Chương 653: Tự Mình Thử Độc
Chương 653: Tự Mình Thử ĐộcChương 653: Tự Mình Thử Độc
Lục Thánh và Hà Linh Tố tạm biệt nhau trước cửa khách sạn.
Trước khi đi, Lục Thánh đem phối phương của "Kim Long Tiên cấp 4" cho Hà Linh Tố.
Một mặt là công ty dược phẩm Linh Thánh phát triển đến bây giờ quả thật cần một phần sản phẩm cao cấp chân chính đi ra chống đỡ tràng diện, hiển lộ rõ ràng thực lực cùng nội tình của công ty.
Mặt khác, hôm nay tại lúc Lục Thánh trở thành mục tiêu công kích Hà Linh Tố đã không chút do dự lựa chọn đứng về phía hắn, cũng chứng minh sự trung thành của nàng với hắn.
Lần trước Lâm Trạch cũng dùng phương pháp tương tự để giành được tín nhiệm của Lục Thánh.
Lục Thánh tại đại hội gặp mặt tân sinh viên lấy một địch chúng, Lâm Trạch tuy là chân tay đều run rẩy nhưng vẫn còn dám chắn ở trước mặt Lục Thánh, hướng vè phía đám tân sinh viên hô lên một câu: "Ta muốn đánh cả nhà các ngươi!"
Đó thật sự là thời khắc vinh quang trong đời Lục Thánh.
Nghĩ đến Lâm Trạch, Lục Thánh cảm thấy mấy ngày kế tiếp cũng nên tìm mấy người bạn cũ gặp mặt một phen.
Hắn ở quân khu phía đông nửa năm phảng phất như ở tại địa phương khác mấy năm, hắn cũng có chút nhớ bọn họ.
Lục Thánh liên hệ một chút với quân bộ, lập tức có chuyên gia đến đón hắn tới một khách sạn cao cấp do quân bộ chỉ định.
Lục Thánh cũng không quan trọng chỗ ở thế nào, sau khi vào phòng tắm rửa một hồi, hắn nằm ở trên giường đưa tay lấy ra "Thương độc thánh giả" lúc trước lấy được từ chỗ Lý Điệp.
Đây là một lọ nho nhỏ không khác gì lọ dầu gió.
Trong khoảng thời gian này Lục Thánh liên tục chiến đấu bôn tập, lại không có không gian riêng tư nào, cho nên hắn vẫn luôn không thể cẩn thận nghiên cứu thứ này.
Nó được xưng là siêu cấp độc dược ngay cả Võ Thánh cấp 9 cũng có thể bị độc chết.
Lục Thánh cảm thấy rất tò mò về nó. Kỳ thật hắn đã ở trong không gian mộng cảnh tìm tòi qua tư liệu của "Thương độc thánh giả", kết quả đạt được để hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Loại độc dược này quả thật vô cùng ghê gớm, cho dù là ở võ đạo tương lai một vạn năm nó cũng vẫn như cũ có thể tạo thành lực sát thương cực lớn đối với cường giả võ đạo đỉnh cấp.
Thậm chí từng có sự kiện cường giả cấp mười bị đầu độc bởi "Thương độc thánh giả", làm chấn động nhân tâm suốt một thời gian dài.
Lục Thánh nhìn chằm chằm vào cái lọ nhỏ trong tay một hồi lâu, cuối cùng hắn thật sự không kiềm chế được nội tâm tò mò mà toát ra một ý nghĩ điên cuồng.
"Hay là ta thử nó xem sao?"
"Loại độc dược mà ngay cả Võ Thánh cấp chín cũng không chịu nổi, nếu như ta kháng cự được thì có tính là ta còn đáng sợ hơn so với Võ Thánh cấp hơn không?"
Hơn nữa Lục Thánh cũng thật sự tò mò loại độc dược này rốt cuộc đã làm như thế nào mà có thể độc chết được Võ Thánh cấp chín.
"Đừng nói là Võ Thánh cấp chín, dù chỉ là tông sư cấp bảy thì thể phách cũng đủ để miễn dịch hơn chín thành chín số độc dược trên thế giới, việc tông sư lấy bách thảo khô làm nước uống không phải tùy tiện nói."
Sự miễn dịch của tông sư vượt qua người bình thường mấy chục lần đến trăm lần, với hoạt tính cùng tốc độ trao đổi chất của tế bào như vậy thì độc dược bình thường còn chưa phát huy độc tính là đã bị đào thải ra khỏi cơ thể.
Dù cho có thành công phát huy độc tính thì tổn thương tạo thành cũng rất nhanh liền bị thể phách siêu cường của tông sư chữa trị hoàn toàn.
"Trong kho tài nguyên Hỏa Chủng có giới thiệu, loại độc dược lấy ra từ trong cơ thể dị thú cấp chín trở lên này càng thâm sâu hơn cả gen di truyền."
Vậy điều gì càng thâm sâu hơn cả gen di truyền?
Lục Thánh cũng không rõ ràng lắm.
"Nghe nói nó sẽ tạo thành tổn thương mang tính vĩnh cửu, nhưng tế bào trong cơ thể ta sớm muộn gì cũng sẽ được thay thế toàn bộ thành tế bào Bất Diệt, do đó cũng không sao cả. Hơn nữa ta còn có hằng tinh bất diệt thể."
Đương nhiên Lục Thánh cũng không ngốc. Dù thử thì thử nhưng hắn sẽ không thể nào uống hết cả một lọ "Thương độc thánh giả" này.
Lục Thánh sẽ chỉ lấy ra một chút, tầm một phần vạn hay thậm chí là mêt nhần mười van để cảm thu môêt hồi là đc. "Ta pha loãng nó trước đã."
Lục Thánh dùng chén trà của khách sạn rót ra một ly nước, sau đó vặn mở nắp lọ độc dược, dùng tỉnh thần lực lấy ra một tia chất lỏng màu xanh sẵm, nhẹ nhàng thả vào trong ly nước.
Độc dược màu xanh sẫm vừa gặp nước liền hoàn toàn hòa tan trở về không màu, cũng không có bất kỳ mùi vị gì.
Lục Thánh thử cầm cả lọ đọc dược lên rồi làm bộ đổ vào miệng. Kết quả bảy cái tế bào Bất Diệt ở trán hắn lại không có chút phản ứng nào.
Chuyện rất là kỳ dị!
"Vô sắc vô vị, tinh thần lực dò tìm không ra bất kỳ manh mối nào, ngay cả bản năng võ giả cũng đều không có phản ứng. Trách không được tại sao dù là Võ Thánh cũng đều có thể trúng chiêu."
Lục Thánh mang tâm tình cảm khái uống một hơi cạn sạch ly nước trong tay.
Sau khi uống xong hắn lại ăn luôn cái ly. Chủ yếu là hắn sợ trên vách ly còn có đọc dược lưu lại, rửa không sạch sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với người tiếp theo vào ở.
Dù sao lấy thể chất của Lục Thánh hiện tại, việc nhai sống sắt thép hắn cũng đều có thể, cho nên sẽ không tính gì một cái ly thủy tinh.