Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 603 - Chương 603: Hắn Có Thể Có Cơ Hội Chuyển Cơ!

Chương 603: Hắn Có Thể Có Cơ hội Chuyển Cơ! Chương 603: Hắn Có Thể Có Cơ hội Chuyển Cơ!Chương 603: Hắn Có Thể Có Cơ hội Chuyển Cơ!

Vương Diệp nhìn Lục Thánh đánh giá trường đao mà cũng không quấy rầy. Cho đến khi ánh mắt Lục Thánh hoàn toàn thoát khỏi trường đao thì hắn mới nói: "Vũ khí tinh thần niệm sư mà đại nhân nhờ ta làm bởi vì công nghệ chế tạo tương đối rườm rà, công đoạn tương đối phức tạp, cho nên còn cần một đoạn thời gian nữa."

"Nhưng mà chúng ta đã phái người tăng ca làm thêm giờ, chậm nhất một tháng là có thể hoàn thành."

Lục Thánh cũng không quá để ý mà gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Vũ khí cao cấp nhất của tỉnh thần niệm sư tại võ đạo tương lai một vạn năm có thể tại võ đạo ba trăm năm tạo ra cũng đã quá tốt rồi. Đừng nói là một tháng, dù là một năm thì Lục Thánh đều chờ được.

Vương Diệp tiếp tục nói: "Còn nữa, diễn võ toàn quân khu cũng rất nhanh sẽ bắt đầu, nguyên soái có ý tứ muốn đại nhân trong mấy ngày sau có thể xuất phát. Quân bộ sẽ sắp xếp chuyên cơ đưa ngài qua đó."

Lục Thánh thần sắc khẽ động, nhịn không được hỏi: "Diễn võ toàn quân khu cụ thể khi nào thì bắt đầu? Ta có thể tự mình tới đó không?"

Vương Diệp chần chờ một chút mới nói: "Diễn võ toàn quân khu đại khái tại một tháng tám ngày nữa sẽ bắt đầu."

"Nếu đại nhân muốn tự mình đi qua đó thì hẳn là cũng không thành vấn đề. Nhưng ngài phải đến sớm một ngày hoặc vài ngày thì mới được."

Khi đó là ngày 8 tháng 1, bây giờ là ngày 26 tháng 12.

Lục Thánh tính toán thì thấy còn tầm hai tuần nữa.

Từ Đông khu ngồi máy bay tới Trung khu cần một ngày để đến nơi, mà hắn cần có thêm thời gian để làm những việc khác, ví dụ như về nhà một chuyến.

"Được, ta biết rồi."

"Vậy ta không quấy rầy đại nhân nữa, ta xin cáo từ trước."

Lục Thánh gật đầu đáp ứng rồi bàn giao với Vương Diệp: "Ngươi trở về gửi lời chào của ta với Hạ tư lệnh và Lão nguyên soái hộ ta nhé."

"Vâng "

Lục Thánh bảo Lý Điệp đưa tiễn Vương Diệp ra cửa, còn hắn thì ngồi trên ghế sô pha vừa dự tính về nhà vừa thưởng thức Nguyện Luân Đao mới tới tay.

Lii Thánh đem Nautvên Luân Đao đặt ở trên cánh †av nhe nhàng vach cắt, dần dần tăng thêm lực lượng.

Không phải bởi vì thân thể Lục Thánh quá mạnh mà có khuynh hướng ngược đãi chính mình, hắn chỉ là mượn việc này để kiểm tra độ sắc bén của Nguyện Luân Đao, và nhân tiện thăm dò giới hạn phòng ngự cao nhất của Hằng tỉnh bất diệt thể.

Lý Điệp đưa tiễn Vương Diệp xong trở về, nàng đội một đầu bông tuyết đi tới trước mặt Lục Thánh, nhỏ giọng nói: "Đại nhân, ngài đi Đại hội võ đạo toàn quân khu tại trung bộ Lý Điệp muốn đi theo hầu hạ ngài."

Lục Thánh ngẩng đầu nhìn Lý Điệp một cái. Hắn thấy nàng biểu lộ rất bình tĩnh, thần thái và động tác đều cực kỳ tự nhiên.

"Có thể." Lục Thánh gật đầu, sảng khoái đáp ứng.

"Đa tạ đại nhân."

Trong mắt Lý Điệp hiện lên một tia vui sướng.

Lục Thánh nhìn Lý Điệp với ý vị thâm trường nói: "Ngươi cám ơn ta làm gì? Ngươi đi theo hầu hạ ta thì ta phải cám ơn ngươi mới đúng chứ."

Lý Điệp trong nháy mắt liền ngạc nhiên, khuôn mặt cùng cơ thể nàng rất nhiều chỗ cơ bắp đều không khỏi căng cứng.

Lục Thánh mỉm cười, không nói gì nữa. Hắn đứng dậy cầm lấy áo khoác màu xanh đậm treo trên giá áo tại phòng khách khoác lên người, chậm rãi đi ra khỏi phòng.

"Ta đi ra ngoài một chuyến, ngươi chuẩn bị thật tốt đi."

Lý Điệp khôi phục thần sắc bình thường nhìn Lục Thánh biến mất, nhẹ giọng nói: "Vâng."...

Bông tuyết rơi lả tả xuống, hơi xoáy trong gió giống như tỉnh linh màu trắng.

Hai đạo nhân ảnh dạo bước trên con đường nhỏ hẻo lánh còn chưa được quét dọn qua của quân khu, ở trên lớp tuyết giẫm ra từng dấu chân sát vào nhau.

Lục Thánh nắm tay Đông Tình Tuyết thật chặt, hắn hiện tại đã cao hơn 1m9, nhưng chỉ cao hơn Đông Tình Tuyết một cái đầu.

Dáng người của Đông Tình Tuyết cũng vô cùng tốt, thuộc loại tỉ lệ hoàn mỹ.

Hai người đều là nhân vật có phong thái dung mạo vạn dặm chọn một, dắt tay đi cùng một chỗ như hình ảnh trong truyện tranh.

"Diễn võ toàn quân khu sắp bắt đầu, ta sẽ nhân dịp này về nhà một chuvến. naưØi ó muốn theo †a cùng về nhà †a khâng^2" Luc Thánh hỏi. Đông Tình Tuyết dừng bước, đứng tại chỗ nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Ta sợ là không được, vì ngươi đã cắt đứt võ đồ của Đông Thắng Y, người trong nhà ta đều đã biết, do đó ta không thể không trở về nhà mình một phen được."

Thần sắc Lục Thánh có chút cảm khái.

Đông Thắng Y quả thật rất thảm, hắn thân là truyền nhân của Võ Thánh, là thiên kiêu chỉ tử, ẩn tàng mấy chục năm, vừa xuất thế vốn là muốn thử võ thiên hạ, bỗng nhiên nổi tiếng, nhưng hắn chỉ vừa mới bắt đầu thì đã bị Lục Thánh cắt đứt võ đồ.

"Vậy ngươi có muốn ta cùng ngươi trở về nhà ngươi không?" Lục Thánh đề nghị.

"Kỳ thật tình trạng hiện tại của Đông Thắng Y cũng chưa chắc đều là chuyện xấu."

"Hắn tâm cao hơn trời, đi cầu thánh đạo là vô địch chỉ đạo, nhưng cũng hắn không ngẫm lại thiên tư cùng thực lực của mình có xứng để đi lên con đường này hay không."

"Cho dù hắn không gặp được ta thì sớm muộn gì cũng sẽ có người đánh bại hắn, làm cho hắn một đường trở ngại gập ghềnh, vô vọng đạt tới cấp chín."

"Hiện tại ta đem con đường này của hắn hoàn toàn cắt đứt là để cho hắn chết đi cái tâm này."

"Nếu như hắn có thể lại tìm ra một con đường khác để phá rồi lập, vậy nói không chừng hắn sẽ có thể chuyển cơ."

Đông Tình Tuyết lộ ra vẻ suy tư, nghe Lục Thánh nói xong nàng nghiêm túc nói: "Lời ngươi nói ta không hiểu hết, nhưng ta sẽ thành thật nói lại với Đông Thắng Y."

Lục Thánh khẽ gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện khác mà nghiêm mặt nói: "Tại diễn võ toàn quân khu lần này ta đại khái sẽ đụng phải đại ca Đông Phá Thiên của ngươi."

"Hay là ngươi nói với hắn trước để cho hắn ít nhiều có chút chuẩn bị tâm lý, bằng không đến lúc đó bị ta đánh bại thì rất có thể sẽ tự bế giống như Đông Thắng Y thì xong."

"Nhưng đại ca của ta chính là..." Đông Tình Tuyết theo bản năng muốn phản bác, tuy nhiên khi nghĩ đến thực lực của Lục Thánh thì lại nuốt xuống, bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng."Được rồi, lát nữa ta sẽ nói với hắn một tiếng."

Hai người tùy ý nói chuyện, dần dần đi xa ở trong cơn mưa tuyết. ...
Bình Luận (0)
Comment