Chương 644: Ngươi Là Ai?
Chương 644: Ngươi Là Ai?Chương 644: Ngươi Là Ai?
"Ta nói ta không cần ngươi làm chỗ dựa, không có loại tình tiết tiểu thuyết mà ngươi tưởng tượng đâu!" Hà Linh Tố mang vẻ mặt bất đắc dĩ, nói dông dài: "Kỳ thật Trần gia đối với ta còn rất tốt, tuy rằng trước mắt còn có chút mới lạ, nhưng bọn họ đã bắt đầu thử tiếp nhận ta."
"Bọn họ đang cố gắng tiếp nhận sự giàu có của ngươi." Lục Thánh ngắt lời Hà Linh Tố, bình tĩnh nhìn nàng.
Giọng Hà Linh Tố cứng lại, bỗng nhiên trầm mặc: "Để trở về cũng phải trả một cái giá tương ứng."
Lục Thánh có chút kinh ngạc nhìn xem Hà Linh Tố, hắn phát hiện mình hiểu về nàng quá ít.
Lục Thánh vốn tưởng rằng lấy tính cách của Hà Linh Tố thì phải uy vũ bất khuất, đấu tranh đến cùng mới đúng. Hắn không nghĩ tới lựa chọn cuối cùng của nàng lại là thỏa hiệp.
Liên tưởng đến môi trường trưởng thành từ nhỏ của Hà Linh Tố, nàng quả thật cần một số "tình thân" giả dối để bổ khuyết chỗ trống, thậm chí có thể nói là hoàn thành tâm nguyện nào đó.
Lục Thánh có chút hiểu được suy nghĩ của Hà Linh Tố.
Nhưng hiểu được là một mặt, chống đỡ hay không lại là một mặt khác.
"Không sao cả." Lục Thánh lắc đầu, tùy ý nói: "Đêm nay ta sẽ thay ngươi lựa chọn bình thường nhất."
Hà Linh Tố ngẩng đầu nhìn Lục Thánh hỏi: "Lời này của ngươi là có ý gì?"
Nhưng Lục Thánh căn bản không nhìn nàng, ánh mắt vẫn đang dò xét giống như tìm kiếm thứ gì đó.
Từ khi Lục Thánh xuất hiện đến bây giờ, hắn giống như vẫn luôn tìm kiếm.
"Ngươi rốt cuộc đang tìm cái gì?" Hà Linh Tố không nhịn được hỏi lại.
"Ta đang tìm..." Ánh mắt Lục Thánh dừng lại, đôi mắt hơi sáng lên, thuận miệng trả lời."Một kẻ xui xẻo."
"222
Lục Thánh lần này tới tham gia dạ tiệc sinh nhật của Trần gia thuần túy là vì tìm lại cảm giác tồn tại.
Hắn chỉ mất năm phút liền vượt qua ngàn dặm, cho nên hắn tự nhiên nhải để cho naười ta biết đến mình. "Trước khi vào sân việc gây chú ý cũng rất cần thiết."
Lục Thánh vừa rồi đang tìm đối tượng thích hợp để gây chú ý, bây giờ hắn đã tìm thấy.
"Người kia là ai?" Lục Thánh chỉ về một phương hướng hỏi, nơi đó có một chiếc siêu xe màu bạc có bức cách cực hạn đang chậm rãi tiến vào.
Trên xe đi xuống một nam thanh niên mặc âu phục màu bạc, tóc cũng nhuộm thành màu bạc, tướng mạo tạm được, nhưng mang bộ dáng cà lơ phất phơ.
Nam thanh niên này còn dẫn theo một cô gái xinh đẹp, từ đầu đến chân hắn đều làm cho người ta có một loại cảm giác kiêu ngạo cuồng vọng.
Chú ý tới nam thanh niên cũng không chỉ có một mình Lục Thánh, bên ngoài trang viên có rất nhiều người đều nhìn lại.
Hiển nhiên có người đã nhận ra thân phận của nam thanh niên này, vài người bước nhanh đi về phía nam thanh niên, ân cần bắt chuyện và đưa lên danh thiếp.
Trên mặt nam thanh niên vẫn luôn mang biểu tình có chút tùy ý cùng không kiên nhẫn, tư thái cao cao tại thượng.
"Đó là nhị thiếu gia của Chu gia, Chu Dục Minh." Hà Linh Tố bắt đầu thể hiện ra thu hoạch mấy ngày nay của nàng ở tỉnh Kinh Đô, vừa quét mắt nhìn nam thanh niên tóc bạc một cái nàng liền nhanh chóng nói: "Chu gia ở ngoại vi tỉnh Kinh Đô, cũng là đại gia tộc số một số hai, sức ảnh hưởng thậm chí còn lớn hơn Trần gia chúng ta một chút."
"Nhưng tên Chu Dục Minh này không được tốt lắm, chỉ là một tên ăn chơi trác táng, ca ca của hắn là Chu Chí Lâm thì ngược lại..."
Hà Linh Tố còn chưa nói xong thì đã thấy Lục Thánh cười như không cười đối với mình.
"Trần gia của ngươi sao?"
Lục Thánh chuẩn xác bắt được từ này trong lời nói của Hà Linh Tố.
Hà Linh Tố chỉ cảm thấy mất lời, thần sắc lúng túng, nói không ra lời.
Trong tiềm thức Hà Linh Tố đã coi mình là một phần tử của Trần gia.
Lục Thánh cảm thấy như vậy cũng không sao cả. Nếu như Hà Linh Tố muốn trở về Trần gia thì cũng không phải nàng nguyện ý hay Trần gia nguyện ý, mà phải hỏi qua hắn trước mới được.
"Ngươi đã bị các đồ vật vô vị dây dưa ràng buộc, chúng sẽ chỉ làm trở ngại con đường trở nên mạnh mẽ của ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi giải quyết tất cả." Lục Thánh nhẹ nhàng vỗ vào vai Hà Linh Tố, "2n Hà Linh Tố chớp chớp con mắt, hỏi: "Lời này của ngươi là có ý gì?" Nhưng Lục Thánh cũng không có ý định giải thích cặn kẽ rõ ràng với
nàng. Chân hắn khẽ động, cất bước đi về phía nam thanh niên tóc bạc kia.
Lục Thánh không nhanh không chậm xuất hiện trước mặt nam thanh niên tóc bạc.
"Chu thiếu gia, ta là người của công ty khai thác bất động sản Hòa Địa."
"Chu thiếu gia..."
Có hai gã nam nhân trung niên bụng phệ, thân mặc âu phục giày da, dáng dấp lão tổng đang đứng ở trước mặt nam thanh niên tóc bạc cúi đầu khom lưng nói chuyện.
Nam thanh niên tóc bạc lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, chợt thấy trước mắt có bóng đen hiện lên.
Khi ngẩng đầu nhìn lên thần sắc hắn không khỏi ngẩn ra. Hắn thấy một thân ảnh cao lớn xuất hiện trước mặt mình.
Đó là một nam nhân trẻ tuổi cực kỳ tuấn vĩ, mặc một thân âu phục màu đen đơn giản, phối hợp với áo sơ mi trắng không thắt cà vạt, cổ áo sơ mi cởi bỏ hai nút áo làm lộ ra đường cong xương đòn cường tráng bên trong.
Tư thái của người tới tùy ý đứng ở trước mặt Chu Dục Minh, trên thân tỏa ra một loại khí tràng cường đại khó hiểu.
Loại khí tràng này làm cho hai gã nam nhân trung niên đang nói chuyện trước mặt Chu Dục Minh kìm lòng không được mà ngậm miệng lại, thần sắc hơi kinh hãi thối lui ra hai bên.
Tuy rằng Chu Dục Minh rất không muốn thừa nhận, nhưng hắn không thể không tin nam nhân trước mặt hắn tuyệt đối là nam nhân hoàn mỹ nhất mà hắn từng gặp từ lúc sinh ra tới nay.
Vô luận là dáng người, dung mạo hay là khí chất, khí tràng thì người này đều mang đến cho Chu Dục Minh một cỗ cảm giác áp bách mãnh liệt đến nỗi hít thở không thông.
"Ngươi là ai?" Chu Dục Minh theo bản năng ôm chặt mỹ nữ bên cạnh, ánh mắt có chút khẩn trương nhìn Lục Thánh dò hỏi.