Chương 649: Lại Là Ngươi!
Chương 649: Lại Là Ngươi!Chương 649: Lại Là Ngươi!
Người bên trái có mái tóc đen, nhìn qua hơn năm mươi tuổi, mặc một thân võ bào màu trắng, không giận tự uy, tướng mạo cùng nam nhân uy nghiêm dẫn đầu Trần gia có vài phần tương tự.
Về người này thì tất cả mọi người ở đây đều vô cùng quen thuộc, hắn chính là nhân vật chính của thọ yến lần này, Trần lão gia, Trần Tĩnh Nam!
Mà hai người đứng bên cạnh Trần Tĩnh Nam khí thế càng mạnh hơn nhiều.
Người ở giữa mặc một thân quân trang màu lam đậm, huân chương treo cả nửa cái áo, bảy ngôi sao màu vàng trên vai trái của hắn rạng rỡ sinh huy.
Đây là một vị thượng tướng quân bội!
Người bên phải thì mặc một thân trang phục Tôn Trung Sơn, có mái tóc bạc nhưng nhan sắc còn trẻ, đôi mắt trong suốt như ngọc, khí thế không thua gì vị tướng quân ở giữa.
Có người nhận ra thân phận của mấy người này mà không ngừng vang lên âm thanh kinh hô.
"Vãi lồng! Thật không nghĩ tới Trần lão gia lại còn có quan hệ với quân bộ!"
"Thượng tướng bảy sao ở quân bộ cũng là đại nhân vật đỉnh cấp a!"
"Còn có cả Khương Hà, phó hội trưởng của tổng bộ hiệp hội võ giả tỉnh Kinh Đô! Hắn cũng là đại tông sư cấp 8 thành danh đã lâu!"
"Trần gia có nội tình thật là thâm hậu!"
Người của Trần gia thấy vậy thì trên mặt liền lộ ra vẻ kích động và mừng như điên.
Nam nhân uy nghiêm trước đó bị ép chạy ra ngoài xin giúp đỡ cơ hồ mặt mũi mất sạch, bây giờ hắn mãnh liệt quay đầu nhìn về phía Lục Thánh không ngừng cười lạnh.
Vẻ mặt cùng tư thái của hắn giống như đang không ngừng nói với Lục Thánh ba chữ: Ngươi xong rồi!
Lục Thánh nheo mắt nhìn xem ba người đi tới trước mặt, ánh mắt đảo qua vị tướng quân ở giữa nhưng cũng không dừng lại nhiều.
Ánh mắt của hắn ngược lại là rơi vào trên người Khương Hà mặc một thân trang phục Tôn Trung Sơn.
Đai hôi võ đao sinh viên toàn quốc lúc trước chính là do Khina Hà chủ trì, Lục Thánh khi ấy đã đánh chết Liên Tế Bắc, thiếu chút nữa còn cùng Khương Hà đánh nhau, hắn không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp lại Khương Hà ở đây.
"Lục Thánh!"
Một đạo nhân ảnh nhanh chóng xông lên, hai tay xô đẩy cánh tay và lưng của Lục Thánh.
"Ngươi đi nhanh lên, thừa dịp bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì lập tức chạy đi!" Hà Linh Tố lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh cùng quyết đoán của một vị nữ cường nhân ngày xưa, nhanh chóng bàn giao: "Ta sẽ ở lại chỗ này phụ trách giúp ngươi cùng Trần gia thương lượng. Ngươi yên tâm, với mối quan hệ của mẹ ta thì trả giá một chút là có thể giải quyết chuyện này."
Hai gã đại tông sư cấp 8 còn có một nhóm tông sư cấp 7 vào sân, dù là Lục Thánh lúc trước biểu hiện ra thực lực mạnh hơn nữa thì Hà Linh Tố cũng không cảm thấy hắn có bất kỳ cơ hội lật ngược tình thế.
Nhưng Hà Linh Tố dùng sức xô đẩy nửa ngày mà thân hình Lục Thánh vẫn không hề động một chút, tựa như bàn thạch vững vàng định trụ trên mặt đất.
"Ngươi đi mau lên! Ngươi muốn làm gì?" Hà Linh Tố gấp đến độ sắp khóc chạy khắp chung quanh Lục Thánh hô to.
Khi thấy Trần gia cùng Chu gia đã phái ra một ít nhân thủ ngăn cản tại các lối ra của yến hội, nàng chỉ cầu có thể ngăn cản bọn hắn một chút là được.
Nam nhân uy nghiêm dẫn đầu Trần gia càng là bước nhanh về hướng Trần lão gia. Lúc này Hà Linh Tố gần như tuyệt vọng quay đầu nhìn Lục Thánh, nàng phát hiện hắn dĩ nhiên đang cười.
"Ngươi còn cười được à?" Hà Linh Tố tức giận không chỗ phát tiết, gần như sụp đổ nói: "Ngươi thật sự không muốn sống nữa sao? Trần gia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!"
"Không sao." Lục Thánh hìn thấy Hà Linh Tố thật sự sắp rơi nước mắt mà vội vàng thu lại nụ cười, thuận miệng nói: "Ngươi đừng thấy bọn hắn nhiều người mà sợ, nếu ta muốn động thủ thì không ai có thể là đối thủ của ta"
"Hà Linh Tố, ngươi chính là nữ chính, ta làm chỗ dựa vững chắc của ngươi thì ta làm sao có thể dễ dàng bị người đánh ngã như thế được."
"Ngươi yên tâm." Lục Thánh đưa tay vỗ nhẹ bả vai Hà Linh Tố, an ủi: "Đại dục vọng chân chính chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi."
Hà Linh Tố há miệng, sững sờ nói không ra lời. Lúc này, nam nhân uy nghiêm đã đi tới bên người Trần lão gia, không e dè những người còn lại, thậm chí còn cố ý đề cao âm thanh, đem sự tình về Lục Thánh nhanh chóng giải thích một phen.
Trong thoáng chốc, ba đạo ánh mắt lạnh lùng đồng loạt nhìn về phía Lục Thánh.
Nương theo ba ánh mắt này, ánh mắt của mọi người trong yến hội đều hội tụ trên người Lục Thánh.
Ánh mắt đám người lúc trước còn bao hàm vẻ kính sợ cùng sợ hãi, nhưng hiện tại lại trở nên vui sướng khi thấy người gặp họa.
Nếu như luận về biến đổi sắc mặt thì thật sự mỗi người ở đây đều là chuyên gia.
Lục Thánh vừa nghĩ trong lòng vừa tùy ý chủ động đi về phía ba người.
"Chính là các hạ đại náo yến tiệc của Trần gia chúng ta, phá hỏng sinh nhật lão phu phải không?" Trần lão gia nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Thánh hỏi.
Lục Thánh cũng không để ý tới Trần lão gia, ngược lại nhìn về phía hai người bên cạnh Trần lão gia.
Ánh mắt hắn dừng lại trên người Khương Hà, mỉm cười hỏi: "Phó hội trưởng Khương Hà, ngươi vẫn khỏe chứ?"
"Thật không nghĩ tới lại là ngươi a, Lục Thánh."
Khương Hà hiển nhiên cũng nhận ra Lục Thánh, vẻ mặt của hắn có chút phức tạp.
Ấn tượng của hắn đối với Lục Thánh vẫn rất là khắc sâu.
Lục Thánh đã giết tông sư trước mặt tất cả mọi người, tràng cảnh Liên Tế Bắc chết thảm bây giờ còn rõ mồn một như trước mắt hắn, hắn muốn không nhớ được Lục Thánh cũng khó.