Chương 727: Miểu Sát Võ Thánh
Chương 727: Miểu Sát Võ ThánhChương 727: Miểu Sát Võ Thánh
Bầu không khí yên tĩnh như chết lặng!
Trên hải vực to lớn không có một tiếng người, chỉ có thể nghe được xa xa hai gã Võ Thánh triền đấu, va chạm lẫn nhau, còn có tiếng sóng biển cuồn cuộn.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người, ngây ngốc đứng tại chỗ, trừng mắt nhìn thân ảnh mãnh liệt tựa như mặt trời nhô lên cao trên mặt biển, đã hoàn toàn quên mất lời nói.
Ở trong đầu bọn hắn lặp đi lặp lại không ngừng về một vấn đề: Một màn vừa mới nhìn thấy rốt cuộc là thật hay giả? Là giấc mơ hay là ảo giác?
Trong tổ chức Hoàn Ấn đột nhiên lao ra một nam thanh niên tóc đen có khuôn mặt phương Đông. Sau đó hắn chỉ dùng ba quyền đã trực tiếp đem Ám Tỉnh Võ Thánh đánh chết!
Lúc trước Ám Tỉnh Võ Thánh còn kiêu ngạo vô hạn, mang đến cho rất nhiều cường giả Hoàn Ấn vô tận sợ hãi cùng tuyệt vọng. Nhưng lúc này hắn lại giống như bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Thậm chí ngay cả pháp tướng võ đạo mà hắn cũng chưa kịp thi triển ra hết.
Khi tất cả mọi người đang đắm chìm trong hoang mang và hoảng hốt thật sâu, tại tầng dưới chót trong phòng thí nghiệm của căn cứ ngầm Hoàn Ấn, một lão nhân tóc như ổ gà thân thể đang không ngừng run rẩy.
Đây chính là thần linh quang huy, cho dù là Võ Thánh cấp 9 cũng không cách nào ngăn cản, đều ở dưới hào quang này hôi phi yên diệt."
Nepson kích động đến mức khó có thể kiểm chế cảm xúc, khuôn mặt già nua đỏ bừng, vẻ rạng rỡ trước nay chưa từng có nở rộ ra ở trên mặt hắn.
Hắn bắt đầu nói năng lộn xộn: "Cùng ta ở trong giấc mộng nhìn thấy... giống nhau như đúc!"
Lúc này trong tầm mắt của Nepson hiện ra cảnh tượng giấc mơ cùng hiện thực đang nhanh chóng giao hội thành một đạo thân ảnh tuấn vĩ.
Lucia đứng bên cạnh Nepson cái miệng há thật to, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng tràn ngập sự khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng nổi, thật lâu khó có thể hòa hoãn lại. ...
Lục Thánh đại khái đã hiểu rõ thực lực hiện tại của mình.
Cũng chính bởi vì hiểu rõ nên thần sắc của hắn trở nên có chút ngưng trọng. người có thể gây áp lực cho ta sao?"
Tâm tình của Lục Thánh rất nặng nề, rất lo lắng cho con đường Võ Thánh của mình.
Vì giảm bớt phần lo âu này, hắn nhịn không được phóng nhanh về phía hai gã Võ Thánh đang đại chiến ở xa xa.
Lục Thánh bay nhanh, trên mặt biển dưới chân hắn xuất hiện một vết nước lún sâu xuống rất rõ ràng.
Trong góc nhìn của những người vây xem, đây giống như có một vầng mặt trời hừng hực đang hướng về phía hai tôn cự nhân đang giao chiến mãnh liệt va chạm tới.
Và sau đó...
Ẩm!!!
Hai tôn cự nhân cao mấy trăm mét trực tiếp bị mặt trời xuyên qua, ầm ầm vỡ nát.
Hai đạo thân ảnh kinh nghỉ bất định lần lượt từ trong Pháp Tướng Võ Đạo chật vật văng ra.
"Ai?H"
Không đợi bọn hắn làm ra biểu tình gì thêm, một đạo nhân ảnh đã lặng lẽ xuất hiện trước mặt bọn hắn.
Trong chốc lát, có một mảnh bóng đen thật lớn nhanh chóng hiện lên trước mặt bọn hắn.
Cả hai không thấy rõ khuôn mặt của Lục Thánh, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh quang huy chói mắt, trong quang huy có một đôi mắt vô cùng sáng chói, tựa như hai vầng mặt trời đang nhìn chăm chú bọn hắn.
"Trong hai người các ngươi chỉ có thể sống một người!"
Một giọng nói trầm bỗng vang lên, một cỗ cảm giác nguy cơ sinh tử trước nay chưa từng có từ đáy lòng hai người điên cuồng sinh ra.
Trong nháy mắt cả hai liền da đầu tê dại, sởn hết gai ốc.
Đây là cảm giác mà đã bao nhiêu năm bọn hắn chưa từng lĩnh hội qua sau khi thành tựu Võ Thánh cấp 9.
"Mâu!" Ray rống to.
Vô số thiên địa đại thế tụ tập đến, ở trong tay Ray ngưng tụ ra một thanh trường mâu sáng ngời hình lôi điện, tỏa ra khí tức cực kỳ khủng bố.
Nhưng không đợi hắn ném trường mâu trong tay ra ngoài, một nắm đấm mang theo sóng nhiệt vặn vẹo không khí đột ngột giáng xuống hắn. Ẩm!!!
Nắm đấm đánh nát trường mâu, dư thế không giảm đánh tới.
Răng rắc răng rắc!
Nắm đấm trực tiếp xuyên qua lưng Ray, mạnh mẽ đánh ra một lỗ thủng lớn trên thân thể hắn, có ánh sáng phát qua từ lỗ thủng.
Thần Ấn Harold đứng ở một bên Ray con ngươi đều sắp từ trong hốc mắt rơi ra.
Tên Ray vừa mới cùng ta quần chiến nãy giờ mà lại giòn như vậy sao?
Ẩm một cái hắn liền bị người ta đánh xuyên qua người ư?
Vẫn còn chưa xong, đạo thân ảnh tựa như Ma Thần kia rút cánh tay của mình ra khỏi ngực Ray, nhẹ nhàng đấm một quyền vào đầu Ray.
Ẩm!!
Ray vừa mới lộ ra vẻ mặt khiếp sợ đã trực tiếp bị đấm nổ đầu, chỉ còn lại cỗ thân thể không đầu có lỗ thủng lắc lư giữa không trung.
Sau đó tôn Ma Thần kia lại ra quyền.
Ẩm!!
Cơ thể không đầu của Ray chấn động, thân thể hắn bắt đầu trải rộng vết rạn nứt.
Võ đạo thần hồn của Ray trong võ thân rạn nứt nhìn xem thân ảnh vĩ ngạn như mặt trời, như ma thần trước mặt mình, trên mặt hiện ra vẻ hoang mang thật sâu.
Hắn dường như muốn nói gì đó, nhưng một câu cũng không thể nói ra.
Cả người Ray lặng lẽ không một tiếng động sụp đổ vỡ vụn thành điểm sáng đầy trời.
Cho đến giây phút cuối cùng Ray cũng không hoàn toàn hiểu rõ tại sao hắn lại chết? Hắn rốt cuộc chết trong tay ai?...