Chương 598: Càn Quét Đấu Trường
Chương 598: Càn Quét Đấu TrườngChương 598: Càn Quét Đấu Trường
Lục Thánh khẽ hô: "Mở!"
Nói xong Lục Thánh bước về phía trước một bước.
Theo một bước này bước ra, sân luận võ to lớn tựa như dâng lên một vầng mặt trời màu vàng vô cùng rực rỡ.
Cương khí màu vàng phun ra gần như vô cùng vô tận từ mỗi lỗ chân lông trên người Lục Thánh.
Lúc này đang có tuyết lớn, sắc trời u ám, nhưng tại võ trường lại là một mảnh quang minh, mà Lục Thánh chính là nguồn sáng.
Thân hình Lục Thánh được một tầng kim quang vô hạn tôn lên cực kỳ Vĩ đại.
Sáu cái Tế bào Bất Diệt ở giữa trán hắn lấp lánh sinh huy, sinh ra cương khí vô cùng vô tận.
Thân thể Lục Thánh giãn ra, cả người hắn giống phun ra nuốt vào thiên địa nguyên khí.
Mỗi một lần hắn giơ tay nhấc chân thì đều có thể mang đến sáng tối luân phiên chuyển biến.
Ẩm!!!
Vào giờ phút này tất cả người xem tại võ trường hay qua TV đều chấn động.
Rất nhiều đại tướng trên khán đài cao nhất cũng kinh ngạc, thần sắc động dung.
Bao gồm cả lão nhân tóc bạc ngồi chính giữa nhất là nguyên soái đông khu cũng mãnh liệt bắn ra hai đạo tỉnh quang từ trong mắt.
Cương khí mới là sự thể hiện thực lực chân chính của một võ giả.
Lục Thánh hiện tại bày ra tổng sản lượng cương khí đã vượt xa tưởng tượng của đại bộ phận người xem, thậm chí đã có chút vượt qua lẽ thường.
"Hắn có bao nhiêu sao chiến lực a?"
"Ba mươi sao? Bốn mươi sao? Hay là năm mươi sao?"
Các đại tướng quân khu đều run lên.
Kim sắc đại nhật chiếu sáng toàn trường.
Võ trường còn lại chừng ba trăm vị tông sư mà không một ai có động tác gì, tất cả đều ngây ngốc đứng tại chỗ không nhúc nhích. trăm mét khoảng cách. Hắn tựa như một mũi tên màu vàng bắn vào đám người.
Lục Thánh giơ hai tay lên, cương khí màu vàng rực rỡ dâng trào như sóng biển.
Ẩm!!
Hơn mười vị tướng tỉnh tông sư bất ngờ không kịp đề phòng đã trực tiếp bị hắn đánh bay.
Những người còn lại kịp phản ứng, nhưng cương khí màu trắng trên người bọn họ bất kể là tướng tỉnh cấp 7 hay là tướng tỉnh cấp 8, dưới cương khí màu vàng của Lục Thánh tất cả đều yếu ớt y như bọt biển, chỉ cần chạm một chút liền tan vỡ.
Cương khí hằng tỉnh của Lục Thánh có chất lượng thật sự quá cao. Nội tình công pháp cấp mười một của hắn căn bản không phải những người này có khả năng tưởng tượng nổi.
Lục Thánh gần như không cần dùng động tác gì, chỉ đơn giản giơ tay vung quyền, cương khí màu vàng thổi quét tới đâu là tướng tỉnh ở đó tựa như rong biển bị sóng lớn đập bay tứ tung.
"Đại nhân..."
Lục Thánh bỗng nhiên nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một nữ nhân sắc mặt trắng bệch, toàn thân run lẩy bẩy khẽ hô.
Nàng chính là Triển Hồng Ngọc của tiểu đội Hổ Hạt.
Triển Hồng Ngọc vốn đang núp ở phía cuối cùng của đám tướng tỉnh tông sư, nhưng Lục Thánh ở trong đám người đấu đá lung tung nên trong nháy mắt đã đến gần nàng, do đó nàng cũng không kịp né tránh.
Lục Thánh hơi chạm vào ánh mắt của nàng, trong lòng nhất thời hiểu rõ.
"Ta biết."
Lục Thánh thuận miệng đáp lại một câu, cương khí cuồn cuộn đánh ra một chưởng hất bay Triển Hồng Ngọc đến một vị trí nào đó.
Nơi đó có ba thành viên của tiểu đội Hổ Hạt đang nằm im thin thít, cả tiểu đội Hổ Hạt đều đã tề tụ tại một chỗ.
Tại khán đài, Đông Tình Tuyết nhìn thấy hành động không chút lưu tình của Lục Thánh, khuôn mặt vốn căng thẳng của nàng liền nhanh chóng trầm tĩnh lại, trở nên như không có việc gì.
Số người trên võ trường nhanh chóng giảm bớt, từ hơn ba trăm người nhanh chóng giảm mạnh xuống còn hai trăm, sau đó là một trăm. Lúc trước mấy trăm đạo tỉnh khí như khói báo động đâm thẳng mây xanh cực kỳ đồ sộ, hiện tại đã trở nên thưa thớt đi rất nhiều.
Điều này làm cho người ta nhớ tới đám tàn hương lượn lờ trên cung điện, cuối cùng chỉ còn lại vài chục cái.
Những người còn lưu lại trên võ trường cơ hồ đều có thực lực đại tông sư cao cấp trở lên, còn có một bộ phận nhỏ người có tu vỉ thấp hơn có vận khí tương đối tốt nên chưa bị Lục Thánh đánh bay ra ngoài.
"Aaal"
Một gã đại hán có dáng người khôi ngô đứng ở trước mặt Lục Thánh, một thân cương khí dâng lên, bắp thịt căng phồng, sắc mặt dữ tợn, chuẩn bị toàn lực đối kháng công kích của Lục Thánh.
Lục Thánh đột nhiên lui về phía sau, cương khí màu vàng mãnh liệt rút về cơ thể hắn.
Lục Thánh đứng im lặng tại chỗ giống như chưa từng động đậy.
Đại hán khôi ngô lập tức bối rối nhìn xem chung quanh, trong khoảng thời gian ngắn hắn không biết mình có nên xuất thủ hay không.
Sau đó đại hán khôi ngô bất chợt nghe thấy Lục Thánh bình thản mở miệng nói: "Ngươi không đánh thì để ta đánh nhé!"
Nói xong Lục Thánh liền đánh ra một quyền, đại hán khôi ngô lập tức giật nảy mình, theo bản năng cũng đánh ra một quyền.
Cương khí đại tông sư cao cấp kéo dài mấy thước, khí thế hung hắng.
Nhưng không đợi đến khi nó chạm vào nắm đấm của Lục Thánh thí nó đã lặng lẽ tan vỡ.
Không, phải nói là nó tan chảy mới đúng!
Nó tan nhanh như tuyết gặp lửa vậy!
Nắm đấm của Lục Thánh chạm tới ngực của đại hán khôi ngô, cương khí trên người đại hán khôi ngô lập tức vỡ vụn, lực trường tông sư cũng mất đi, ngay cả ý chí võ đạo cũng sắp bị đánh tan, sau đó thân hình cao lớn của đại hán khôi ngô bay ngược ra ngoài như đạn pháo.
Một quyền miểu sát đại tông sư!
Điều này quá chấn động, nhưng so với cương khí khủng bố giống như mặt trời giáng lâm của Lục Thánh dường như còn có chênh lệch nhất định.
Tuy vậy trong mắt vô số người nó đã nhấc lên sóng lớn ngập trời.