Chương 604: Trở Về Nhà
Chương 604: Trở Về NhàChương 604: Trở Về Nhà
"Thủ trưởng, mời ngài đi bên này."
Trên sân ga tàu cao tốc, một mữ tiếp viên trực trạm có dáng người cao gầy, tướng mạo xinh đẹp, bước chân nhẹ nhàng, vẻ mặt tươi cười dẫn theo hai người đi về phía chiếc xe.
Hai người ở phía sau nàng một trước một sau chậm rãi đi tới.
Một nam thanh niên có dáng người cao ngất, thân mặc quân trang màu xanh đậm, bên ngoài là áo khoác màu đen, dưới chân đi giày chiến hợp kim bóng loáng, trên đầu còn đội mũ quân đội.
Khuôn mặt hắn cực kỳ trẻ tuổi tuấn vĩ, đôi mắt bình tĩnh làm cho người ta có một loại khí chất mạnh mẽ, uy nghiêm.
Ở sau nam thanh niên là một thiếu nữ tóc ngắn, dung mạo ôn nhu, khí chất lạnh như băng, gắt gao đi theo phía sau nam thanh niên quân trang tuấn vĩ với tư thái tôi tớ.
Theo sau bọn họ là một số tiếp viên của trạm tàu cao tốc. Tất cả đều là nam nhân có thân thể cường tráng, trong tay mang theo các túi lớn túi nhỏ, phụ trách hỗ trợ vận chuyển đồ đạc.
Những người khác thì còn tốt, có một nam tiếp viên phải ôm một rương vũ khí màu bạc thật dài với dáng vẻ cố hết sức, lúc đi đường khuôn mặt đều nghẹn đỏ.
"Chào thủ trưởng."
Ở cửa toa tàu cao tốc có bảy tám nữ tiếp viên của trạm có dáng người yểu điệu, dung mạo khí chất tuyệt hảo đứng chờ, mỗi một người trên mặt đều mang theo nụ cười kính cẩn mà lại nhiệt tình, làm cho người ta có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Khi nam thanh niên quân y tuấn vĩ đến gần, bọn họ nhất tề cúi đầu chào hỏi, tạo ra một mảnh âm thanh dễ nghe, giống như trong ngày đông tuyết rơi có một trận gió xuân thổi tới.
Lục Thánh cũng nhịn không được mà nhìn nhiều một chút, sau đó hướng về một nữ tiếp viên trong nhóm tùy ý mỉm cười, rồi hắn cất bước đi vào trong toa xe.
Lý Điệp và những tiếp viên phụ trách vận chuyển hành lý phía sau lập tức nhanh chóng đuổi theo hắn.
Chờ mọi người đi vào trong toa xe, bảy tám nữ tiếp viên xinh đẹp đứng ở cửa lập tức kích động nhảy cẩng lên. cũng quá đẹp trai đi!"
"Thủ trưởng lần này thật sự quá đẹp trai và cũng rất trẻ tuổi! Ngài cùng nhân vật thiếu tướng trong truyện tranh giống nhau như đúc a! Ta yêu yêu!"
"Cho nên ta nói những anh chàng đẹp trai cao cấp đều ở trong quân bộ là không sai! Bộ dạng đẹp trai đều sẽ đi luyện vỡ, còn bộ dạng xấu sẽ đi làm minh tinh!"
"Mấu chốt là thân phận địa vị của thủ trường lần này còn cực cao! Ta nghe nói thân phận của ngài so với vị thượng tướng mà chúng ta tiếp đãi lần trước còn cao hơn rất nhiều! Chuyến này đều là chuyên môn mở cho ngài ấy!"
Mấy nữ tiếp viên xinh đẹp mặc đồng phục ngắn lộ ra đôi chân, cả đám đứng trong gió lạnh líu ríu thảo luận mà cũng không cảm thấy lạnh.
Nữ tiếp viên được Lục Thánh nhìn cười đã kích động đến nổi đỏ bừng cả mặt, trong mắt nàng đều là ngôi sao, cũng không biết nàng đang ảo tưởng cái gì.
Thẳng đến khi một nữ tiếp viên hơi lớn tuổi đi tới nhẹ nhàng quát lớn vài câu, mấy nữ tiếp viên kia mới vội vàng đi vào trong toa xe.
Lục Thánh dưới sự hầu hạ của Lý Điệp mà cởi áo khoác ra, đồng thời quan sát hoàn cảnh trước mắt.
Không gian trong toa xe đều là màu đỏ, làm cho người ta có một loại cảm giác tôn quý xa hoa.
Bên trong còn có TV, máy tính, ghế mát xa, bàn dài, giường ngủ, nhà vệ sinh độc lập, ...
Đủ loại thiết bị đầy đủ tiện nghi.
Ở đây còn có phòng tu luyện võ đạo cùng nhà hàng dài ròng rã bốn †Oa Xe.
Hơn mười nữ tiếp viên đều là chuyên môn phục vụ một mình Lục Thánh.
Thậm chí tuyến đường sắt cao tốc từ quân khu phía Đông đi đến thành phố Bạch Hà này cũng đặc biệt mở cho Lục Thánh.
Ven đường qua trạm tàu sẽ không dừng lại nên chỉ tốn bốn giờ là đã đến thành phố Bạch Hà. ...
"Đây là bộ mặt của thủ trưởng quân đội sao?" Lục Thánh cảm khái trong lòng, tùy ý ngồi xuống ghế bên cạnh.
Lập tức có một nữ tiếp viên xinh đẹp mặc đồng phục màu đỏ cùng tất gì không.
Bao gồm cả Lý Điệp ở bên trong, bảy tám người ở trong toa xe bận rộn tay chân, nhưng lại gần như không phát ra một chút âm thanh, hiển nhiên bọn họ đều đã trải qua huấn luyện chuyên môn.
Một nữ tiếp viên xinh đẹp chừng ba mươi tuổi, khí chất đoan trang, rất có phong vị nữ nhân thành thục đi tới trước mặt Lục Thánh, cúi người xuống nhẹ giọng nói: "Thủ trưởng, ta là tiếp viên trưởng của chuyến tàu lần này, ngài cần gì thì cứ tùy thời phân phó."
Lục Thánh gật đầu rồi nhìn lướt qua đám người, ánh mắt dừng lại trên thân Lý Điệp một lúc mới nói: "Tạm thời ta không cần gì, ngươi để cho những người dư thừa ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một lát."
"Vâng."
Nữ tiếp viên trưởng đứng thẳng, sau đó nói vài câu với các nữ tiếp viên trong toa xe.
Đám người rất nhanh liền đi ra sạch sẽ, có một cô gái lúc rời đi còn lưu luyến nhìn xem Lục Thánh.
Lý Điệp an vị ở vị trí đối diện Lục Thánh, mí mắt nàng rủ xuống, vừa an tĩnh lại vừa nhu thuận.
Lục Thánh giật giật khóe miệng, cũng không để ý đến nàng mà lấy điện thoại di động ra xem xét.
Sau khi ra khỏi quân khu, cả người Lục Thánh đều trầm tĩnh lại.
Sau khi đoàn tàu khởi hành loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.
Trên người hắn giống như có từng tầng áo giáp nặng nề được tháo xuống.