Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 676 - Chương 676: Một Mình Ta Chấp Hết!

Chương 676: Một Mình Ta Chấp Hết! Chương 676: Một Mình Ta Chấp Hết!Chương 676: Một Mình Ta Chấp Hết!

Trên boong thuyền tối cao, rất nhiều đại tướng cùng tư lệnh chiến khu, các thượng tướng lúc này cũng không khỏi trở nên động dung.

Năm vị nguyên soái quân khu ngồi ngay ngắn trên ghế trong mắt cũng lộ ra tinh quang đứng lên.

Ngu Tinh Hải đứng ở phía sau nguyên soái Đông Khu, gương mặt già nua của hắn bởi vì kích động cùng phấn khởi mà hơi đỏ lên.

Khí thế bàng bạc và một màn vô cùng rung động trước mặt, làm cho hắn đều không khỏi nhớ về quá khứ mình ban đầu thân là tướng tỉnh tham gia diễn võ toàn quân khu.

Lục Thánh ở tại trung tâm tràng diện sơn hô hải khiếu, vạn chúng chú mục, bị vô số ánh mắt nóng bỏng bao vây.

Tinh thần lực của hắn bao phủ toàn trường, cảm nhận được lúc này có mạc danh kỳ thế tựa như sóng triều đang hướng về phía mình tụ lại, từng tầng xếp chồng lên nhau.

Tại phía dưới cổ kỳ thế này, 22 tế bào bất diệt trong cơ thể trở nên vô cùng sinh động, toả ra kim quang rực rỡ trước nay chưa từng có.

"Đây chính là cái gọi là đại thế sao?"

"Xem ra Lục Thánh muốn mượn tướng tỉnh quân bộ để bồi dưỡng ra vô địch chỉ thế."

Hiện tại Lục Thánh ở trong vô số tiếng reo hò của quân sĩ cảm nhận được chỗ tốt chân thực. Hắn dường như bắt lại điểm gì đó, trong lòng có nhiều cảm ngộ hơn.

Hai mắt Lục Thánh sáng rực, lưu chuyển kỳ quang.

Hắn dùng âm thanh chỉ có hắn mới có thể nghe được mà cúi đầu nói.

"Triệu Cực, ngươi nói xem ta làm sao có thể thua ngươi được? Ta dựa vào cái gì mà có thể thua ngươi chứ?"

Nói xong Lục Thánh bước ra một bước, hắn lập tức xuất hiện ở bên trên lôi đài hợp kim.

Trước mặt Lục Thánh đang đứng trọn vẹn hơn 50 vị tướng tinh đỉnh cấp lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Khi ánh mắt Lục Thánh quét tới, bọn họ đang cảm thấy không hiểu liền tỉnh ngộ, trên người bốc lên khí thế.

Lục Thánh hướng về phía bọn họ thuận tay đánh ra một quyền. cỗ dao động kỳ dị truyền ra.

Lục Thánh đánh ra quyền phải, phát ra từng đạo kim sắc hào quang mắt trần có thể thấy được, trông giống như thực chất vậy.

Đạo kim sắc hào quang này nhìn chậm mà nhanh, y như giọt nước rơi dưới mái hiên mang theo vài phần cảm giác bình thản tĩnh mịch.

Không khí trở nên vặn vẹo, mấy cái hô hấp ngắn ngủi sau đó chính là kinh đào hãi lăng ngập trời!

Vài vị tướng tinh đỉnh cấp cách Lục Thánh gần nhất liền theo bản năng giơ tay lên muốn ngăn cản.

Kim quang lặng yên lướt qua, đám người vô thanh vô tức hướng về sau bay rớt ra ngoài.

Đám tướng tỉnh đỉnh cấp ở phía sau trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, thôi động Cương Khí đến mức tận cùng, nâng lên vũ khí lạnh của mình muốn ngăn cản đạo kim quang kinh khủng này.

Sau khi va chạm, bên trên vũ khí lạnh của bọn họ không ngừng toé ra hoa lửa rực rỡ, phát ra âm thanh chói tai như binh khí va chạm ma sát.

Sau đó đống vũ khí lạnh liền bị uốn cong, tràn trề cự lực đánh tới thân thể bọn họ.

Ngay sau đó bọn họ tựa như mấy người phía trước mà bay rớt ra ngoài, trên đường bay còn ho ra máu.

Những người còn lại trên lôi đài sắc mặt động dung, nhanh chóng lui về phía sau.

Nhưng bọn họ càng lui về sau thì kim sắc hào quang càng thêm mở rộng, vĩ lực ẩn chứa trong đó không ngừng điệp gia.

Dường như có một cái vòng tròn kim sắc thực chất sắc bén như đao lao tới, ngay cả không khí cũng bị chém đứt, khó có thể dùng lời để diễn tả sự khủng bố này.

Lôi đài rộng tới ngàn mét, nhưng đám tướng tỉnh đã thối lui đến sát biên giới, không thể lui được nữa, chỉ có thể nhắm mắt lại đón đỡ.

"Ta cũng không tin ngươi có thể có mạnh mẽ như vậy!"

Đệ nhất nhân Quân khu phía Nam, xếp hàng thứ hai trên tướng tỉnh tổng bảng, Lý Diệu gào to một tiếng.

Trường kích trong tay hắn khuấy động như gió. Một thân Cương Khí của hắn dồn vào trường kích, toả ra khí tức rung động nhè nhẹ.

Lý Diệu lấy kích làm đao, hướng về phía vòng tròn kim sắc hung hăng chém vuếna. "Keng!!!"

Kích và vòng giao phong làm phát ra tiếng vang dòn giã, thanh thúy.

Sau đó Cương Khí ngưng tụ bên trên trường kích liền bị nghiền nát, trên khuôn mặt anh tuấn của Lý Diệu lộ ra vẻ khó có thể tin.

"Chuyện này sao có thể. . ."

"Hự!"

Hắn còn chưa nói hết thì cũng đã bị vòng tròn kim sắc đánh trúng, thán thể hắn điên cuồng bay rớt ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment