Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 594 - Chương 594: Một Quyền Chấn Nhiếp

Chương 594: Một Quyền Chấn Nhiếp Chương 594: Một Quyền Chấn NhiếpChương 594: Một Quyền Chấn Nhiếp

"Người này không tệ." Trên khán đài, lão nhân tóc bạc cười nói: "Ta hiện tại đã bắt đầu có chút chờ mong."

Có đại tướng cười khổ, lắc đầu nói: "Chúng ta lúc trước ngược lại đã coi thường đạo tâm của hắn."

Bất tri bất giác đại hội luận võ Đông bộ lần này đã bị đẩy vào một trận khát vọng trước nay chưa từng có.

Theo hơn bốn trăm vị tướng tỉnh vào võ trường, không khí trong võ trường cũng trở nên khẩn trương, kích thích.

Đại chiến chưa nổ ra mà cũng đã làm cho người ta có cảm giác hô hấp gia tốc, khí huyết sôi trào.

Vô số người nhìn chằm chằm vào võ trường. Hơn bốn trăm vị tướng tỉnh đều là võ đạo tông sư trở lên, khí thế và lực trường tông sư chồng lên nhau.

Hơn bốn trăm cái lò lửa và hơn bốn trăm cột khói báo động tạo ra tràng diện cực kỳ rung động, quả thực không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.

Người bình thường đừng nói là vào võ trường, sợ là chỉ là cần tới gần khu vực này thì sẽ trực tiếp bị chấn bay hộc máu.

Cho dù là tông sư bình thường thì cũng rất khó tiến vào đây, vì ở đây có hơn bốn trăm vị tông sư và đại tông sư, còn có tướng tỉnh đỉnh phong Đông Phương Thất Diệu, khí thế đồng thời tập trung vào một người.

Cho dù mỗi người chỉ phân ra một luồng khí thế thì cũng đủ tạo ra đại thế ngập trời, tựa như đại sơn áp đỉnh.

Tông sư bình thường cũng sẽ bị dọa đến tê dại, cơ thể cứng ngắc, gan mật co thắt, không chiến mà bại.

Đối với Lục Thánh mà nói đây chính là một sự khảo nghiệm to lớn.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lục Thánh, chờ mong hắn sẽ chống đỡ đại quân tướng tỉnh này như thế nào.

Chỉ thấy Lục Thánh đứng ở biên giới võ trường, cũng không vội vào sân.

Hắn quay đầu nhìn về phía một vị trí, hô to: "Đông Thắng Y!"

Ánh mắt mọi người đều đồng loạt chuyển hướng về phía Đông Thắng Y.

Lúc này Đâng Thắng Y đã em đứng lên. khâng còn bê dáng bình tĩnh lúc trước. Đôi mắt hắn sáng ngời như sao, có chiến ý nảy mầm trong người hắn.

Trận thịnh thế diễn võ trước nay chưa từng có này cũng đã kích phát chiến ý của Đông Thắng Y.

"Nói đi!" Đông Thắng Y mở miệng đáp lại.

Lục Thánh nhìn Đông Thắng Y, hơi giãn người ra, cột sống thẳng tắp như một con rồng lớn.

Ánh sáng chung quanh Lục Thánh bắt đầu theo cử chỉ của hắn mà biến hóa sáng tối, hắn giống như một vầng thái dương chúa tể ánh sáng.

Lục Thánh bình thản nói: "Tiếp theo ngươi cần phải mở to hai mắt để nhìn cho kỹ ta đánh thế nào!"

Lục Thánh nhẹ nhàng bước về phía trước, ánh sáng biến ảo trên người hắn đột nhiên cường thịnh, trong nháy mắt làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ chói mắt.

"Ta chỉ cần một cước liền cắt đứt võ đồ của ngươi!"

Vừa nói xong hào quang trên người Lục Thánh liền cường thịnh đến cực hạn. Cả người hắn tựa như một vầng mặt trời chói chang nhô lên cao, lấy một loại tư thái không thể ngăn cản, bá đạo tuyệt luân ầm ầm tiến vào võ trường.

Đại nhật ra sân!

Ẩm!!

Tựa như một viên đá kích khởi ngàn tầng sóng.

Khí cơ của hơn bốn trăm vị tướng tỉnh tông sư chồng lên nhau tạo thành đại thế ngập trời đã bị một cước đi vào của Lục Thánh làm cho ầm ầm vỡ nát.

Một màn này để cho người xem có cảm giác giống như một tòa đại sơn bị thiên thạch cứng rắn nện cho phá toái.

Ẩm!!

Khí cơ sụp đổ, thân thể của đông đảo tướng tỉnh tông sư trong võ trường đều run rẩy, trên mặt không ít người lộ ra vẻ khiếp sợ.

Lục Thánh chỉ mới bước ra một bước mà đã kinh thiên động địa như vậy.

Rất nhiều tướng tinh tông sư khi đối mặt với Lục Thánh liền không tự chủ được mà lui về phía sau.

Võ trường vốn đang đầy người thoáng một cái đã trống ra một khu Lục Thánh bình tĩnh bước từng bước một về phía hơn bốn trăm vị tướng tinh tông sư trước mặt.

Hắn vừa đi vừa giơ cánh tay phải của mình lên, nói: "Đông Thắng Y, ngươi hãy nhìn cho kỹ, đây là cách ta cắt đứt võ đồ của ngươi!"

"Lực!"

Vừa dứt lời thì tay phải của Lục Thánh tựa như giao long xông phá, chiến phục trên người hắn đột nhiên vỡ nát, lộ ra từng khối cơ bắp hoàn mỹ.

Lục Thánh giơ tay đánh ra một quyền về phía hơn bốn trăm vị tướng tỉnh tông sư trước mặt.

Một quyền này không gió không sóng, không có bất kỳ cương khí nào hiển lộ, cũng không có bất kỳ khí thế nào, nhưng nó tựa như hố đen không ngừng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Bọn họ nhìn thấy cánh tay phải của Lục Thánh vun ra như đại long, có một sức mạnh đáng sợ chảy bên trong cánh tay hắn như dung nham.

Sau khi Lục Thánh vừa ra quyền, không khí xung quanh quyền phải của hắn liền trở nên vặn vẹo.

Hơn nữa loại vặn vẹo này đang không ngừng mở rộng, giống như đường mạch lạc kéo dài ra chung quanh.

Một quyền này của Lục Thánh phảng phất như ẩn chứa một ngọn núi, một vùng biển và một ngôi sao sắp nổ tung.

Trên sân cùng ngoài sân, vô số người lâm vào sự chấn động to lớn.

Trong đôi mắt Đông Thắng Y mãnh liệt bắn ra hai đạo tinh quang, thân thể hắn lập tức căng cứng, trong đầu hắn đang tưởng tượng nếu mình đối mặt với một quyền này thì nên ứng đối như thế nào.
Bình Luận (0)
Comment