Chương 606: Lục Thánh Bị Đầu Độc
Chương 606: Lục Thánh Bị Đầu ĐộcChương 606: Lục Thánh Bị Đầu Độc
Lục Thánh gọi điện thoại cho Hà Linh Tố.
Điện thoại rất nhanh liền kết nối.
"A lô."
Lục Thánh cũng không nói nhảm, trực tiếp đi thằng vào vấn đề: "Ngươi tới tỉnh Kinh Đô à? Ngươi làm gì ở đó?"
"Chuyện làm ăn thôi! Còn nữa..."
Bên kia giọng nói Hà Linh Tố chần chờ một chút, nhỏ giọng nói: "Lão thái gia của Trần gia sắp sinh nhật chín mươi tuổi, người của Trần gia mời ta tới..."
"Trần gia." Đôi mắt Lục Thánh chớp động, bình tĩnh nói: "Ngươi cần ta giúp ngươi làm gì không?"
"Không cần." Ngữ khí của Hà Linh Tố vẫn rất bình thản nói: "Người của Trần gia rất khách khí với ta, không gây khó dễ như dự đoán."
Nếu Hà Linh Tố đã nói như vậy thì Lục Thánh cũng không đề nghị gì nữa, chỉ nói: "Có chuyện gì ngươi cứ tùy thời tìm ta. Còn nữa, vài ngày nữa ta sẽ tới tỉnh Kinh Đô một chuyến, đến lúc đó nếu như ngươi còn chưa trở về thì cùng ta gặp mặt."
"Được."
Đầu dây bên kia, Hà Linh Tố cúp điện thoại.
Nàng chậm rãi đặt điện thoại xuống, ngồi đối diện nàng là một nam thanh niên tướng mạo anh tuấn mặc âu phục trắng, con ngươi chớp động một chút, hỏi: "Là vị Lục tiên sinh kia sao?"
Hà Linh Tố gật đầu.
Nam thanh niên mặc âu phục trắng nói: "Có thời gian ngươi cũng mời Lục tiên sinh tới nhà ngồi một chút đi, trong nhà có không ít trưởng bối đều cảm thấy hứng thú đối với hắn."
Hà Linh Tố lộ ra vẻ mặt thản nhiên, nói: "Nói sau đi, hắn vẫn rất bận rộn tu luyện võ đạo, căn bản không có bao nhiêu thời gian."
"À không, ta chỉ tùy tiện nói như vậy thôi. Ha ha ha."
Nam thanh niên mặc âu phục trắng cười khẽ, bưng cốc cà phê trước mặt lên nhấp một ngụm, trong mắt chớp động hào quang khó hiểu. ...
"Trần gia vậy mà lại mời Hà Linh Tố tham gia sinh nhật để chủ động lấy lòng. Bọn hắn đã nhìn trúng giá trị sản xuất của công ty dược phẩm Linh Thánh cúp điện thoại, nói.
Hắn ngược lại là không lo lắng cái gì, vì Hà Linh Tố là một người thông minh, chút tâm tư này của Trần gia hắn có thể nhìn ra thì Hà Linh Tố tự nhiên cũng có thể nhìn ra.
Vả lại chín phần cổ phần của công ty dược phẩm Linh Thánh đều ở trong tay Lục Thánh, cho dù Hà Linh Tố có bị tình thân đánh ngã nhưng không có hắn gật đầu thì ai cũng không làm được cái gì công ty dược phẩm Linh Thánh.
"Lui một vạn bước để nói, lấy lực lượng mà ta hiện tại đang nắm giữ trong tay, chỉ là một cái Trần gia của tỉnh Kinh Đô thì không đáng cho ta để tâm." Lục Thánh lắc đầu nói, hắn lười phí tế bào não suy nghĩ nhiều chuyện này.
Hắn đại khái có hơn một vạn biện pháp để giải quyết Trần gia.
Lục Thánh cứ như vậy nhàm chán giết thời gian trên toa xe.
Đại khái chừng nửa giờ Lý Điệp ngồi đối diện hắn mới đứng lên, đi tới trước người hắn hỏi: "Đại nhân, ngài muốn dùng cơm chưa?"
"Không cần, ta bây giờ còn chưa đói bụng."
Lục Thánh dùng ngón tay sờ nhẹ chén trà, thuận miệng nói: "Trà nguội rồi, rót cho ta một ly nữa đi."
"Vâng "
Lý Điệp cầm lấy chén trà, nhanh chóng đi về phía bàn trà.
Nàng đưa lưng về phía Lục Thánh, nhanh chóng rót một tách trà nóng và bưng tới cho Lục Thánh.
Lục Thánh cũng không ngẩng đầu, tiếp tục lướt xem điện thoại di động của mình.
Lý Điệp một lần nữa ngồi trở lại vị trí cũ và cúi đầu xuống, nhưng ánh mắt lại rơi thằng vào chén trà đặt trước mặt Lục Thánh.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lục Thánh chuyên chú nhìn điện thoại di động trong tay và cũng không có nửa điểm ý tứ uống trà.
Ba phút sau, Lý Điệp rốt cục nhịn không được mở miệng nói: "Đại nhân, nước trà sắp nguội rồi."
"sồi"
Lục Thánh ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra vài phần giật mình, phảng phất như nhớ tới mình còn có chén trà chưa uống.
Lục Thánh tiện tay nâng chén trà lên, mở nắp ra nhẹ nhàng thổi một Chỉ cần hắn uống xong thì nhiệm vụ của ta coi như đã hoàn thành!
Lý Điệp nhìn chằm chằm động tác của Lục Thánh, trong lòng thầm nghĩ.
Ánh mắt nàng nhìn đôi môi Lục Thánh cách mép chén trà càng ngày càng gần.
Đột nhiên Lục Thánh dừng lại động tác, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Điệp.
Lý Điệp cuống quít cúi đầu xuống.
"Trước kia hình như ngươi chưa bao giờ giục ta uống trà a." Lục Thánh dùng ngữ khí nửa đùa nửa thật, thoải mái nói.
Lý Điệp nhanh chóng trả lời: "Lần này số trà mang theo không nhiều lắm, ta sợ lãng phí làm đại nhân không được uống nhiều."
"Thì ra là vậy!" Lục Thánh gật đầu, sau đó uống một ngụm trà, nói: "Ngươi vẫn rất có tâm."
Lý Điệp nhìn yết hầu Lục Thánh chuyển động, trái tim nàng liền hoàn toàn buông xuống, nội tâm bình tĩnh trở lại.
"Trà này không tệ, pha ngon hơn bao giờ hết." Lục Thánh đặt chén trà xuống, nước trà trong chén đã ít đi một nửa.
"Đại nhân thích là tốt rồi." Lý Điệp cảm thấy hoàn toàn thoải mái đáp, nàng đứng lên xin phép đi vệ sinh: "Đại nhân, ta đi toilet một chuyến nhé."
"Ừ." Lục Thánh tùy ý gật đầu.
Lý Điệp đi về phía toa xe kế đó.
"Gen độc dược lấy ra từ mô dịch của dị thú cấp 9, coi như là đại tông sư cao cấp nhất thì cũng chỉ cần một phút đồng hồ là đủ tiêu đời rồi."
"Ở nước ngoài còn có người thử dùng loại độc dược này để mưu hại qua Võ Thánh cấp 9. Tuy rằng không thành công nhưng cũng dẫn đến vị Võ Thánh kia nguyên khí đại thương, lưu lại thương thế cả đời không thể khỏi hẳn. Cho nên loại độc dược này cũng có một cái tên là Thương Độc Thánh Giả."
"Phẩm cấp của nó cao tới cấp 9, một giọt đều có giá tới mấy trăm triệu. Tiểu tử này có thể chết dưới loại độc dược này quả thật là tiện nghỉ cho hắn."
Trong đầu Lý Điệp nhanh chóng hiện lên đủ loại lời nói của người chỉ định nhiệm vụ cho nàng.
Mỗi bước đi của Lý Điệp càng nhẹ nhàng hơn một phần. khỏi sự khống chế của quân đội, thoát khỏi cuộc sống hèn mọn mà nhàm chán này, sau đó ta sẽ đi tới một vùng đất mới và mở ra cuộc sống mới của ta." Lý Điệp thầm nghĩ trong lòng.
Nàng nhìn phong cảnh lướt qua cực nhanh bên ngoài cửa sổ toa xe, ảo tưởng chính mình bây giờ là một con chim đang tự do bay lượn trên bầu trời rộng lớn.