Chương 650: Các Ngươi Quá Cho Ta Mặt Mũi Đi!
Chương 650: Các Ngươi Quá Cho Ta Mặt Mũi Đi!Chương 650: Các Ngươi Quá Cho Ta Mặt Mũi Đi!
"Lão Trần, người này chính là..." Khương Hà dừng một chút mới nói với Trần lão gia tử: "Tiểu hữu của ta. Ngươi nể mặt ta hôm nay không so đo với hắn được chứ?"
Nói như thế nào Lục Thánh lúc trước cũng là thiên tài võ đạo được Võ Thánh Đàm Trung Ngọc coi trọng. Tuy rằng hiện tại mỗi người đi một ngã, nhưng ít nhiều cũng có chút tình nghĩa, Khương Hà có thể giúp thì vẫn sẽ giúp Lục Thánh một phen.
Trần Tĩnh Nam cười lạnh, nói: "Khương lão, hôm nay là sinh nhật tám mươi của ta, tiểu tử này lại cố ý đến đây gây sự, theo lý mà nói ta phải xử lý hắn."
"Vậy ngươi cứ theo lý mà làm đi." Trần Tĩnh Nam còn chưa nói xong thì đã bị Lục Thánh tùy ý phất tay cắt ngang.
Tất cả mọi người liền sửng sốt một phen, hoài nghỉ lỗ tai mình có phải nghe lầm hay không.
Ngay cả Trần Tĩnh Nam vừa mới nói được một nửa cũng bối rối, lập tức quên mất từ sau mà không biết nên nói cái gì.
Tiểu tử này không theo kịch bản a!
Khương Hà cũng quay đầu nhìn Lục Thánh, vẻ mặt tràn đầy sự ngạc nhiên.
Nghe Khương Hà hòa giải trên mặt Hà Linh Tố lộ ra vài phần mong đợi. Nhưng hiện tại nàng cũng trực tiếp bị câu nói này của Lục Thánh làm cho choáng váng.
Ta phục ngươi thật rồi!
Hôm nay từ lúc nhìn thấy Lục Thánh cho tới bây giờ Hà Linh Tố không thể đoán trúng thao tác của Lục Thánh.
Bà mẹ nó, hắn chính là thần!
"Ngươi..."
Trần Tĩnh Nam bị lời này của Lục Thánh làm cho cứng lại, vẻ mặt trở nên chần chừ.
"Ngươi chắc chứ?"
Hắn giống như còn muốn Lục Thánh suy nghĩ thật kỹ nên hỏi lại.
Lục Thánh chậm rãi giãn người một chút, ánh mắt lướt qua đám người Trần Tĩnh Nam, tư thái thong dong nói: "Chắc!" có nhiều thời gian cùng các ngươi đùa giỡn nữa!"
Trần Tĩnh Nam theo bản năng nhìn thoáng qua Khương Hà.
Khương Hà biểu tình phức tạp, không nói gì, tương đương với ngầm đồng ý.
Hắn đường đường là phó hội trưởng của tổng bộ hiệp hội võ giả, hắn giúp người cầu tình mà còn bị người không cảm kích, tự nhiên không có khả năng lại mở miệng.
Thấy vậy khuôn mặt Trần Tĩnh Nam cũng chậm rãi âm trầm xuống. Hắn hít sâu một hơi chuẩn bị mở miệng.
Đúng lúc này, vị nam nhân trung niên mặc quân phục tướng quân đứng ở giữa đám người nhanh chóng đi về phía trước một bước.
Hắn hướng về phía Lục Thánh cung kính bày ra quân lễ, nghiêm mặt nói:"Đỗ Lân Tuấn của quân khu phía đông xin hỏi Lục thủ tọa có cần giúp đỡ không?"
Vị tướng quân trung niên vừa nói ra những lời này thì bảy tám vị sĩ quan phía sau hắn cũng đồng loạt cúi chào, đồng thanh hô to: "Bái kiến Lục Thủ Tọa!"
Trong chốc lát, cả cái đại sảnh yến hội to lớn giống như bị ai đó đột nhiên nhấn nút im lặng.
Nguyên bản đại sảnh ồn ào huyên náo, trong phút chốc đã lâm vào một mảnh yên tĩnh chết chóc.
Ngay cả Lục Thánh cũng bất ngờ không kịp đề phòng mà sửng sốt một chút.
Ở đây mà còn có thể gặp được người của quân khu phía đông sao?
Cũng quá trùng hợp đi!
Lục Thánh chớp chớp con mắt thầm nghĩ.
Nhìn Lục Thánh trên mặt hiện ra vẻ chần chờ cùng mê hoặc, vị tướng quân trung niên vội vàng mở miệng nói: "Tại đại hội quân khu phía đông ta đã bị Lục Thủ Tọa một quyền đánh trúng ngực và bị loại. Lục Thủ Tọa đã quên rồi sao?"
"À à..." Trên mặt Lục Thánh lộ ra vài phần giật mình, gật đầu nói: "Ta nhớ ra rồi, xin lỗi ngươi nhé!"
Hắn nhớ tới cái rắm a!
Lúc trước tại đại hội quân khu phía đông, Lục Thánh dùng một đôi nhục quyền đánh bay số lượng tướng tinh ước chừng có hơn bốn trăm vị, vâv hắn làm eao có thể đền! nhớ rð khuân mặt mỗi naười. Đỗ Lân Tuấn thì lại mang thần sắc kích động, nói: "Lục Thủ Tọa quang huy che khuất phía đông, ta có thể ở chỗ này nhìn thấy Lục Thủ Tọa thật sự là không nghĩ tới!"
"Ha ha ha! Ta cũng không nghĩ tới!" Lục Thánh cảm khái cười to nói.
Hai người trò chuyện ngươi một câu ta một câu, để cho biểu tình của đám người xung quanh giống như gặp quỷ, hận không thể ngay tại chỗ tát cho mình hai cái vào mặt để nhìn xem hiện tại rốt cuộc có phải mình đang nằm mơ hay không.
Trần Tĩnh Nam lộ ra vẻ mặt ngây ngốc nhìn xem Lục Thánh, rồi lại nhìn xem Đỗ Lân Tuấn cung kính sùng bái Lục Thánh, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.
Khương Hà cũng mang thần sắc sững sờ, may là hắn ổn đinh tinh thần tương đối nhanh, nhịn không được mở miệng hỏi: "Đỗ thượng tướng, ngươi cùng Lục... Lục Thánh quen biết sao?"
Đỗ Lân Tuấn gật đầu, rất tự nhiên nói ra: "Lục Thủ Tọa chính là mặt trời chói lọi nhất của quân khu phía đông chúng ta, là tướng tinh chỉ vương tại toàn bộ phía đông."
"Trong diễn võ toàn quân khu lần này ta chẳng qua chỉ là dõi theo Lục Thủ Tọa mà thôi."
Đỗ Lân Tuấn vừa nói xong thì da mặt tất cả mọi người trong yến hội đều hung hăng co giật một chút, trong sân vang lên từng tiếng hít khí lạnh.
Mặt trời chói lọi nhất quân khu phía đông!
Tướng quân chỉ vương!
Hai danh hiệu này lớn đến nổi dọa sợ người ta!
Đừng nói là người bình thường, ngay cả Khương Hà cũng bị chấn kinh.
Hắn nhìn xem Lục Thánh với vẻ mặt không thể tin được đây là vị thiếu niên nhiệt huyết lúc trước đứng ở đại hội luận võ sinh viên toàn quốc, ánh mắt sáng quắc nói với hắn rằng: "Khương chủ tịch, ngươi cũng muốn cùng ta chiến một trận sao?"
Lúc này mới qua bao lâu?
Nửa năm cũng không tới a!
Lục Thánh vậy mà từ tu vi mới nhập tông sư đã đạt tới tu vi cường giả đỉnh cấp bên trong đại tông sư cấp 8!
Tốc độ tu luyện của hắn quá nhanh đi!
Trần lão gia Trần Tĩnh Nam và còn có tất cả mọi người của Trần gia, lúc nàv ai nấv đầu choána váno. Thượng tướng bảy sao Đỗ Lân Tuấn đối với Trần gia mà nói đã là nhân vật cực kỳ kinh khủng.
Nếu như không phải Trần Tĩnh Nam và Khương Hà là bạn cũ nhiều năm, Khương Hà lại quen biết Đỗ Lân Tuấn, và đúng lúc Đỗ Lân Tuấn đến quân khu Trung tâm tham gia đại hội diễn võ toàn quân khu mà đi ngang qua tỉnh Kinh Đô, vậy hắn lấy đâu ra mặt mũi có thể mời Đỗ Lân Tuấn đến đây tham gia thọ yến của hắn.
Nhưng Đỗ Lân Tuấn vậy mà lại từng bị Lục Thánh một quyền đánh bại, và khi được Lục Thánh nhìn quen mặt thì giống như là vô thượng vinh quang.
Vậy nhân vật như Lục Thánh sẽ có thân phận cao tới cỡ nào đây?
Trong lòng Trần Tĩnh Nam hiện tại thật sự như bị một vạn con ngựa đồng thời chạy qua.
Hắn nhìn xem đám người của Trần gia mà ngay cả tâm giết người cũng có.
Đám phế vật các ngươi thật đúng là có năng lực a, ngay cả chân long của quân bộ cũng đều có thể trêu chọc được!
Các ngươi quá cho ta mặt mũi đi!