"Ta là Đông Tình Tuyết, là tổng giáo quan của trại huấn luyện thiên tài tại tỉnh Đông Ninh lần này. Vị này là phó tổng giáo quan, thiếu tá Tần Thiệu Quân." Nữ nhân trong hai vị giáo quan đi thẳng vào vấn đề mà tự giới thiệu.
Hai người này Lục Thánh đều gặp qua một lần, ngay tại lúc hắn kết thúc khảo hạch nhập doanh.
Đông Tình Tuyết có tướng mạo tuyệt mỹ, lạnh như băng nói:
"Trong những ngày kế tiếp sẽ do hai người chúng ta phụ trách hết thảy việc huấn luyện của các ngươi. Bây giờ ta sẽ nói đơn giản một chút về quy tắc của trại huấn luyện lần này."
"Thứ nhất, chúng ta cũng sẽ không can thiệp việc tu hành cùng sinh hoạt của các ngươi. Các ngươi đều là thiên tài võ đạo đứng đầu trong các thành phố, do đó ta tin tưởng mỗi người đều sẽ có một bộ phương pháp tu hành, sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi thích hợp nhất với mình. Trại huấn luyện lần này sẽ không thiết lập bất kỳ khóa học nào, tất cả việc tu hành đều dựa vào chính các ngươi.”
“Nói một câu khó nghe, cho dù các ngươi mỗi ngày ở trong ký túc xá ngủ ngon thì chúng ta cũng sẽ không quản."
Thần sắc Lục Thánh trở nên có chút cổ quái. Tuy rằng khó có khả năng nhưng hắn luôn cảm giác những lời này đang nhằm vào mình.
Quy tắc thứ nhất trực tiếp làm nổ tung các học viên, rất nhiều người đã nghị luận sôi nổi.
“Không có chương trình học thì chúng ta tới đây làm cái gì? Lãng phí thời gian quá đi!”
"Đệt, vậy còn không bằng ở nhà, ít nhất còn có gia sư một chỉ một a."
“Sao có thể như vậy chứ?”
Đông Tình Tuyết lạnh lùng cắt đứt nghị luận của mọi người: “Hiện tại lựa chọn rời đi còn kịp.”
Nghe vậy tiếng nghị luận lập tức ngừng lại, mặc dù có rất nhiều ý kiến nhưng mỗi người đều là chen vỡ đầu mới có thể tới nơi này, vậy làm sao bọn hắn có thể cam lòng tay không trở về.
Đông Tình Tuyết nói tiếp:
"Vậy ta sẽ tiếp tục giới thiệu. Thứ hai, các ngươi ở trại huấn luyện muốn sinh hoạt hằng ngày thì đều cần tiêu hao điểm tích lũy tương ứng. Mỗi bữa ăn, mỗi phòng ngủ, nước tắm giặt, giấy vệ sinh,...... Cái gì cũng phải trả tiền. Chỉ có điều số tiền này sẽ dùng điểm tích lũy để thay thế.”
“Nói một câu đơn giản, ở trại huấn luyện hết thảy cần thiết đều phải dùng đến điểm tích lũy, mà điểm tích lũy cũng có thể đổi lấy hết thảy. Thậm chí......”
Đông Tình Tuyết nói tới đây thì dừng một chút, sau đó nàng dùng một loại lạnh lẽo ánh mắt đảo qua đám người dưới sân, nói gằn từng chữ: "Nếu như ngươi ở trong trại huấn luyện thấy người nào đó khó chịu mà lén động thủ cùng hắn, sau đó không cẩn thận đánh chết đối phương thì cũng có thể dùng điểm tích lũy để chống đỡ.”
“Đương nhiên, sau khi ra khỏi trại huấn luyện nếu người thân của đối phương tìm ngươi gây phiền phức thì trại huấn luyện sẽ không chịu trách nhiệm.”
Các thiếu niên nghe vậy liền câm như hến, bọn họ đã bị lời nói của Đông Tình Tuyết làm cho không nói nên lời.
Bọn họ mặc dù là thiên tài, là võ giả chính thức, nhưng khi hai chữ "giết người" lạnh như băng này để ở trước mặt thì bọn họ cũng sẽ nhịn không được mà cảm thấy sợ hãi.
Lúc này đôi mắt Lục Thánh đang sáng lên từng chút một, thậm chí khóe miệng hắn còn hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
Thú vị đấy! Trại huấn luyện này rất thú vị!
Tại bên trong rừng rậm xây dựng lô cốt xi măng cốt thép tiên tiến, thiết lập ra một bộ pháp tắc đơn giản mà tàn nhẫn như vậy, Lục Thánh cảm giác mình như đã bị ném vào một cái trò chơi sinh tồn, mà trò hay chỉ vừa mới bắt đầu.
“Vậy điểm tích lũy này chúng ta làm sao kiếm?” Rốt cục có người mở miệng đặt câu hỏi.
Đông Tình Tuyết thản nhiên nói:
“Hỏi hay lắm.”
“Phương thức thu hoạch điểm tích lũy có rất nhiều loại. Một là đạt được sự tán thành của ta hay thiếu tá Tần Thiệu Quân, hoặc là bất kỳ huấn luyện viên nào khác trong trại huấn luyện. Chỉ cần chúng ta cảm thấy ngươi ở phương diện nào đó có đủ ưu tú, vậy sẽ căn cứ tâm tình khi đó mà cho ngươi điểm tích lũy nhất định.”
“Hai là thông qua sát hạch.
Chúng ta sẽ không định kỳ tiến hành khảo hạch đối với các ngươi, chỉ cần thông qua là sẽ có thể đạt được đại lượng điểm tích lũy, cuộc thi nhập doanh lúc ban ngày chính là một trong số đó, trong các ngươi có bốn người thông qua khảo hạch.”
“Hiện tại điểm tích lũy đã được phát đến thẻ thân phận của các ngươi, chính là thẻ phòng ký túc xá của các ngươi, sau khi trở về có thể tự mình kiểm tra.”
“Ba là trợ giúp căn cứ làm các loại công tác nội bộ, nói đơn giản chính là làm việc vặt. Nhưng nếu thông qua phương thức này thì sẽ đạt được rất ít điểm tích lũy, kém xa hai cách phía trên.”
Đông Tình Tuyết nói xong, phía dưới lại nhấc lên một trận tiếng nghị luận kịch liệt.
"Cuối cùng ta sẽ nói tỉ mỉ điểm tích lũy đến cùng có thể làm những gì."
Mọi người nhất thời vểnh tai lên nghe.
Thông qua giới thiệu của Đông Tình Tuyết, mọi người biết được điểm tích lũy ngoại trừ có thể dùng để đổi lấy các loại nhu yếu phẩm sinh hoạt cùng ăn cơm ngủ nghỉ ra, nó còn có thể đổi lấy sự chỉ dẫn của huấn luyện viên trong căn cứ, trong đó bao gồm cả Đông Tình Tuyết cùng Tần Thiệu Quân có thực lực mạnh nhất.
Đồng thời điểm tích lũy còn có thể dùng để đổi lấy thời gian sử dụng một ít phòng tu luyện đặc thù trong căn cứ.
Điểm này Lục Thánh cảm thấy hứng thú nhất, nhưng trong lúc giới thiệu Đông Tình Tuyết chỉ đơn giản nói vài câu liền bỏ qua, cần chính hắn chậm rãi đi tìm hiểu.
Vả lại điểm tích lũy còn có thể đổi được các loại đặc quyền, đặc quyền giết người thì không đề cập tới vì nó quá mức cực đoan, trên cơ bản sẽ không có người dùng tới.
Lục Thánh phỏng chừng Đông Tình Tuyết lúc trước chỉ nói chơi mà thôi, nếu ngươi thật sự ở trong căn cứ giết người thì sau khi đi ra ngoài ngươi nên bị xử lý như thế nào thì liền bị xử lý như thế đó.
Còn nữa, điểm tích lũy thậm chí còn có thể đổi lấy tư cách được cử đi học tại đại học quân khu Đông Ninh.
Cái này tương đối khoa trương vì nó tương đương với không cần thi đại học mà cũng có thể trực tiếp vào ngôi trường danh giá. Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì cái này cũng không có tác dụng gì, vì người có thể có bản lĩnh đạt được những điểm tích lũy này trong trại huấn luyện mà muốn thi đậu đại học thì chỉ là chuyện nhẹ nhàng thoải mái.