Chương 639: Liên Tố Nổi Giận
Chương 639: Liên Tố Nổi GiậnChương 639: Liên Tố Nổi Giận
Lần này Hắc Ma Xã chặn giết cũng làm cho Lục Thánh kém không nhiều lắm hoàn toàn nhận rõ hạn mức cao nhất thực lực của mình.
"Thuần khí huyết mà nói bảy cái Tế bào Bất Diệt gia trì cộng thêm Thần Chiếu Minh Vương Kinh tăng phúc và lực phòng ngự của Hằng Tinh Bất Diệt Thể, ta đã có thể ngăn cản lực công kích của nguyên soái sáu mươi sao."
"Nếu như những trạng thái khác đều mở, vậy chiến lực cực hạn của ta phỏng chừng có thể đạt tới một trăm sao!"
"Nhưng chiến lực một trăm sao còn cách Võ Thánh chân chính bao xa?"
Lục Thánh cũng không rõ ràng lắm.
Hắn hiện tại có được chiến lực đáng sợ vượt qua bình thường, đánh vỡ thường thức đều là nhờ bản thân hắn có nội tình vô cùng thâm hậu mang đến.
Còn cảnh giới chân chính của hắn chỉ vừa mới đặt chân vào Đại Tông Sư cảnh không lâu.
Ba đạo tỉnh, khí, thần của hắn cũng không có bắt đầu dung luyện.
Càng miễn bàn cân nhắc đến mấy thứ như võ đạo ấn ký, võ đạo lạc ấn, trùng kích pháp tướng võ đạo, ...
"Võ Thánh chỉ lộ này ta còn một đoạn đường rất dài phải di."
Gió đêm thổi vào mặt Lục Thánh lưu lại sự mát mẻ nhè nhẹ.
Trái tim hắn thoáng bình thản, hắn cảm thấy mình hơi có chút nóng vội.
Thời gian hơn một năm mà Lục Thánh đã có thể đạt tới trình độ này cũng đã là thành tựu cực kỳ không chịu nổi.
Hắn vẫn còn rất trẻ nên sẽ có nhiều thời gian để lắng đọng.
"Ta chỉ cần từng bước đi tới thì sớm muộn gì ta cũng có thể đạt tới chiến lực cấp Võ Thánh."
"Từ đó ta lấy cấp 8 chiến cấp 9 cũng sẽ là chuyện nước chảy thành sông."
"Chỉ là ta cần thêm một chút thời gian mà thôi."
Sao băng màu vàng biến mất ở phía chân trời. ...
Trong gian phòng kiểu Trung Hoa sang trọng nhất, đối diện với cửa phòng ngủ là một ngọn núi.
Cách đó không xa là một rừng cỏ cây xanh um tươi tốt, sơn tuyển nước chảy róc rách, còn có thể nghe được tiếng chim hót nhẹ nhàng dễ nghe.
Mà ý cảnh yên tĩnh u mỹ này hôm nay lại bị một âm thanh táo bạo đánh vỡ.
"Thất bại rồi sao?!"
Liên Tố mặc một thân trường bào gấm đỏ thẫm, xinh đẹp đến kinh tâm động phách ngồi tại mép giường, trong tay cầm một cái điện thoại di động, trong miệng phát ra âm thanh cuồng loạn.
"Ta đã trả giá và mạo hiểm lớn như thế để tìm các ngươi, nhưng các ngươi bây giờ lại nói với ta là làm việc thất bại!"
"Làm ơn hãy bình tĩnh một chút..." Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm thấp mang vẻ áy náy nồng đậm."Chúng ta rất xin lỗi về điều này, nhưng không ai muốn có kết quả như vậy."
"Trên thực tế tổn thất lần này của chúng ta cũng rất lớn. Mục tiêu mà ngươi nhắm vào kia đã để cho chúng ta mất đi bốn vị trụ ma thần cường đại."
"Đó là vấn đề của các ngươi." Liên Tố cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như các ngươi đã tổn thất nghiêm trọng như vậy thì các ngươi càng nên triệt để giết chết tiểu tử kia."
"Ta không tin Hắc Ma Xã các ngươi ngay cả một tên võ giả cấp tám cũng không giải quyết được."
"Đương nhiên là không thành vấn đề, vì bất kỳ Trụ Ma Thần đỉnh cấp nào xuất thủ cũng đều có thể dễ dàng đè chết hắn giống như đè chết một con kiến vậy." Bên kia khẳng định.
Liên Tố nhanh chóng nói: "Vậy tại sao các ngươi không để cho ba vị Trụ Ma Thần đứng đầu kia ra tay? Thôi các ngươi nhanh lên đi."
Đầu bên kia điện thoại di động bình tĩnh nói: "Được chứ, nhưng ngươi cần thêm tiền. So với giá cả lúc trước gấp hai mươi lần là được."
"Cái gì?!" Liên Tố mở to hai mắt kêu lên."Các ngươi còn muốn ta thêm tiền á? Hơn nữa còn gấp hai mươi lần?"
"Đương nhiên rồi, vì bất kỳ một vị nào trong ba đại Ma Thần Trụ đỉnh cấp tiến vào Long Quốc đều sẽ tạo thành rung chuyển cực lớn cho thế cục quốc tế. Thậm chí còn có thể khiến cho ba vị Võ Thánh Cấp 9 của Long Quốc chú ý." với ngươi. Dù sao Hắc Ma Xã chúng ta cũng không phải là tổ chức sát thủ thuần túy."
"Lần này ta giúp ngươi đã là nể mặt vị phía sau ngươi rồi thưa phu nhân."
Liên Tố bị lời nói của đối phương làm cho tức giận đến lồng ngực kịch liệt phập phồng.
Nàng cắn răng nghiến lợi phun ra một chữ: "Cút!"
"À đúng rồi, hành động lần này Hắc Ma Xã chúng ta tổn thất cần phu nhân làm ra một ít bồi thường. Cụ thể bồi thường bao nhiêu qua hai ngày nữa ta sẽ gửi đến hòm thư của ngươi. Mong phu nhân trả tiền đúng lúc."
Liên Tố trực tiếp cúp điện thoại, nàng đã không muốn nói thêm một chữ với đối phương.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, mấy ngươi hầu bưng theo mấy đĩa thức ăn tràn đầy cẩn thận từng li từng tí đứng ở cửa.
"Phu nhân, mời ngài ăn cơm."
Lửa giận dồn nén đến mức tận cùng trong lòng Liên Tố rốt cục không thể ngăn được mà hét lớn với mấy người hầu: "Cút! cút hết cho ta! Đừng tới làm phiền ta!"
"Vâng thưa phu nhân!"
Mấy người hầu vội vàng rời khỏi gian phòng, động tác nhanh chóng nhưng không hoảng loạn, hiển nhiên bọn họ đã sớm quen thuộc sự hỉ nộ vô thường, âm tình bất định của vị phu nhân này.