Chương 607: Ta Rất Đáng Giá!
Chương 607: Ta Rất Đáng Giá!Chương 607: Ta Rất Đáng Giá!
Rốt cục Lý Điệp cũng đi tới cuối toa xe.
Nàng cầm lấy tay nắm cửa toa xe, nhưng vừa mới chạm vào tay nắm cửa thì nàng lại cảm giác một trận đau đớn thiêu đốt từ tay truyền đến.
Hoàn cảnh chung quanh tựa như mặt nước tràn ra từng trận gợn sóng.
Lý Điệp Như từ trong đại mộng bừng tỉnh, mạnh mẽ mở to hai mắt và phát hiện mình đang nắm chặt ấm trà.
Lúc này nước trà nóng đang không ngừng tưới lên mu bàn tay nàng, nóng đến đỏ bừng cả tay.
"Rất thú vị đúng không?" Một giọng nói từ sau lưng Lý Điệp truyền đến.
Nàng xoay người lại và nhìn thấy Lục Thánh đang ngồi cách nàng không đến hai mét trên ghế mát xa, ngón tay hắn nhẹ điểm vào trán, mỉm cười nói với nàng: "Đây gọi là ảo cảnh tinh thần, ta trước đó không lâu mới học được cái tiểu kỹ xảo này."
Trong chốc lát, một cỗ kinh hãi từ đáy lòng Lý Điệp dâng lên truyền khắp toàn thân nàng, làm cho da đầu nàng tê dại.
Lý Điệp đứng ở bên cạnh bàn trà, nhìn xem khoảng cách cuối toa xe vẫn còn mấy chục mét, còn có bàn tay mình đã bị nóng đến đỏ bừng.
Trên bàn trà đặt một chén trà sạch sẽ trống không, trong chén trà rải rác vài phiến lá trà còn chưa kịp thêm nước.
Đừng nói là Lý Điệp đã đi ra khỏi toa xe này, nàng căn bản ngay cả trà mới cũng chưa rót cho Lục Thánh.
Trong lòng Lý Điệp nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn, nhưng nàng không thể không trấn định mà hướng về phía Lục Thánh miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
"Đại nhân võ đạo thông thần, Lý Điệp hôm nay thật sự là mở mang kiến thức."
Lục Thánh cũng cười theo, sau đó vươn ra bàn tay, năm ngón tay mở ra, một lọ thủy tỉnh cao 4 cm xuất hiện trong tay hắn.
Trong lọ thủy tinh này chứa non nửa một chất lỏng màu xanh lục sẫm, nhìn không khác gì một lọ dầu gió đã dùng qua nhiều lần.
"Hôm nay ta cũng mở mang kiến thức." Lục Thánh nhìn "lọ dầu gió" trong tay, thở dài nói: "Aiii, không nghĩ tới võ đạo năm 300 vậy mà cũng đã xuất hiện dược phẩm cấp 9, hơn nữa còn là độc dược có thể hạ độc Võ Thánh."
Nhìn thấy thứ trong tay Lục Thánh, Lý Điệp khó giữ được bình tĩnh, sắc mặt đại biến.
Nàng vô thức chộp lấy một cái túi nào đó trên người mình.
Rất nhanh sau đó cả người nàng trầm tĩnh lại, sắc mặt cũng khôi phục vẻ bình tĩnh.
Lý Điệp thuận thế quỳ gối trước mặt Lục Thánh, cầu khẩn: "Cầu đại nhân giết ta."
Lục Thánh tiện tay cầm lấy lọ thủy tỉnh nhỏ màu xanh lục sẫm, thân thể giãn ra, một cỗ khí tràng khó hiểu từ trên người hắn tỏa ra bao phủ cả toa Xe.
"Ngồi đi." Lục Thánh thản nhiên nói.
Lý Điệp đang quỳ trên mặt đất nhu thuận đứng lên rồi ngồi xuống bên cạnh bàn trà.
"Ta biết đại nhân muốn hỏi cái gì, nhưng ta biết thật sự không nhiều lắm, ta chỉ biết là..."
"Người của Võ Quán Cực Đạo bảo ngươi làm như vậy đúng không?" Lục Thánh tiếp lời Lý Điệp.
Lý Điệp ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Lục Thánh với vẻ khiếp sợ.
"Đại nhân phát hiện từ lúc nào?" Lý Điệp do dự nhưng vẫn hỏi ra vấn đề này.
Lục Thánh một tay đặt ở trên tay vịn ghế ngồi, ngón tay gõ nhẹ ở trên tay vịn trơn bóng, thần sắc tùy ý nói: "Đại khái hơn nửa tháng trước, nhưng cái này cũng không trọng yếu, ta hiện tại chỉ muốn cùng ngươi tâm sự thật tốt."
Lý Điệp lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng nổi lên một trận tư vị không biết nên miêu tả như thế nào.
Bọn họ âm thầm mưu đồ bí mật lâu như vậy mà tất cả đã sớm nằm trong dự liệu và khống chế của Lục Thánh!
Còn có lúc nãy ta tựa như nằm mơ!
Giờ phút này Lục Thánh ở trong lòng Lý Điệp tựa như quỷ thần.
"Ngươi có thể nói cho ta biết bọn hắn đã hứa hẹn cho ngươi chỗ tốt gì không?" Lục Thánh tò mò hỏi.
Hắn tất nhiên sẽ không nói loại lời nói nhảm nhí như "Ta bình thường đối đãi với ngươi cũng không tệ.". Điệp.
Lục Thánh chỉ cảm thấy hắn hiện tại chính là một vị tân tỉnh chói mắt nhất, có tiền đồ vô lượng nhất tại Đông khu.
Dù nói hắn là người có hy vọng đạt tới cấp chín nhất của quân khu cũng không quá đáng.
Nếu mưu hại một nhân vật như hắn thì dùng gót chân để nghĩ cũng có thể biết được sẽ có hậu quả như thế nào.
Nữ nhân điên Liên Tố kia rốt cuộc đã bỏ ra cái giá lớn cỡ nào để có thể làm cho Lý Điệp cam nguyện mạo hiểm to lớn để đi làm loại chuyện này.
Nhân tiện Lục Thánh cũng muốn nhìn xem phân lượng hiện tại của hắn ở trong lòng Liên Tố.
Lý Điệp chần chờ một chút rồi nói ra một con số.
Con số này khiến Lục Thánh nhíu mày và có chút không hài lòng.
"Cái đồ chơi này hẳn là rất đắt a." Lục Thánh nhìn xem "lọ dầu gió" trong tay hỏi.
Lý Điệp gật đầu, nói: "Một giọt của thứ này cũng phải mấy trăm triệu, nơi này có ít nhất có mười lăm giọt."
"Nàng đúng là đã bỏ ra vốn gốc rồi." Lục Thánh vừa nghe giá cả cụ thể của "Thương Độc Thánh Giả" thì tâm tình lập tức thoải mái.
Có sao nói vậy! Nhân vật tuyệt thế như ta quả thật đáng để nàng bỏ ra cái giá này!