Chương 645: Lục Thánh Gây Loạn
Chương 645: Lục Thánh Gây LoạnChương 645: Lục Thánh Gây Loạn
Ánh mắt Lục Thánh nhẹ nhàng đảo qua nam thanh niên tóc bạc trước mặt, cuối cùng dừng lại ở phía sau hắn.
Lục Thánh đi tới, đưa tay lướt qua nắp xe siêu tốc.
"Xe của ngươi à?" Lục Thánh tùy ý hỏi.
"Phải thì thế nào?" Chu Dục Minh có chút khó hiểu hỏi lại.
"Thật ngầu, thật đẹp mắt." Lục Thánh dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chiếc xe, hỏi: "Bao nhiêu tiền vậy?"
Chu Dục Minh chớp chớp con mắt, bây giờ hắn mới hiểu được đối phương đang làm cái gì, hóa ra là bị chiếc xe mới này của hắn hấp dẫn tới.
Chu Dục Minh nhịn không được nở nụ cười, chậm rãi nói: "Đó là đương nhiên, vì nó có giá hơn 80 triệu, cả Long Quốc cũng chỉ có một chiếc như vậy."
"Hơn 80 triệu sao?" Lục Thánh chép chép miệng, tựa hồ có chút kinh ngạc nói.
Hắn quay đầu lại, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Chu Dục Minh, hỏi: "Ta chua rồi."
"Hả?" Chu Dục Minh lập tức không kịp phản ứng.
Một giây sau hắn liền thấy một tay Lục Thánh nhẹ nhàng đặt lên nắp xe.
Két két!
Nắp trước xe thể thao nhanh chóng lõm xuống, phát ra tiếng xèo xèo khiến người ta nghiến răng, sau đó tác động toàn bộ thân xe.
Chỉ vài giây đồng hồ ngắn ngủi, cả đầu xe đều bị Lục Thánh ấn xuống dán sát vào mặt đất. Hơn phân nửa thân xe nhếch lên, nửa phần trước bị ép thành một cái bánh.
Bùm!!!
Siêu xe thể thao tuôn ra một đoàn tia lửa nho nhỏ, bốc cháy lách tách.
Ánh lửa chiếu rọi khuôn mặt lâm vào dại ra của Chu Dục Minh.
Mọi người xung quanh đều nhìn đến ngây người.
Hà Linh Tố vừa mới đuổi theo, sắp đi tới bên này cũng ngây ra, bước chân dừng lại tại chỗ.
Lục Thánh phủi tay nhìn thoáng qua Chu Dục Minh, thần sắc thoải mái thở ra môêt hơi nói: "Bây diờ †a đã thoải mái hơn nhiều rầi " Hai mỹ nữ bên cạnh Chu Dục Minh đều mở to hai mắt nhìn xem Lục Thánh, vẻ mặt giống như thấy quỷ.
Thân thể Chu Dục Minh khẽ run rẩy, da mặt co rút, sắc mặt không ngừng biến ảo mấy cái màu sắc, cuối cùng hít sâu một hơi nhìn chằm chằm vào Lục Thánh, trầm giọng nói: "Người anh em, ngươi đây là có ý gì?"
"Ai là anh em của ngươi!" Lục Thánh mỉm cười đi tới trước mặt Chu Dục Minh nói, khí tràng lạnh lẽo bắt đầu khởi động làm cho sắc mặt Chu Dục Minh trắng bệch, thần sắc kinh hoảng không ngừng lui về phía sau.
"Ta tên là Lục Thánh, là bằng hữu của Hà Linh Tố, Trần gia."
"Nếu ngươi cảm thấy khó chịu thì ta hoan nghênh ngươi đến tìm ta bất cứ lúc nào."
Lục Thánh nói xong liền xoay người chỉ vào Hà Linh Tố đang mang vẻ mặt mơ hồ, nói: "Đó chính là Hà Linh Tố."
Hà Linh Tố: "22?"
"Hà Linh Tố, Trần gia!"Lục Thánh! Ta nhớ rồi!" Chu Dục Minh nhìn Hà Linh Tố thật sâu, nghiến răng nghiến lợi nói.
Hà Linh Tố: "??2"
"Ngươi nhớ ta làm gì chứ? Liên quan gì đến ta?"
Nàng vừa định đi lên giải thích thì đã bị Lục Thánh đang đi trở về tiện tay ôm lấy bả vai, cứng rắn kéo nàng đi vào trong trang viên.
"Đi thôi!"
Trước cửa trang viên số người xuống xe vẫn còn rất nhiều.
Chu Dục Minh có thân phận bất phàm, lúc ra sân lại rất phong cách, cho nên đã sớm hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
"Lần này vậy mà tạo thành một phen oanh động không nhỏ! Xe của nhị thiếu gia Chu Dục Minh đã bị người ta đập nát ngay tại chỗ!"
Tin tức này nhanh chóng lan ra bốn phía.
Có không ít người cũng ghi nhớ hai cái tên "Lục Thánh" và "Hà Linh Tố", âm thầm bắt đầu hỏi thăm.
"Rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại dám chủ động khiêu khích nhị thiếu gia của Chu gia? Bọn họ cơ hồ là giẫm lên đầu Chu Dục Minh mà đi đại tiện a!"
"Hai người này trâu bò đến mức khiến cho người ta chấn kinh!"...
"Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Hà Linh Tế bị Luec Thánh e3%nd naanh lâi kéo đi vào trana viên. đầu ác nàng đến bây giờ vẫn còn như trong mộng, hoài nghỉ mình có phải đang nằm mơ hay không.
Lục Thánh vừa rồi bất ngờ đi lên đập nát xe của nhị thiếu gia Chu gia. Nếu như Chu Dục Minh chủ động khiêu khích Lục Thánh thì thôi, nhưng mấu chốt là hắn ta cái gì cũng không làm.
Vả lại Lục Thánh đập xe xong còn đánh mặt Chu Dục Minh, rồi còn chủ động báo tên của nàng.
Mẹ nó! Hắn không phải là muốn hãm hại ta sao?
Vừa nghĩ tới hậu quả có thể xảy ra sau này, đầu óc Hà Linh Tố đều sắp nổ tung.
"Không có gì đâu, ta chỉ là muốn giúp ngươi ra mặt thôi mà." Lục Thánh mang thần thái thong dong tùy ý nói, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Sau khi đi vào đại sảnh của yến hội hắn thậm chí còn không kiêng nể gì mà tự chủ ăn uống.
"Ngươi giúp ta ra mặt á? Người ta làm gì ta mà ngươi phải giúp ta ra mặt? Ít nhất ngươi cũng phải cho ta lý do trước chứ?"
Hà Linh Tố sắp phát điên rồi.
"Lý do sao?" Lục Thánh tiện tay đem một khối bánh ngọt điểm tâm nhét vào trong miệng, tự hỏi một chút rồi nghiêm mặt nói: "Tên kia nhìn qua không phải là thứ tốt lành gì, là một tên hoa hoa công tử."
"Hôm nay ngươi ăn mặc xinh đẹp như vậy thì rất có thể sẽ thu hút sự chú ý của hắn, làm cho hắn sinh ra tâm tư tà ác, sau đó không tốn thủ đoạn mà muốn có được ngươi."
"Trong tiểu thuyết đều viết như vậy. Ta chỉ là phòng ngừa chu đáo, đem nguy cơ bóp chết trong tã lót."
"Ngươi..."
Hà Linh Tố trực tiếp tức cười mà lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể hướng Lục Thánh giơ lên một ngón tay cái.
Lục Thánh ngươi được lắm!
Lúc này đám người ở trước cửa cũng lục tục đi vào, trong đó liền bao gồm Chu Dục Minh sắc mặt âm trầm.
Ánh mắt của những người này cơ hồ đều hội tụ ở trên người Lục Thánh và Hà Linh Tố, sau khi dung nhập vào đám người bọn họ lập tức cùng người quen xì xào bàn tán.
Cầàng nnàyv càng eá nhiều ánh mắt đảo aua hai naười làm cho Hà Linh Tố như ngồi trên đống lửa, ngay cả biểu tình cũng trở nên cứng ngắc.
Rất hiển nhiên hành động "vĩ đại" vừa rồi của Lục Thánh ở trước cửa hiện tại đã bắt đầu truyền ra khắp quần thể yến hội.
Quả nhiên cũng không lâu lắm, một đạo nhân ảnh liền bước nhanh về phía hai người.
Đó chính là nam nhân anh tuấn mặc âu phục trắng đã mang Hà Linh Tố đến đây.
Lúc này sắc mặt hắn hơi trầm xuống rất không dễ nhìn.