Chương 681: Nghiền Ép
Chương 681: Nghiền ÉpChương 681: Nghiền Ép
Cực Đạo Tứ Tượng ở trên mặt biển bước chậm mà đi, không vội không vàng.
Nếu như Võ Thánh đại nhân đã tự mình đăng tràng làm cho quân bộ cúi đầu, vậy bọn hắn tự nhiên cũng muốn thể hiển thật tốt một phen uy nghiêm của mình.
"Ta quá đề cao hắn rồi." Thanh niên mày đao nhìn thân ảnh Lục Thánh cách đó không xa đang cúi đầu run rẩy mà trên mặt lộ ra vài phần ý cười, nói.
"Sự dũng cảm của hắn đã vỡ nát, giết hắn căn bản không tới một hơi thở." Nữ nhân kiên nghị đi bên cạnh nhàn nhạt nói: "Có Võ Thánh đại nhân ở đây thì toàn bộ quân bộ đều phải quỳ xuống, năm vị nguyên soái cũng phải cúi đầu, hắn sợ hãi như vậy cũng là điều rất bình thường."
Đoàn người cấp tốc tiếp cận lôi đài hợp kim.
Lúc này Lục Thánh đột nhiên ngẩng đầu lên, tay phải nhẹ nhàng cầm lấy kim sắc loan đao sau lưng.
Cực đạo Tứ Tượng thấy vậy liền nghỉ hoặc một trận, sau đó lập tức khôi phục lại bình thường.
"Ồ, hắn vẫn muốn phản kháng sao? Có ý tứ!" Thanh niên mày đao nhếch miệng cười nói, tốc độ của hắn nhanh thêm mấy phần.
Trong mắt hắn lộ ra sát ý lạnh như băng, thân thể giãn ra, phát sinh âm thanh như sắt thép va chạm.
Cực Đạo Thanh Long bộ dạng lão nông nhắc nhở: "Đánh nhanh thắng nhanh đi, đừng làm tổn hại uy nghiêm của cực đạo."
"Yên tâm, sẽ không vượt qua ba cái hô hấp đâu." Thanh niên mày đao bước đi thong dong nói, trong lúc giơ tay nhấc chân đều toả ra một sự tự tin mãnh liệt.
Nếu như ngay cả một vị đối thủ đã bị hù cho thân thể run rẩy, đảm phách mất hết mà hắn đều không thể ung dung giải quyết, vậy thì hắn cũng uổng phí được xưng là Cực Đạo Bạch Hổ, một trong Cực Đạo Tứ Tượng.
Ngay lúc thanh niên mày đao vừa bước một bước vào lôi đài hợp kim, một giọng nói lập tức chui vào lỗ tai của hắn.
"Không phải ta sợ đến run rẩy, mà là ta đang cười đó."
Thanh niên mày đao ngẩn người ra, hắn nhìn thấy khuôn mặt mục tiêu hoảng loạn, sợ hãi, tuyệt vọng.
Thứ hắn thấy là một khuôn mặt tuấn mỹ đang nhếch miệng cười, đôi mắt cực sáng tựa như hằng tỉnh, lộ ra vẻ kích động, hưng phấn, chờ mong nồng đậm gần như muốn lao ra khỏi hốc mắt.
Thanh niên mày đao sửng sốt, sau đó hắn nghe được đối phương mỉm cười nói với hắn: "Ta chỉ là hưng phấn đến nỗi thân thể run rẩy mà thôi."
Một giây kế tiếp, thân ảnh Lục Thánh y như bọt biển mà tan rã ở trong không khí.
Một cỗ cảm giác nguy cơ trước nay chưa có từ trong lòng thanh niên mày đao tuôn ra.
Hắn đã rất lâu rồi chưa lĩnh hội qua cảm giác kinh hãi đột ngột giáng lâm đến thân thể, làm cho hắn trong nháy mắt tê cả da đầu, cả người tóc gáy dựng đứng.
Bản năng võ đạo của thanh niên mày đao để cho hắn trong vô thức làm ra tư thế phòng ngự ứng đối. Nhưng hắn mới vừa đem hai tay nâng lên thì bỗng nhiên phát hiện tầm mắt mình không hiểu sao lại ngã về phía trước.
Thanh niên mày đao mãnh liệt cúi đầu nhìn xuống, hắn thình lình chứng kiến nửa thân dưới của mình đang vững vàng đứng ở trên lôi đài.
Cảm giác đau nhức lao tới, thanh niên mày đao đồng tử co rụt lại, thần sắc đột nhiên thay đổi.
Lúc này hắn mới nhìn thấy có một đạo hào quang kim sắc xuyên qua thân thể của mình.
Lúc này đạo hào quang đó đã đi xa ngàn mét, đi đến vị trí của ba người Cực Đạo Tứ Tượng còn lại.
Hắn nhìn thấy trên khuôn mặt vạn cổ không đổi của lão nông Cực Đạo Thanh Long đang xuất hiện vẻ kinh sợ hiếm thấy.
Ba người Cực Đạo Tứ Tượng còn lại đồng thời hướng ra từng cái phương hướng để tránh né, nhưng đáng tiếc là hơi trễ.
Cực Đạo Chu Tước không khác biệt gì so với Cực Đạo Bạch Hổ, thân thể nàng bị tách ra từ chỗ ngực.
Cực Đạo Huyền Vũ hai tay khoanh lại, trên người bắn ra hào quang đen thui, nhưng liền bị dập tắt rất nhanh.
Hắn ngơ ngác nhìn xem hai cánh tay mình rơi xuống, sau đó đầu của hắn cũng rơi xuống, trên mặt hắn vẫn còn mang theo vẻ không thể tin tưởng nỗi nồng đậm. hắn vẫn luôn lấy làm tự hào mà lúc này lại yếu đuối như thế.
Cực Đạo Thanh Long là người duy nhất trong ba người này may mắn tránh khỏi cái chết. Đạo hào quang kim sắc kia chỉ đem chém đứt một cái chân của hắn, bạo phun một đoàn máu lớn.
Một màn này kỳ thực chỉ phát sinh ở trong một cái chớp mắt.
Hào quang kim sắc cấp tốc xẹt qua ba người này liền thằng tắp vọt tới đám người Cực Đạo Nhị Thập Bát Tú ở phía sau.
Sau đó thanh niên mày đao lại chứng kiến số lượng lớn thân thể người cụt tay cụt chân, còn có đầu lâu bay lên, cột máu phun cao.
Một màn này làm cho hắn liên tưởng tới tràng cảnh trời thu gặt lúa.
Liêm đao vung lên, lúa mạch ngã xuống từng hàng, sau đó hắn cũng không nhìn thấy gì nữa.
Có một cỗ sát ý lạnh như băng, bá đạo tuyệt luân từ vết thương bên hông triệt để phá hủy ý thức sau cùng của hắn, đưa hắn rơi vào thế giới hắc ám.