Chương 590: Nguyên Soái Của Quân Khu Phía Đông
Chương 590: Nguyên Soái Của Quân Khu Phía ĐôngChương 590: Nguyên Soái Của Quân Khu Phía Đông
Hạ Định Quân đem ý nghĩ của mình nói xong, trên đài quan sát cao nhất có người khiếp sợ, có người nhíu mày, có người ngạc nhiên, cũng có người đôi mắt sáng lên.
"Có quá mạo hiểm hay không? Chuyện này đối với Lục Thánh mà nói quá mức trắc trở, một phần vạn cũng làm không được, rất có thể biến khéo thành vụng, làm cho hình ảnh thần tượng của hắn khó khăn lắm mới xây dựng lên bị sụp đổ." Có người trầm giọng nói.
Lập tức có người phản bác lại: "Nếu như ngươi ở chiến trường nhìn thấy Lục Thánh bổ ra một đao kia thì ngươi sẽ không có loại ý nghĩ này. Ta ngược lại cảm thấy cái chủ ý này của Hạ tư lệnh Lục Thánh có thể thực hiện được."
Người phản bác là Ngu Tỉnh Hải, ánh mắt hắn sáng quắc không rời khỏi thân ảnh Lục Thánh dưới đài.
"Nhưng mà sức một người làm sao có thể đấu cùng." Có đại tướng còn muốn mở miệng nói cái gì, nhưng hắn còn chưa nói xong thì đã bị lão nhân tóc bạc ngồi chính giữa cắt đứt.
"Được rồi, liền quyết định như vậy đi." Lão nhân tóc bạc thản nhiên nói: "Nếu như Lục Thánh đỡ được thì hắn hoàn toàn xứng đáng là thần tượng toàn quân của phía đông chúng ta. Còn nếu như hắn không tiếp nổi thì cũng không sao, vì đây vốn là chuyện rất khó khăn, cũng sẽ không có người nói thêm cái gì."
"Thần tượng toàn quân cũng là ý muốn nhất thời của chúng ta, cùng lắm thì hủy bỏ kế hoạch này thôi. Nếu chư vị đã không còn ý kiến gì nữa thì liền cho hắn cơ hội đi."
"Vâng!"
Chúng đại tướng cung kính gật đầu, không còn nửa điểm dị nghị.
Mà lúc này, phía dưới cũng đã bắt đầu có người đi lên võ đài giảng giải quy tắc, chuẩn bị chính thức kéo xuống màn che của đại hội võ đạo quân khu phía đông lần này.
Lục Thánh thì luôn một mực tìm kiếm vị trí của Đông Tình Tuyết. Hắn rất nhanh liền tìm được nàng đang ngồi cùng Lâm Vãn Vấn.
Đông Tình Tuyết liếc nhìn Lục Thánh một cái, sau đó nàng lại lần nữa quay đầu nói chuyện cùng Lâm Vãn Vãn.
Lục Thánh chuyển dời ánh mắt qua một bên khác, rơi vào trên người Đông Thắng Y. Đông Thắng Y hôm nay mặc một thân võ phục trắng như tuyết, chỗ ngực áo bên trái của hắn in huy hiệu của võ quán Siêu Việt.
Đông Thắng Y xoã xuống mái tóc đen dài, lằng lặng ngồi ở một chỗ độc lập, mí mắt rủ xuống, nhìn không ra vui giận.
Lục Thánh nhìn Đông Thắng Y một chút rồi liền thu hồi ánh mắt, không có để ý tới hắn nữa.
Đông Thắng Y tuy là kẻ mạnh, nhưng cho tới bây giờ đều không thể bị Lục Thánh coi là đối thủ.
Đông Thắng Y đối với người khác giống như là một ngọn núi nguy nga, làm cho rất nhiều người phải nhìn lên.
Nhưng Lục Thánh chính là vầng thái dương, lúc thái dương ở trên trời lướt qua thì sẽ cúi đầu nhìn xuống ngọn núi.
Có lẽ vầng thái dương sẽ tán thưởng vài câu cho ngọn núi nguy nga hùng vĩ, nhưng tuyệt đối sẽ không tranh cao thấp cùng ngọn núi, bởi vì cả hai không có cùng đẳng cấp.
Lục Thánh tùy ý suy nghĩ, đưa tay nhẹ nhàng xoa trán của mình.
Hắn vẫn đang bảo trì trạng thái không minh tầng ba, mỗi phút mỗi giây đại não của hắn đều tiếp thu cùng thả ra rất nhiều tin tức, có đôi khi ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút căng đầu cùng mệt mỏi rã rời.
Cũng may là thiên kiều đã được Lục Thánh quán thông, Tỉnh Thần Lực của hắn giờ khắc nào cũng đang tăng trưởng, do đó loại tình huống mệt mỏi này đang từng bước được hóa giải.
"Trạng thái Võ Thần của ta hiện tại đã có thể duy trì lâu hơn, đẳng cấp cũng cao hơn rất nhiều."
"Phỏng chừng trạng thái Võ Thần sẽ giúp ta mỗi một giây xử lý được số tin tức đều nhiều hơn so với ta hiện tại xử lý tin tức cả một ngày."
"Sở dĩ cpu rất dễ dàng nâng cấp lên, cho nên mới đưa tới việc ta có thể duy trì trạng thái Võ Thần trong thời gian lâu hơn."
Lục Thánh thầm nghĩ.
Lúc này lại có người đi lên võ trường, cao giọng nói ra: "Toàn thể yên lặng!"
Võ Trường vô cùng to lớn mà bốn phía lập tức an tĩnh lại, hầu như có thể nghe được tiếng bông tuyết từ không trung rồi xuống.
"Đã đến lúc bắt đầu đại hội toàn quân khu phía đông, hiện tại xin mời nguyên soái cùng các tư lệnh tuyên bố."
Vị tiểớng tịnh chủ trì đã từng ăn tua lLiic Thánh chính là vị thiZng tướng 5 sao tràn đầy thiện ý ở trung tâm tướng tỉnh hướng mà hắn đã gặp qua.
Sau khi tuyên bố xong, hắn ngồi xuống đài quan sát cao nhất nói chuyện với vài vị đại tướng, còn có cả nguyên soái của Đông Khu ngồi ở giữa nhất.
Lục Thánh không để ý bọn họ nói cái gì, lực chú ý của hắn phần nhiều đặt ở trên người mấy vị đại tướng, tư lệnh, nguyên soái.
Trong năm vị đại tướng của quân khu Phía đông, hắn chỉ mới gặp qua hai người Ngu Tinh Hải và Hạ Định Quân
Còn ba vị kia có một vị là nữ, bộ dáng bốn mươi mấy tuổi, tướng mạo anh khí, có khí chất uy nghi.
Hai người còn lại một vị có khuôn mặt ngay ngắn, chỗ mi mắt có nốt ruồi, nhìn xem khí chất của hắn khá lạnh lẽo. Vị khác có ngũ quan khắc sâu, thân thể cường tráng, dường như có chút hỗn huyết.
Còn vị nguyên soái Đông Khu ngồi ở chính giữa bọn họ nhìn qua giống như một lão nhân phổ thông, nhưng khí chất có chút uy nghiêm, không có chỗ khác thường gì.
Nhưng Lục Thánh biết là rõ đối phương đang là đứng trên đỉnh cao nhất của Kim Tự Tháp võ đạo tại Long Quốc.
Ngoại trừ ba vị Võ Thánh, hắn là người có thực lực mạnh nhất, là một trong các nguyên soái của mấy đại quân khu.
Hắn hầu như có thể được xưng là võ giả đại biểu cho chiến lực trần nhà bên dưới Võ Thánh.