Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 675 - Chương 675: Diễm Dương Đông Khu Tới

Chương 675: Diễm Dương Đông Khu Tới Chương 675: Diễm Dương Đông Khu TớiChương 675: Diễm Dương Đông Khu Tới

Lục Thánh tiện tay đem Đông Phá Thiên ném ở trên lôi đài luận võ với tư thái tùy ý, hắn thật sự rất giống ném đi một con cá chết.

Đó là Đông Phá Thiên a!

Không ít người trong lòng đều đang run rẩy kêu rên.

Lúc này Lục Thánh lơ lửng giữa không trung từng bước một đi tới lôi đài luận võ.

Trên mặt biển còn có hơi nước dày đặc không tan.

Lục Thánh bước chậm mà đến, như mặt trời lớn xuyên qua mưa bụi, có bảy sắc cầu vồng trải ra ở dưới chân hắn.

Lục Thánh giãn ra thân thể, có uy thế vô hình từ trên người hắn dâng lên.

Lục Thánh từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt bình tĩnh quét nhìn 67 vị tướng tỉnh đỉnh cấp phía dưới, thản nhiên mở miệng nói: "Ta sẽ đạp nát thần đàn, hành phạt thiên sự, nuôi dưỡng vô địch uy thế. Mời các vị cùng lên cùng ta hâm nóng người."

"Được chứ?"

Lục Thánh vừa nói xong, vô số tướng tinh binh lính đều hai mặt nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc cùng mờ mịt....

Cùng lúc đó, trên đảo nhỏ cách hải vực Diễn Võ mấy chục km.

Nam nhân dung mạo như lão nông đứng trên bờ cát, đôi mắt lóe lên, ngẩng đầu mở miệng nói: "Thời gian không còn nhiều lắm."

Nghe vậy 28 gã tông sư và đại tông sư phía sau hắn đều đứng dậy, còn có cả ba vị nam nữ đứng bên cạnh hắn.

Tất cả đều nghiêm mặt, 33 người không ai mở miệng nói chuyện, lục tục bước tới.

Bọn họ hóa thành ba mươi hai đạo phá sóng chỉ tiễn, hướng về nơi nào đó nhanh chóng lao đi. ...

Lục Thánh đằng không giữa biển, đứng trên cầu vồng từ trên cao nhìn xuống.

Biển xanh thiên hạ, chiến hạm như rừng, bạch phàm dày đặc, vô số tướng tỉnh quân sĩ đều sững sờ không phát ra một chút âm thanh.

Bọn họ lộ ra thần sắc kinh hãi nhìn xem đạo thân ảnh đứng ngạo nghễ trên mặt biển, không biết dùng ngôn ngữ gì để diễn tả nội tâm của mình lúc Đột ngột có người từng bước đi ra, nặng nề giẫm lên sàn lôi đài hợp kim, làm phát ra một tiếng vang thật lớn, phá vỡ sự yên tĩnh của thiên địa.

Đó là một nam thanh niên tuấn lãng, thân thể thon dài, cầm trường thương trong tay.

Hắn mang khuôn mặt nghiêm túc, chậm rãi giơ trường thương trong tay lên, sau đó hung hăng đâm ra.

Ẩm!!

Cương khí màu trắng mãnh liệt như lửa từ trong cơ thể hắn phun ra, cùng tỉnh khí trên đỉnh đầu hắn hợp lại cùng một chỗ, tăng tới độ cao gần mười mét.

Nam thanh niên tuấn lãng nắm chặt tay trái, nặng nề đấm vào ngực phải của mình, làm phát ra âm thanh trầm đục như đánh trống.

Hắn vung tay hô to: "Tôn Hoàn Vũ của quân khu phía đông giương cờ cho Lục Thủ Tọa!"

Âm thanh quanh quẩn giữa biển trời, vô số người đồng tử co rút lại.

Nhưng không đợi bọn họ kịp phản ứng thì...

Ẩm ầm ầm!

Trên lôi đài luận võ hợp kim, mười vị tướng tỉnh thuộc quân khu phía đông tham gia diễn võ lần này đã đồng loạt đi ra khỏi hàng, sải bước đi về phía trước.

Mỗi người bọn họ đều như Tôn Hoàn Vũ, đem cương khí của bản thân thôi động đến cực hạn, vung tay hô to.

"Giương cờ cho Lục Thủ Tọa!"

"Giương cờ cho Lục Thủ Tọa!"

Mười một vị tướng tỉnh đỉnh cấp chiến ý dâng trào, bao hàm sự sùng bái, khuôn mặt vô cùng cuồng nhiệt.

Tiếng đấm ngực như trống trận, cương khí đan xen như chiến kỳ theo gió.

"Giương cờ cho Lục Thủ Tọa!"

Âm thanh hùng hồn của mười một vị đại tông sư đỉnh cấp như sấm nổ, quanh quẩn giữa biển trời xanh ngắt.

Vô số người đều lộ ra thần sắc chấn động, hai mắt mở to, bị sốc đến mức gần như quên cả lời nói.

Trong chớp mắt tiếp theo, chợt có binh lính trên cánh buồm trắng hô to: "Gió!" Ngay sau đó càng có nhiều âm thanh vang lên.

"GióI"

"Giói"

Tất cả binh sĩ hải quân đều sục sôi, giơ tay hô to.

"Gió!"

"GióI"

Vô số âm thanh hội tụ cùng một chỗ, hình thành làn sóng mạnh mẽ.

"GióI"

Trên mặt biển tựa hồ thật sự nổi lên gió lớn, gió nổi mây phun, sóng biển chấn động.

Trong chốc lát, bầu không khí của trận diễn võ này đã bị đẩy thẳng vào một cảnh tượng trước nay chưa từng có.

Mười một vị tướng tỉnh đỉnh cấp của quân khu phía đông vẻ mặt cực kỳ điên cuồng.

Bọn họ thôi động khí huyết toàn thân, huyết đan đại tông sư nơi ngực xoay tròn như bay, khiến cho cương khí màu trắng càng lúc càng phô trương mãnh liệt.

Bọn họ là tướng tỉnh đỉnh cấp đứng trên vạn vạn người, nhưng lúc này lại cam nguyện hạ mình làm quân tốt cho Lục Thánh trận.

Đây là do bọn họ muốn trút hết nỗi uất ức trong lòng, muốn nói cho mọi người biết quân khu phía Nam có Lý Diệu, quân khu phía Bắc có Cao Thiên Tung, quân khu trung tâm có Đông Đế Đông Phá Thiên, vậy quân khu phía Đông cũng có "Chúa", có một vị "Thần" bằng sức một mình đánh phục toàn bộ quân khu phía đông.

Bây giờ hắn đã đến, tựa như một vầng mặt trời rực rỡ từ từ dâng lên ở phía đông, che khuất quần tinh.

Diễm Dương Đông Khu!...
Bình Luận (0)
Comment