉ còn lại ba người.

Ba người này có trạng thái cũng không quá tốt, trên người loang lổ vết máu, khí khí huyết đều rất cường đại, đạt tới cảnh giới nửa bước tông sư.

Ba người này liếc mắt nhìn nhau, không có phát sinh bất luận tình huống liên thủ, trong nháy mắt lại hỗn chiến với nhau.

Sau một lát, một bóng người bị đánh bay ra khỏi chiến đoàn và một bóng người ngã xuống.

Cuối cùng tuyển thủ chiến thắng là một nam nhân cường tráng nhìn aua hơn hến mưới tuổi Dù cho sắc mㆠcủa hắn trắng hbhêch nhưng lai aid cao nắm tay.

"Ta đã chiến thắng!"

Nam nhân cường tráng dùng giọng nói khàn khàn hướng lên trời gầm thét.

Bên võ trường, tất cả giáo quan đều đứng lên, rống theo: "Đánh hay lắm!"

Âm thanh chấn động trời cao, bông tuyết rơi xuống lả tả cách mấy chục mét liền bị tiếng gầm thét chấn cho vỡ nát, khí huyết mãnh liệt sôi trào hội tụ vào một chỗ hừng hực như là một ngọn hỏa diễm.

Ở bên trong bầu không khí này, trên thân nam nhân cường tráng đột nhiên dâng lên một cỗ lực lượng mới.

Huyết khí của hắn bỗng nhiên dâng lên, một cỗ lực trường không hiểu phá thể mà ra.

Tông sư cảnh!

Nam nhân cường tráng vốn có tu vi nửa bước tông sư, khoảng cách tông sư cấp bảy chỉ thiếu một chút.

Hiện tại hắn mượn cỗ đại thế này để đột phá ràng buộc, tấn thăng tông sư cấp bảy!

Trên đài tiếng hò hét càng thêm nhiệt liệt, vô số người khuôn mặt đều đỏ lên, rơi vào trạng thái hưng phấn cực độ.
Bình Luận (0)
Comment