Chương 619: Triển Khai Kế Hoạch
Chương 619: Triển Khai Kế HoạchChương 619: Triển Khai Kế Hoạch
Quách Ngải Oánh nghiêm nghị nói: "Hành động lần này sẽ do ta phối hợp với thủ trưởng. Có mệnh lệnh gì xin thủ trưởng cứ tùy thời truyền đạt!"
Lục Thánh nhìn nữ sĩ quan Quách Ngải Oánh mang dáng vẻ nghiêm túc, ngay cả cái trán đều ướt đẫm mồ hôi, nhịn không được an ủi: "Ngươi đừng quá khẩn trương, chỉ cần ngươi giúp ta làm một ít việc nhỏ thì sẽ không quá phiền toái. Cứ thư giãn đi."
Quách Ngải Oánh gật đầu, nhưng thân thể vẫn căng thẳng, không có nửa điểm ý tứ thả lỏng.
Lục Thánh lắc đầu, dứt khoát lười quản nàng.
Lúc này tàu cao tốc đã bắt đầu chậm rãi khởi động.
Lục Thánh đem tỉnh thần lực hoàn toàn phóng thích ra ngoài, lấy toa tàu cao tốc làm trung tâm phóng xạ ra phạm vỉ ba mươi km, giống như radar giám sát toàn diện mọi thứ xung quanh.
Sau đó Lục Thánh từ bên trong cái rương dưới chân lấy ra một lọ chất lỏng màu vàng đen.
Đây chính là dịch dị tủy cấp tám!
Lục Thánh rút nắp chai ra, trực tiếp đổ vào miệng như đồ uống bình thường.
Cảm thụ được năng lượng của dịch dị tủy cấp tám trong cơ thể từ từ bộc phát ra, Lục Thánh đem thân thể hoàn toàn dựa vào lưng ghế, chậm rãi nhắm mắt lại giống như đang ngủ.
"Kế hoạch đã được triển khai để chào đón những con chuột từ xa đến! Ta cũng nên hảo hảo chuẩn bị một chút!"
Huyết đan Đại tông sư trong ngực Lục Thánh dưới năng lượng quán thâu không ngừng xoay tròn lớn mạnh.
Khi lớn đến một mức độ nào đó thì huyết đan đột nhiên dừng lại, sau đó lặng lẽ vỡ nát, khí huyết mãnh liệt tràn ra.
Thần Chiếu Minh Vương Kinh tăng phúc!...
Trong một gian phòng nhỏ tối tăm bày ra rất nhiều máy tính và các loại thiết bị điện tử.
Một nam thanh niên da đen hơn hai mươi tuổi, mái tóc hơi xoăn đang ngồi trước máy tính.
Hắn kéo tai nghe trên đầu xuống, sắc mặt khó coi nhìn về phía sau nói: "Đáng chết! Tín hiêu của leros đã bị dân tắt hắn có thể đã chết" Một nữ nhân đang tựa người vào mép bàn vùi đầu ăn mì ăn liền nghe vậy liền ngẩng đầu lên, tiện tay buông tô mì ăn liền trong tay xuống, dùng ống tay áo lau miệng rồi bước nhanh tới.
"Mục tiêu bây giờ thế nào?" Nữ nhân đi tới trước mặt nam thanh niên da đen, một tay chống ở trên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính hỏi.
Nàng có một mái tóc màu đỏ rất đẹp, đáng tiếc tướng mạo lại không xuất sắc, trên mặt có một ít tàn nhang.
Nam thanh niên da đen hai tay gõ nhanh trên bàn phím, nói: "Căn cứ tin tức cuối cùng mà Jeros truyền về, mục tiêu hiện tại hẳn là đã ngồi lên tàu cao tốc rời khỏi thành phố Bạch Hà."
"Thân phận của hắn rất đặc thù nên tất nhiên sẽ đi tuyến đường cao tốc chuyên môn dành cho hắn."
"Ta đã lấy thông tin thay đổi tạm thời của tất cả các chuyến tàu cao tốc gần đây tại Long Quốc và suy tính ra lộ trình tiến lên của mục tiêu."
"Đích đến của hắn hẳn là tỉnh Kinh Đô của Long Quốc đúng như chúng ta dự đoán."
Nữ nhân tóc đỏ nhìn chằm chằm vào bản đồ tàu cao tốc trên màn hình máy tính, ánh mắt nàng dừng lại ở vài vị trí.
"Tổng thời gian dài hơn hai ngày sao? Xem ra thời gian rất đầy đủ!" Nữ nhân tóc đỏ lẩm bẩm vài câu, sau đó thản nhiên nói: "Đem tấm bản đồ này gửi cho ta."
"Đã có một vị đại nhân chạy tới phụ cận thành phố Bạch Hà, nếu như hết thảy thuận lợi thì chúng ta sẽ rất nhanh có thể trở về."
Nữ nhân tóc đỏ trở về vị trí cũ, một lần nữa bưng tô mì ăn liền mà nàng chưa ăn hết lên.
"Vâng!"
Trên mặt nam thanh niên da đen hiện lên một tia hưng phấn, hai tay hắn đặt ở trên bàn phím máy tính, mười ngón gõ nhanh như gió. ...
Lạch cạch!
Một cái hộp nhỏ màu đen rơi trên sàn xe làm phát ra tiếng vang thanh thúy.
Quách Ngải Oánh ngồi trên ghế vội vàng khom lưng nhặt cái hộp này lên.
Sau khi nhặt xong thì nàng liền phát hiện thanh niên tuấn vĩ đang nằm ở trên ghế đã bị kinh động và lặng lẽ mở mắt ra. "Ta đã quấy rầy thủ trưởng nghỉ ngơi rồi!" Quách Ngải Oánh lập tức đứng dậy, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn trương nói.
Lục Thánh lắc đầu và tùy ý đứng lên đi tới trước mặt Quách Ngải Oánh, sau đó hắn nhẹ nhàng vỗ vai nàng hai cái.
Tựa hồ có sóng nước vô hình từ bàn tay của Lục Thánh tỏa ra. Cả người Quách Ngải Oánh khẽ run lên, trong đầu nàng giống như có một sợi dây thần kinh bị kích thích.
Ong!!!
Thân thể Quách Ngải Oánh đang căng thẳng, tâm tình khẩn trương trong nháy mắt liền được giải tỏa hoàn toàn.
Phù... Thật là nhẹ nhõm!
"Thời gian còn rất dài, ngươi cứ tiếp tục như vậy là không được." Lục Thánh nhẹ giọng nói một câu, sau đó đi tới bàn trà tự rót cho mình một ly nước nóng, hắn lại lần nữa trở lại chỗ ngồi, tiện tay cầm lấy một tờ báo trước mặt tùy ý lật xem.
"Vâng... vâng..." Quách Ngải Oánh sắc mặt nghẹn đỏ, ấp úng đáp lại.
Khi phát hiện Lục Thánh không để ý tới mình nữa thì nàng liền hơi trầm tĩnh lại.