Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 680 - Chương 680: Thẳng Tiến Không Lùi

Chương 680: Thẳng Tiến Không Lùi Chương 680: Thẳng Tiến Không LùiChương 680: Thẳng Tiến Không Lùi

Ngôn luận "Nhân gian chi thần" của thời đại này chính là Võ Thánh cũng không phải là một tuyên bố phóng đại.

Trên thực tế, ở rất nhiều nơi trên thế giới, Võ Thánh cấp chín nào là thần bảo hộ dân tộc thì sẽ được mời vào miếu thờ, được người bình thường cúng bái, hưởng thụ hương khói cung phụng.

Cho dù là trong quần thể võ giả, tên của Võ Thánh cũng được vạn vạn người ca tụng, cao cao tại thượng như mặt trời, mặt trăng trên trời, hào quang chiếu khắp mọi nơi, chỉ dẫn hậu nhân đi về phía trước.

Mà hiện tại, trên bờ biển Ninh Hải của Long Quốc, một vị võ đạo Thánh giả, một vị nhân gian chỉ thần đã giáng lâm.

Uy thế thuộc về Võ Thánh cấp 9 bao phủ hải vực rộng lớn này.

Gió ngừng nước lặng, mặt biển yên tĩnh như một tấm gương.

Trong thiên địa, tất cả hào quang đều bị đạo hình người kim sắc kia che đậy. Nó tự nhiên trở thành trung tâm của trời và đất.

Vô số binh sĩ, tướng tinh không tự chủ được mà quỳ xuống, giống như phàm dân cúng bái trước tượng thần trong miếu.

Năm vị nguyên soái quân khu và còn có rất nhiều đại tướng cũng chậm rãi quỳ xuống một gối, cúi đầu hành lễ.

Trên lưng bọn hắn giống như có một tòa núi lớn đè xuống.

Lúc trước bọn hắn có thể cùng Cực Đạo Thanh Long tranh phong đối đầu, một bước cũng không nhường. Nhưng hiện tại sau khi Cực Đạo Võ Thánh giáng lâm, uy thế của bọn hắn đã trực tiếp bị đánh tan, cơn giận bị nghẹn ở chỗ ngực.

Thực lực võ đạo càng tiếp cận cấp độ Võ Thánh thì càng có thể cảm nhận được Võ Thánh vĩ ngạn cùng đáng sợ cỡ nào.

Giống như ngươi càng tìm kiếm ngoài tinh không thì càng rung động đối với sự mênh mông cùng rộng lớn của vũ trụ.

Quân bộ có thể cùng Võ Thánh đặt song song, tranh giành quyền lực, thậm chí còn để cho Võ Thánh nhượng bộ, nhưng đó đều do quân bộ dựa vào đại thế của cả Long quốc, cả dân tộc mà làm được, đôi bên đều lấy đại cục làm trọng.

Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là quân bộ thật sự có thể chống lại Võ Thánh.

Chuyện này cũng giống như thường dân có thể ở trên internet không kiêng nể gì, điên cuồng gõ bàn phím vì quần chúng mà phẫn nộ, dân ý mãnh liệt, để cho chính phủ phải nhượng bộ, thậm chí còn cúi đầu.

Nhưng nếu như có một vị quan lớn nào đó đột nhiên từ internet tìm tới nhà của họ, vậy nhìn xem có bao nhiêu người dám thẳng sống lưng chỉ vào mặt quan lớn mắng to.

Tình thế lúc này cũng cùng một đạo lý, cao tầng quân bộ đều đang có cảm giác ủy khuất đó.

Bọn hắn vốn tưởng rằng chỉ có Cực Đạo Tứ Tượng cùng Nhị Thập Bát Tú tới đây hưng sư vấn tội. Chứ nào nghĩ tới Cực Đạo Võ Thánh vậy mà cũng đến.

Cực Đạo Võ Thánh giáng lâm để cho vô số tướng tinh quân sĩ đều quỳ xuống.

Một cỗ đại thế khó hiểu bao phủ ở trên phiến hải vực này, trong ngực mỗi người đều giống như có một tảng đá đè vào, ép cho bọn hắn không thở nổi.

Nhưng lúc này vẫn có một người không quỳ xuống, và cũng không hành lễ.

Đạo thân ảnh kia đứng thẳng sống lưng ở trên lôi đài diễn võ hợp kim.

Những người còn lại đều đã đi xuống, chỉ để lại một mình hắn lẻ loi đứng ở trung tâm lôi đài.

Hình người kim sắc đứng ở trên cao chắp hai tay sau lưng, hờ hững nhìn chăm chú vào đạo thân ảnh này.

Hắn bình tĩnh nhìn một hồi, sau đó thản nhiên mở miệng: "Đi."

Trên boong tàu chiến hạm tối cao, có nguyên soái quân khu vội vã ngẩng đầu lên, tâm tình có chút kích động thốt ra: "Võ..."

Nhưng hắn vừa mới thốt ra một từ thì hình người kim sắc trên không trung liền quay đầu nhìn về phía hắn.

Trên khuôn mặt không thấy rõ dung mạo kia có một tia tỉnh quan phóng ra, rơi vào trên người vị nguyên soái quân khu vừa mới mở miệng.

Vị nguyên soái quân khu này như bị sét đánh, rên rỉ một tiếng, thân hình hơi nghiêng về phía sau, tiếp đó hít sâu một hơi và cúi đầu xuống không dám nói nữa.

"Vâng!"

Đám người Cực Đạo Tứ Tượng cùng Nhị Thập Bát Tú đang quỳ gối trên mặt biển đều đồng loạt hô lên, sau đó đứng lên trên mặt biển, hướng về phía lôi đài mà lao đi. 32 người này hành tẩu ở trên mặt biển không chút che dấu mà phóng thích sát ý lạnh như băng.

Tất cả quân sĩ ở đây đều lộ ra thần sắc mờ mịt, nhưng các tướng tỉnh cao tầng sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi.

Trên boong tàu chiến hạm tối cao, rất nhiều đại tướng, tư lệnh quân khu nhìn xem một màn này mà có người lộ ra vẻ mặt đờ đẫn, có người khóe mắt muốn nứt ra, hai tay nắm chặt.

Năm vị nguyên soái quân khu thì lại sắc mặt không chút thay đổi, boong tàu bị bọn hắn quỳ một gối đang không ngừng lõm xuống, sụp đổ.

Có lửa giận trong mắt bọn hắn, trong lòng bọn hắn nghẹn một hơi ủy khuất mà phun không ra, cũng nuốt không trôi.

Ủy khuất cùng lửa giận giao hòa cùng một chỗ gần như muốn để cho lồng ngực bọn hắn nổ tung.

Bởi vì một vị tuyệt thế tướng tỉnh, thịnh thế kiêu tử mà quân khu từ trước tới nay chưa từng có vừa mới sinh ra mà sắp phải chết đi.

Hơn 200 năm chờ đợi quân khu mới có hi vọng có được một vị thiên tài Võ Thánh tương lai, nhưng hôm nay hắn lại như một vị tử tù đang đứng ở trên pháp trường lằng lặng chờ đợi đao phủ đến tử hình.

Chỉ bằng một câu nói của Võ Thánh cấp 9 mà hắn phải chết, còn quân khu thì chỉ có thể trơ mắt nhìn xem hy vọng lớn nhất mà quân bộ chờ đợi đã lâu sắp bị người ta bóp tắt.

"Đây chính là nguyên nhân quân khu không tiếc hết thảy mọi giá để bồi dưỡng ra một vị Võ Thánh cấp chín."

"Vì nếu không có cường giả đỉnh cấp chân chính tọa trấn, vậy một khi có người xé rách da mặt đi lật bàn thì dù là 300 vị tông sư, trên 100 vị đại tông sư và một đám đại tướng đồng loạt ra tay, nhưng hết thảy cũng chỉ có thể biến thành một trò cười.

Năm vị nguyên soái quân khu nhìn xem một màn này mà thần sắc từng chút một trở nên đờ đẫn. ...
Bình Luận (0)
Comment