Chương 602: Hơn Mười Gã Võ Thánh Tề Tụ
Chương 602: Hơn Mười Gã Võ Thánh Tề TụChương 602: Hơn Mười Gã Võ Thánh Tề Tụ
Trong khi đó...
Ẩm!!
Nóc nhà một võ quán bỗng nhiên vỡ nát, một đạo nhân ảnh từ bên trong bay ra.
Sau đó là...
Ẩm ầm ầm!
Cả con đường võ quán nổ tung tựa như đốt pháo, nóc nhà của hơn tám phần số võ quán đã bị phá vỡ.
Từng đạo thân ảnh đủ loại hình dạng như gầy gò, già nua, vạm vỡ, ... xuất hiện ở trên nóc nhà, lằng lặng nhìn Lục Thánh.
Trong nháy mắt Lục Thánh liền có cảm giác sởn gai ốc, vì trước mắt hắn là hơn mười tên zombie cấp Võ Thánh.
Trong đầu Lục Thánh chỉ kịp hiện lên một ý niệm: Đồng khí tương liên! Cả con đường Võ Quán đều là một thể! Ta đụng phải tổ ong vò vẽ rồi!
Hô hấp kế tiếp, từng đạo thân ảnh trên nóc nhà đã cực nhanh vọt về phía hắn.
Đôi mắt Lục Thánh lóe sáng, nắm chặt trường đao màu đen, sau đó hắn xoay người co cẳng bỏ chạy.
"Sơn cùng thủy tận a! Các vị anh hùng à, Lục Thánh ta xin phép đi trước một bước, chúng ta sẽ gặp lại sau!"...
Phù!!!
Trong phòng tu luyện võ đạo, Lục Thánh mở to hai mắt, phun ra một ngụm trọc khí thật dài.
Tuy rằng hắn đã thoát ly khỏi không gian mộng cảnh, nhưng trên mặt hắn vẫn còn lưu lại cảm giác sợ hãi.
Bị hơn mười tên Võ Thánh cấp 9 đuổi giết, ngươi thử nói xem cảm giác sẽ như thế nào?
"Tuy rằng tên nào cũng kém hơn sát sinh đạo của Cố Huyền, nhưng khi bọn hắn tập hợp lại thì sẽ khủng bố hơn gấp mười lần so với một mình Cố Huyền."
"Dù cho ta có mở ra trạng thái Võ Thần thì phỏng chừng cũng chỉ trong vài giây đồng hồ là sẽ bị bọn hắn đánh chết."
Một tên Võ Thánh cùng một đám Võ Thánh là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa thực lực của Lục Thánh cũng chỉ miễn cưỡng ngang hàng với zombie cấp Võ Thánh.
Lục Thánh hiện tại rốt cục đã biết cảm thụ của đám tông sư khi đối mặt với đại chiêu "Phá toái hư không" của hắn là như thế nào.
Võ Thánh Kỹ vừa ra liền dọa cho bọn hắn tè ra quần a!
"Nếu như ta không tìm được biện pháp tiêu diệt từng tên zombie cấp Võ Thánh kia thì ta cũng chỉ có thể chậm rãi chịu chết."
Lục Thánh đứng lên, vừa yên lặng suy nghĩ vừa đi ra ngoài phòng tu luyện võ đạo.
Lúc này cách đại hội quân khu phía đông kết thúc đã qua gần một tuần, mưa tuyết cũng càng rơi nhiều hơn.
Thông qua cửa sổ phòng tu luyện võ đạo, lọt vào mắt Lục Thánh là một mảnh trắng xóa.
Trong phòng ngược lại là ấm áp như mùa xuân, hệ thống sưởi ấm đã mở đầy đủ.
Lục Thánh đi ra khỏi cửa phòn tu luyện võ đạo, hắn nhìn thấy Lý Điệp đang nhu thuận đứng ở đầu cầu thang lầu ba đợi hắn.
Đôi mắt Lục Thánh chớp động, chậm rãi đi qua.
Đợi hắn đến gần, Lý Điệp nhu thuận nói: "Đại nhân, đại tá Vương Diệp đã ở dưới lầu chờ ngài hơn hai tiếng rồi."
"Ừm."
Lục Thánh gật đầu đáp, cũng lười thay quần áo mà trực tiếp xuống lầu.
Trong phòng khách, Vương Diệp ngồi nửa cái mông ở trên ghế sô pha và đang uống trà.
Gần đây thời tiết trở lạnh, võ giả cấp 6 như hắn cũng bắt đầu thay đổi trang phục mùa đông, hình thể nhìn hơi có chút mập mạp.
Nhìn thấy Lục Thánh đi tới, Vương Diệp lập tức buông chén trà xuống đứng lên hành lễ, tư thái kính cẩn hơn trước gấp mười lần.
Bởi vì Lục Thánh bây giờ ở quân khu phía Đông chính là một vị thần thoại sống!
Nếu không phải nguyên soái hạ lệnh tạm thời giữ bí mật, vậy trên nhật báo quân khu phía đông sẽ chỉ có một nét bút đơn giản, và phỏng chừng Lục Thánh hiện tại đã hoàn toàn danh chấn toàn bộ Long quốc.
Không nói đến việc Lục Thánh thay thế "Đông Đế" đang ở Trung khu, bốn thành danh tiếng của Đông Đế.
Dùng lời của nguyên soái cùng đại tướng mà nói, Lục Thánh chính là vô thượng thiên kiêu chi tử của quân khu phía đông thật vất vả mới sinh ra, hắn đã ban cho quân khu phía đông và tất cả các quân khu còn lại một sự cuồng hỉ thật lớn trong khi toàn bộ quân khu đã sa sút tinh thần nhiều năm.
"Ngồi đi." Lục Thánh tùy ý ngồi xuống ghế sô pha nói.
Lý Điệp đứng bên cạnh đưa lên ấm trà đã pha sẵn.
"Đa tạ đại nhân." Vương Diệp cảm tạ một tiếng, sau đó cung kính ngồi xuống.
Hắn lấy ra một cái rương màu bạc mang theo tới trước mặt Lục Thánh.
"Vũ khí lạnh dạng đao của đại nhân đã được chế tạo xong, mời đại nhân xem qua."
Lục Thánh khi nhìn thấy Vương Diệp thì liền nhìn thấy cái rương này. Hắn cũng không kinh ngạc, rất tự nhiên mà mở ra cái rương.
Cái rương vừa mở ra thì liền có một đạo kim quang bắn ra.
Đôi mắt Lục Thánh sáng lên, tỉ mỉ quan sát trường đao màu vàng nhạt trước mắt.
Hơn 90% thanh đao chế tạo từ mật kim loại, còn trộn lẫn vào một ít vật liệu hiếm không kém mật kim.
Thanh Nguyện Luân Đao này rõ ràng đã đạt tới trình độ cấp 8 chân chính.
Lục Thánh tiện tay cầm lên trường đao. Toàn bộ thanh đao dài chừng 1m3, nặng hơn 40 kg, sống đao dày dặn, lưỡi đao hơi mỏng, đao quang cực thịnh, trên thân đao cùng chuôi đao còn khắc lên rất nhiều hoa văn xinh đẹp tỉnh tế dùng để trang trí.
"Đúng là trang bị đỉnh cấp!" Lục Thánh trong nháy mắt liền thốt ra từ này.
Thanh đao này vừa bức cách lại vừa trâu bò, hắn đã khẩn cấp bắt đầu muốn bồi dưỡng "Đao cảm".
Trong lòng hắn thậm chí còn bắt đầu tính toán nên tìm thời gian nào và đối tượng nào để khai đao cho thanh đao này.