Chương 597: Ngươi Đang Gãi Ngứa Cho Ta Sao?
Chương 597: Ngươi Đang Gãi Ngứa Cho Ta Sao?Chương 597: Ngươi Đang Gãi Ngứa Cho Ta Sao?
Rất nhiều tướng tinh tông sư đã bị uy thế của Lục Thánh chấn nhiếp, thần sắc kinh hãi lui về phía sau.
Vừa rồi Lục Thánh xuất thủ chấn bay hơn trăm vị tướng tỉnh tông sư thật sự là một màn quá rung động.
Loại khí thế không người có thể đỡ này làm cho người xem sinh ra ý nghĩ không thể phản kháng.
Trong đám người, một gã nam nhân có hình thể thon thả, tướng mạo tuấn mỹ, khí chất hơi có vài phần âm nhu hiện lên hàn quang trong mắt.
Hắn một tay cầm một thanh trường thương màu đen, thân hình như quỷ mị lướt qua từng đạo bóng người đang chậm rãi lui về phía sau. Hắn từ trong đám người lao ra giơ thương đâm về phía Lục Thánh.
Cương khí toàn thân nam nhân tuấn mỹ như nước chảy quy về trường thương, mũi thương màu đen trờ nên sắc nhọn khó có thể tưởng tượng, hào quang cực kỳ chói mắt.
Chỉ trong giây lát, đạo thương mang này đã vượt qua khoảng không đè nén ại võ trường, lập tức tiến đến trước mặt Lục Thánh.
Trường thương khi tiến vào lực trường xung quanh Lục Thánh liền giảm bớt tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Từng tầng lực lượng vô hình chồng chất lên nhau tạo thành trở ngại đáng sợ, mạnh mẽ ngăn cản trường thương.
Tốc độ xuất thủ của nam nhân tuấn mỹ quá nhanh, nhanh đến mức khi thế công của hắn hiện ra thì người xem mới kịp phản ứng và nhận ra thân phận của hắn.
"Là Lý Thanh Sơn, là một trong Đông Phương Thất Diệu, xếp hạng trên tướng tỉnh tổng bảng!"
"Chiến lực của Lý Thanh Sơn cao tới mười bốn sao rưỡi, còn có vũ khí lạnh gia trì, nhưng ngay cả lực trường tông sư của Lục Thánh mà hắn cũng không thể đột phá sao?"
Biểu tình của mọi người quan chiến đã trở nên vô cùng kinh hãi.
Lúc này biến hóa mới phát sinh.
Thân thể nam nhân tuấn mỹ căng cứng, gân xanh trên trán nổi lên từng sợi, sắc mặt trở nên đỏ bừng.
Hai tay hắn đều đặt ở trên đuôi trường thương, lực lượng mạnh nhất của hắn từ cánh tay hắn truyền vào trường thương. Nam nhân tuấn mỹ lộ ra sắc mặt dữ tợn, khí thế của hắn tựa như thủy triều mà rống to một tiếng: "Phá cho ta!"
Tiếng rống to này giống như cọng rơm cuối cùng muốn đè bẹp lạc đà, mũi thương lại to lớn và bén nhọn thêm mấy phần.
Trong vô số ánh mắt nhìn chăm chú, mũi thương đã mạnh mẽ đột phá tầng lực lượng vô hình đang ngăn cản, hung hăng đâm vào ngực Lục Thánh.
Đôi mắt mọi người sáng lên, rất nhiều tướng tỉnh liền theo bản năng nắm chặt binh khí trong tay, tinh thần đại chấn.
Trên khan đài, Lâm Vãn Vãn khẽ hô một tiếng, lấy một tay che miệng của mình.
Đông Tình Tuyết cũng mạnh mẽ tiến về phía trước nửa bước, trong đôi mắt đẹp lộ vẻ lo lắng.
Trên mặt nam nhân tuấn mỹ kia hiện ra nụ cười từng chút một.
"Hắn đã làm được!"
"Ai còn dám nói đây là tấm khiên chí cường nữa chứ?"
"Hắn đã phá được rồi! Lục Thánh cũng không phải là không thể dao động!"
Nhưng ngay sau đó...
Keng!!!
Khi mũi thương đâm vào ngực Lục Thánh, nó liền đâm thủng áo thun của hắn và làm phát ra một tiếng vang lớn giống như tiếng chuông trong miếu cổ, sóng khi vô hình từ mũi thương lan ra.
Sau đó cả cây trường thương màu đen cong lên từ giữa thân thương cho đến khi thành một hình cung.
Nụ cười trên mặt nam nhân tuấn mỹ trong nháy mắt liền ngưng đọng lại.
Lục Thánh cúi đầu nhìn xem trường thương đâm vào ngực mình, bình tĩnh mở miệng nói: "Ngươi đang gãi ngứa cho ta sao?"
Lục Thánh dùng một tay nhẹ nhàng nắm lấy mũi thương, tùy ý bóp tắt hàn quang chói mắt của nó, sau đó cổ tay hắn chấn động một cái, lực chấn động đáng sợ dọc theo thân thương truyền về phía đuôi thương.
Phăng!!!
Trường thương giống như Giao Long xoay người mà lập tức giấy khỏi Ẩm!!!
Nam nhân tuấn mỹ như bị trọng kích, cả người hắn như diều đứt dây bay ngược ra sau mấy chục mét.
Hắn từ trên mặt đất gian nan đứng dậy, hai cánh tay chảy máu đầm đìa không ngừng run rẩy.
A...
Trên sân và dưới sân lập tức vang lên một mảnh âm thanh hít vào ngụm khí lạnh.
Mọi người đều mở to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vị trí ngực Lục Thánh vừa bị trường thương đâm trúng.
Nơi đó là một vết áo rách nhỏ, lộ ra da thịt trơn bóng bên trong, có một chấm đỏ hơi lõm xuống nhưng đang nhanh chóng khôi phục.
"Thậm chí ngay cả da của hắn cũng không thế đâm thủng sao?"
"Đây là loại võ thân gì a2"
Trên khán đài, một đám đại tướng đứng lên với thần sắc chấn động.
Biểu tình của Đông Thắng Y càng thêm sững sờ, theo bản năng nhìn xem hai tay của mình, có vài phần thất hồn lạc phách.
Lúc này Lục Thánh chỉ lằng lặng đứng nơi đó mà lại cho tất cả mọi người quan chiến có một loại áp lực mãnh liệt hít thở không thông.
Như này đã không cần đánh tiếp rồi, vì còn đánh thế nào nữa?
Ngay cả tướng tỉnh đỉnh cấp mà còn không thể phá nổi phòng ngự của Lục Thánh, vậy Lục Thánh muốn giải quyết những vị tướng tỉnh còn lại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sự cường đại của Hằng Tinh Bất Diệt Thể đã được thể hiện ra vào giờ khắc này.
Vì chế tạo được bộ võ thân này mà Lục Thánh đã hao phí biết bao nhiêu tài nguyên cùng tâm huyết.
Hiện tại nó rốt cục đã nở rộ ra hào quang chói mắt thuộc về nó, đó là lực phòng ngự vô địch làm cho người ta phải tuyệt vọng.
Nhưng đối với Lục Thánh mà nói đây mới chỉ là sự bắt đầu!