Chương 638: Tiếp Tục Lên Đường
Chương 638: Tiếp Tục Lên ĐườngChương 638: Tiếp Tục Lên Đường
Lạch cạch...
Lúc này, trong hốc núi đột nhiên vang lên âm thanh nhỏ vụn.
Âm thanh càng lúc càng lớn, số lượng lớn đất đá nham thạch rầm rầm lăn xuống, có người đang từ trong hốc núi đi ra.
Bước chân nữ nhân tóc đỏ dừng lại, khóe miệng hơi cong lên, hứng thú nhìn xem cái hố trước mắt.
Một đạo thân ảnh từ trong hốc núi chậm rãi đi ra, bộ dáng cực kỳ chật vật.
Lục Thánh một thân quân trang rách nát, bên trên dính đầy bụi đất.
Dưới quần áo của hắn lộ ra làn da xanh tím từng chỗ, thậm chí trên mặt hắn cũng có dấu ấn.
Nếu như nói lúc trước Lục Thánh tựa như một thanh vũ khí lạnh treo ở trên tường, hoa lệ quý giá. Như vậy hiện tại thanh vũ khí lạnh này đã phủ bụi, rÏ sét, có vẻ tàn tạ không chịu nổi.
Nhưng Lục Thánh tựa hồ không thèm để ý thương thế trên người mình, hắn bình tĩnh nhìn xem nữ nhân tóc đỏ trước mặt, trong mắt hắn mang theo vài phần thất vọng nồng đậm.
"Cái gọi là biến thân cũng chỉ là đem hạn mức cao nhất của đại tông sư cảnh hơi tăng lên một chút thôi sao? Cũng không có thay đổi thực chất, thậm chí ngay cả cấp độ đó cũng không chạm tới."
Trên mặt nữ nhân tóc đỏ hiện lên một tia ngạc nhiên, sau đó nhíu mày, cười lạnh nói: "Đó cũng là độ cao mà ngươi không thể với tới."
"Người đứng ở chân núi ngẩng đầu nhìn lên mà còn dám chê núi không đủ cao ư? Ngươi không khỏi quá buồn cười a."
"Thay vì suy nghĩ về những câu hỏi vô nghĩa này thì còn không bằng ngẫm lại di ngôn và cách chết của ngươi đi." Đôi mắt nữ nhân tóc đỏ nhanh chóng bị sự băng hàn tràn ngập, sát ý bốc lên.
Nói xong nữ nhân tóc đỏ bước ra một bước, thân hình nàng trong đêm tối kéo ra một đạo hỏa ảnh hoa lệ thật dài.
Móng tay của nàng cắt đứt không khí, cánh tay tựa như mũi tên bắn thẳng về phía Lục Thánh.
Trong quá trình thân hình nữ nhân tóc đỏ phát động công kích cuối cùng, âm thanh trầm thấp tự nói của Lục Thánh vang lên trong bóng đêm: "Làm sao có thể vô nghĩa được. Sau tất cả ta cũng là người sắp đi tới đỉnh núi."
Lục Thánh chậm rãi giãn người ra, bụi đất trên người đều rơi xuống, ngay cả vết bầm tím trên thân thể hắn cũng nhanh chóng biến mất.
Cả người Lục Thánh một lần nữa trở nên rạng rỡ sinh huy, hoàn mỹ không tỳ vết, tựa như vũ khí lạnh rỉ sét triệt để hết rỉ sét, lần nữa nở rộ ra hào quang hoa lệ.
Lục Thánh bình tĩnh nhìn chằm chằm vào nữ nhân tóc đỏ đang lao tới.
Tốc độ của nàng nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, khoảng cách mấy trăm mét mà nàng đã vượt qua trong chớp mắt.
Ngay tại lúc nữ nhân tóc đỏ vọt tới trước mặt Lục Thánh, Lục Thánh bình tĩnh mở miệng nói: "Ngươi đối với ta đã không còn giá trị."
Bảy cái Tế bào Bất Diệt trên trán hắn phát sáng mạnh mẽ, khí huyết của hắn trong nháy mắt đã tăng vọt mấy chục lần.
Thần Chiếu Minh Vương Kinh, tăng phúc sáu thành khí huyết!
Ẩm!!!
Một cỗ khí tức khủng bố khó có thể tưởng tượng nổi từ trong cơ thể Lục Thánh đột nhiên bộc phát, giống như hàng ngàn ngọn núi lửa phun trào cùng một lúc.
Sóng nhiệt từ trong vô số lỗ chân lông trên toàn thân hắn phun ra, mạnh mẽ nổ thành vô số vòng tròn màu trắng trong không khí mà mắt thường có thể thấy được.
Khí tràng vô hình đáng sợ bị đẩy ra, mạnh mẽ ngăn cản uy thế chạy nước rút của nữ nhân tóc đỏ. Sau đó Lục Thánh giơ tay nắm chặt cái cổ của nàng y như bóp con gà con và xách nàng đến trước mặt mình.
Giờ khắc này trên khuôn mặt tỉnh xảo có thể nói là tuyệt mỹ của nữ nhân tóc đỏ đang tràn ngập vẻ khiếp sợ cùng vẻ khó có thể tin nổi.
Phỏng chừng nàng cũng nghĩ không ra vì sao một "Kẻ nhỏ yếu" vừa mới một mực bị nàng hành hung, nhưng hắn vừa ra tay thì chính là sự nghiền ép tuyệt đối khủng bố như thế.
Toàn thân Lục Thánh đều bao phủ trong một tầng hào quang thần thánh nhàn nhạt.
Hắn bóp cổ nữ nhân tóc đỏ đưa sát nàng tới trước mặt mình.
Nhìn xem đôi mắt màu tím xinh đẹp của nàng dần dần tràn đầy vẻ hoảng sợ cùng bối rối, Lục Thánh bình tĩnh nói: "Ngươi nên cùng thế giới này nói lời tạm biệt. Nếu như ngươi may mắn thì nói không chừng ngươi còn có thể xuyên không." Nữ nhân tóc đỏ lộ ra thần sắc ngạc nhiên, nàng còn không hiểu rõ ý tứ trong những lời nói này của Lục Thánh thì đầu nàng đã bị Lục Thánh bóp nát.
Bụp!!!
Cái đầu tuyệt mỹ tỉnh xảo nở tung thành một đoàn pháo hoa huyết sắc, máu tươi ngưng kết thành hạt châu lăn xuống.
Lục Thánh tiện tay ném nữ nhân tóc đỏ xuống đất giống như vứt bỏ một đóa hoa hồng đỏ rực bị hắn không cẩn thận bóp nát.
Lục Thánh tiện tay cởi quân trang tàn tạ trên người xuống, từ trong không gian dự bị của rương vũ khí màu bạc lấy ra một bộ quân trang mới.
Dù sao tại nơi hoang vu dã ngoại này hắn cũng không sợ bị người ta nhìn thấy.
Lục Thánh tiện tay lấy điện thoại di động ra gửi cho quân bộ bên kia một cái tọa độ để báo cáo vị trí thi thể của nữ nhân tóc đỏ.
Làm xong việc này Lục Thánh chỉnh lại quân phục, xách rương vũ khí lên, mang vẻ mặt bình tĩnh tiếp tục bước lên trời cao bay về phía mục tiêu.
Tư thái của hắn thong dong giống như một lữ khách vội vã bị trì hoãn bởi vì việc nhỏ.
Hiện tại hắn một lần nữa tiếp tục lên đường.