Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 643 - Chương 643: Ta Đã Nói Là Sẽ Làm Được!

Chương 643: Ta Đã Nói Là Sẽ Làm Được! Chương 643: Ta Đã Nói Là Sẽ Làm Được!Chương 643: Ta Đã Nói Là Sẽ Làm Được!

"Này, võ đạo Tông Sư tới!"

Một nữ nhân chợt thấy có một nam nhân trung niên tây trang nơi ngực đeo huy chương Kim Cương sải bước đi vào trang viên, không khỏi nhẹ giọng khẽ hô.

Đồng bạn của nàng dùng một loại ánh mắt khinh bỉ "Ngươi ở nhà quê mới lên à?" nhìn nàng, nói: "Võ đạo Tông Sư thì tính là gì? Trần lão gia cũng là võ đạo Tông Sư a. Hơn nữa ngài còn quen biết không ít đại nhân vật."

"Theo ta được biết Trần lão gia có vài vị chiến hữu cũ đều là đại lão của hiệp hội võ giả, chính phủ và quân bộ. Trong đó thậm chí còn có không ít Đại Tông Sư cấp tám."

"Đại Tông Sư cấp tám ư... ." Trên mặt nữ nhân lộ ra vẻ giật mình, lẩm bẩm nói:

"Cả đời ta còn không có ở trong thực tế gặp qua đại nhân vật như vậy a"vipTruyenGG.com - ebook truyện giá rẻ

"Vậy đêm nay ngươi có thể thấy rồi." Đồng bạn của nàng ưỡn ngực lên một chút nói, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, ánh mắt giống như Radar thăm dò toàn trường.

"Cố lên nhé Tập Mỹ, đêm nay chính là một cái cơ hội tuyệt hảo đó. Nếu như chúng ta có thể được vị đại nhân vật nào coi trọng thì coi như là đạt giải nhất rồi!"

Hai nàng liền cùng nhau nỗ lực như con công trình diễn lông chim mà ưỡn ngực đánh mông, cố gắng đưa ra ưu thế của mình, còn làm ra tư thái "Ưu nhã", chậm rãi đi vào bên trong trang viên.

Một bên khác, Hà Linh Tố mới từ trên xe bước xuống, khi nàng nhìn lấy hai nữ nhân viên kia bày ra tư thái mà không biết nói gì.

"Đây chính là xã hội thượng lưu sao?"

Hà Linh Tố không khỏi nâng trán, bỗng nhiên có chút hối hận đến đây tham gia cái gọi là dạ yến sinh nhật này.

"Linh Tố, làm sao vậy?" Từ trên xe đi xuống là một nam nhân anh tuấn người mặc tây trang màu tuyết trắng, thân thiết hỏi: "Thân thể ngươi khó chịu à?"

Hà Linh Tố lắc đầu, nói: "Không có gì, bị gió thổi qua nên có chút lạnh thôi."

"Vậy ngươi trước tiên khoác vào cái áo khoác này đi, đừng để bị cảm tây trang trên người, muốn khoác lên người Hà Linh Tố.

Hà Linh Tố lập tức lui lại mấy bước, không lưu dấu vết né tránh cử động quan tâm của nam nhân anh tuấn.

"Không cần đâu biểu ca, ta cũng không lạnh đến mức như vậy." Hà Linh Tố lộ ra vẻ mặt lễ phép mà lại tràn ngập khoảng cách nói.

"Đúng rồi, ta còn phải chờ một vị bằng hữu, biểu ca cứ vào trong trước đi, ta đợi lát nữa rồi sẽ đi vào."

Nam nhân anh tuấn hai mắt lộ ra vẻ giật mình, chậm rãi đem áo khoác tây trang tùy ý đặt lên trên tay, mỉm cười nói: "Không nghĩ tới Linh Tố ngươi tại tỉnh Kinh Đô còn có bằng hữu a, đợi lát nữa ta phải tìm hiểu một chút."

"Được rồi, vậy chính ngươi nhiều chú ý tới mình nhé. Lúc này khí trời nhiều gió lạnh, ngươi chỉ là võ giả cấp 2 nên thân thể không thể gánh chịu quá lâu."

"Ta có nắm chắc." Hà Linh Tố đáp.

Nam nhân anh tuấn cũng không nói thêm cái gì, hắn xoay người dưới sự hướng dẫn của bồi bàn mà đi vào bên trong trang viên.

Hà Linh Tố nhìn xem thân ảnh đối phương rời đi mà thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Nam nhân này tên là Trần Ích, là anh họ của Hà Linh Tố ở Trần gia.

Từ khi Hà Linh Tố đi tới Trần gia, thái độ của đối phương đối với nàng liền có chút nhiệt tình.

Hà Linh Tố hiểu về Trần gia, còn có thái độ của Trần gia đối với nàng phần lớn đều là từ miệng Trần Ích biết được.

Tuy rằng Trần ích trong khoảng thời gian này đối với Hà Linh Tố vẫn luôn có chút chiếu cố, nhưng Hà Linh Tố không biết vì sao mà trong lòng luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Hắn không phải người tốt, hắn tất có mưu đồ khác đối với ta!

Hà Linh Tố bỗng nhiên thốt ra."Cảm giác này là..."

Nói xong nàng mãnh liệt phản ứng, quay đầu nhìn lại thì nàng liền thấy một nam nhân trẻ tuổi cao lớn, tướng mạo tuấn vĩ, vẻ mặt lạnh nhạt đang đứng ở sau lưng mình.

"Là ngươi!" Hà Linh Tố thất kinh hô lên."Ngươi vậy mà thật sự tới?"

"Ta nói ta sẽ tới chống đỡ tràng diện cho ngươi thì tất nhiên ta sẽ làm được." Lục Thánh đưa mắt nhìn quét chung quanh, thần sắc tùy ý nói.

Từ chỗ trang viên của Liên Tố đến địa điểm yến hội của Trần gia có thì liền đi xong toàn bộ hành trình.

Tốc độ cực hạn của hắn đã gấp mười lần vận tốc âm thanh. Đây là một loại tốc độ kinh khủng khiến cho người ta líu lưỡi.

Chỉ sợ phía dưới Võ Thánh cũng chỉ có Lục Thánh có thể đạt tới tốc độ này.

Lục Thánh vội vã thay quần áo khác rồi liền chạy tới nơi này, thời gian tổng cộng không đến bảy phút.
Bình Luận (0)
Comment