Chương 634: Dương Đông Kích Tây
Chương 634: Dương Đông Kích TâyChương 634: Dương Đông Kích Tây
Trong đầu Lục Thánh có một tấm bản đồ, ở trên đó tìm được địa điểm tọa độ của tỉnh Kinh Đô và vị trí hiện tại của hắn.
Hắn vẽ một đường thẳng nối lại hai điểm.
"OK, kế hoạch tuyến đường tốt nhất đã hoàn thành!"
Lục Thánh ở dưới một khe núi đen sì một bước nhảy lên trời cao, tỉnh thần lực cường đại phóng xạ về phía trước, trải ra một con đường tỉnh thần lực vô hình.
Và sau đó hắn tiến vào trạng thái không minh tầng 3.
Chuyển đổi, hơi thở của gió!
Vận dụng, Tân Nguyệt Thần Phong Lưu!
Tứ cảnh thân pháp!
Tốc độ của Lục Thánh nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Thân hình hắn dung nhập vào trong gió, cương khí màu vàng ở phía sau hắn hình thành đuôi diễm thật dài.
Cả người hắn tựa như một ngôi sao băng màu vàng rực rỡ lao ra khỏi sơn cốc, xẹt qua bầu trời đêm, hướng về phía tỉnh Kinh Đô mà lao đi.
Lục Thánh một bên chạy đi một bên từ trong túi lấy ra mấy cái máy truyền tin không dây nho nhỏ.
"Nếu như đám gia hỏa của Hắc Ma Xã đều sử dụng đồ chơi này để liên lạc, vậy hẳn là chúng cũng có công năng định vị."
"Ta đem theo đồ chơi này ở trên người thì bọn hắn có thể dễ dàng tìm được ta."
Lục Thánh nhìn đồng hồ đeo tay, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Nếu như còn có người không sợ chết thì nhanh tới tìm ta một chút. Ngày mai sau khi mặt trời mọc ta sẽ không có tâm tình cùng các ngươi chơi đùa."
Lục Thánh tính toán thời gian, lấy tốc độ hiện tại của hắn kém không nhiều lắm tầm năm giờ sáng là hắn có thể chạy tới tình Kinh Đô.
Nếu như hắn toàn lực ứng phó thì phỏng chừng hai giờ là đủ rồi, nhanh hơn đi máy bay rất nhiều.
Tuy nhiên chuyến đi này là Lục Thánh đi giết Liên Tố, để phòng ngừa có tình huống đột phát thì hắn phải cam đoan mình ở trạng thái đỉnh phong.
Còn có một mặt khác là hắn muốn chờ người của Hắc Ma Xã, hắn sợ tốc độ của mình quá nhanh mà bọn hắn đuổi theo không kịp. Lục Thánh đang suy nghĩ: "Còn có một việc! Tuy rằng giết Liên Tố sẽ không có hậu quả gì lớn, nhưng dù sao nàng cũng là nữ nhân của Cực Đạo Võ Thánh, ngoài mặt ta vẫn phải cho Cực Đạo Võ Thánh một chút mặt mũi, không thể giết nàng quá lộ liễu, ít nhất không thể để cho người khác liếc mắt một cái liền cảm thấy là ta làm."
"Muốn cho người khác cảm thấy không phải ta làm thì cũng đơn giản thôi, ta có đủ bằng chứng ngoại phạm là được rồi."
"Tốt nhất là ở trong thời gian Liên Tố tử vong ta sẽ ở một địa phương khác nháo ra chút động tĩnh càng lớn càng tốt, càng náo động càng hay."
Với tốc độ bug như Lục Thánh thì hắn hoàn toàn có thể làm được sự chênh lệch thời gian này.
Vấn đề bây giờ là hắn nên đi đâu để tìm một sân khấu có thể cho hắn tận tình phát huy như vậy.
Lục Thánh tư duy chớp động, rất nhanh liền nghĩ đến một người.
Lục Thánh lấy điện thoại di động ra và bấm một cuộc điện thoại.
Điện thoại kêu ba tiếng, bên kia vang lên một giọng nữ bình tĩnh.
"A lô."
"Hà Linh Tố, sinh nhật Trần lão gia có thời gian là khi nào?"
Lục Thánh đi thẳng vào vấn đề.
Hà Linh Tố sửng sốt một chút.
"Ngay tối mai. Làm sao vậy?"
"Ta sợ có người bắt nạt ngươi." Lục Thánh tùy ý nói: "Loại gia tộc này làm thọ yến bảo đảm sẽ có một ít kẻ đời thứ hai và đời thứ ba không có mắt nhảy ra chèn ép ngươi."
"Trong tiểu thuyết không phải đều viết như vậy sao? Thân phận của ngươi quả thực chính là nữ chính hoàn mỹ a."
Đầu dây bên kia Hà Linh Tố vẻ mặt đen lại, hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Không cần, ta ở Trần gia chỉ là tiểu nữ, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống như ngươi nói."
"Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Bây giờ ta đang ở trên máy bay, tối mai ta sẽ xuất hiện đúng giờ để chống đỡ cho ngươi, nhớ gửi địa chỉ cho ta đó."
Lục Thánh cúp điện thoại.
Bên kia Hà Linh Tố nghe trong điện thoại di động truyền đến tiếng "tút tút tút", biểu tình có chút mơ hồ. cuộc lại muốn làm chuyện gì?"
Bên khác Lục Thánh mang vẻ mặt hài lòng nhét điện thoại vào trong túi.
"Rất tốt, có thể nói là kế hoạch hoàn hảo. Đến lúc đó ta chỉ cần giết chết Liên Tố rồi sau đó nhanh chóng chạy tới Trần gia ăn sinh nhật, tận lực gây ra chút động tĩnh là được."
"Về phần Hà Linh Tố có cần hay không cũng không quan trọng."
"Thánh Ca trang bức thì nàng không muốn giả vờ cũng phải giả vờ. Nàng nhất định phải tiếp đãi ta thật tốt."...
Một tách cà phê nóng hổi đổ đầy trên bàn phím máy tính, nhưng nam thanh niên da đen ngồi ở trước máy tính lại một chút cũng không để ý đến, ánh mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, cả người đều ngây ra như phỗng.
Nữ nhân tóc đỏ phía sau buông xuống hamburger đã gặm một nửa, bước nhanh đi tới, bình tĩnh hỏi: "Làm sao vậy?"
Nam thanh niên da đen ngây ngốc quay đầu lại, trong cổ họng hình như bị kẹt cái gì đó, yết hầu lăn lên lăn xuống một chút, khó khăn mở miệng nói: "Cộng thêm ngài Parr lúc trước, tín hiệu sinh mệnh của ba vị Trụ Ma Thần đại nhân đã biến mất không vượt quá ba phút đồng hồ."
Thời điểm nam thanh niên da đen nói ra lời này thì trái tim hắn đều đang khẽ run rẩy.
Đối với hắn mà nói Trụ Ma Thần đại nhân xếp hạng top 10 trong tổ chức Hắc Ma Xã đều là nhân vật giống như thần.
Mỗi người bọn hắn đều có gen dị thú cực kỳ đáng sợ, một khi giải phong thì cường đại hơn nhiều so với cường giả võ đạo bình thường.
Hắc Ma Xã đã rất nhiều lần làm khiếp sợ thế giới, những chiến tích dũng mãnh đó đều là do những vị Trụ Ma Thần đại nhân xếp hạng top 10 này sáng tạo ra.
Nhưng hiện tại bọn hắn trong lần hành động này vậy mà lại chết tới bốn vị!
Một người đã chết trước đó, hiện tại càng thái quá khi trong vòng ba phút liền có ba người ngã xuống.
"Long quốc đây là xuất động cường giả cấp Võ Thánh sao?" Nam thanh niên da đen thì thào tự hỏi.