Cầu Ma

Chương 793 - Tây Hoàn Truy Sát

Phía không xa thuyền rách rưới của Sơn Thái, bên trên còn có mười mấy tên địa tu mặt trắng bệch, ngơ ngác nhìn hình ảnh trước mắt. Họ chính mắt thấy Sơn Thái chết, cách chết quái dị và Tô Minh đng nhắm mắt lại trở thành sự tồn tại khủng khiếp nhất trong mắt họ.

Họ không dám nhúc nhích, cũng không dám trốn, vào giây phút này vận mệnh đã rời xa họ, không thể nắm giữ.

Thật lâu sau Tô Minh mở mắt ra, lóe qua tia sáng.

'Mình đã có được ký ức của...Sơn Thái.’ Tô Minh trầm ngâm, tay phải nâng lên hư không chộp, lập tức bên dưới bay ra một túi trữ vật.

Hắn cầm lấy quét bên trong, lấy ra một hạt châu đỏ. Hạt châu tỏa ánh sáng chói mắt giữa hai ngón tay Tô Minh, như đang nói cho tất cả người thấy ánh sáng này rằng Tô Minh chính là kẻ bị bốn chân giới truy nã.

‘Bốn chân giới truy nã mình nhưng không nói lý do, dùng giới thạch làm phần thưởng, sống chết đều được.’ Tô Minh nhíu mày nhìn thiên thạch.

Lập tức trên thiên thạch có hai luồng sáng đỏ bay ra, bềnh bồng trước mặt Tô Minh. Đó là hai hạt châu đỏ tương tự, vật của hai thiên tu đã chết.

‘Nhận huyết châu, trong ký ức của Sơn Thái thì trăm năm qua hạt châu được ban cho gần như tất cả thiên tu, giới tôn ở nửa Thần Nguyên Phế Địa, sử dụng nó để phát hiện ra mình. Vậy là bốn chân giới vì truy tìm mình mà ở Thần Nguyên Phế Địa bày ra thiên la địa võng, chỉ cần mình lộ mắt sẽ lập tức bị phát hiện ngay, mặc kệ có thay đổi hình dạng hay không.’ Tô Minh cúi đầu nhìn hạt châu trong tay, mắt lóe sát khí sắc lạnh.

‘Bốn chân giới làm sa chế tạo ra hạt châu này vậy, có thể tỏa định mình. Nhưng chuyện bị họ truy nã thì mình đã đoán trước rồi, dù sao biến động Hỏa Xích Tinh đủ khiến họ chú trọng.’ Khóe môi Tô Minh cong lên.

“Có lẽ ta có thể cho ngươi biết chúng làm sao tỏa định ngươi. “

Bên tai Tô Minh vang giọng Xích Hỏa Hầu, phía xa trên thiên thạch xuất hiện thân thể gã, cất bước đi đến. Gã đầu trọc, người vô cùng to lớn, áo dài rộng rãi mặc trên người khiến Xích Hỏa Hầu có khí chất kỳ lạ, đặc biệt là đồ đằng trên đầu trọc khiến gã không giận mà uy. Gã đứng bên cạnh Tô Minh, giơ tay phải cầm lấy một huyết châu, đôi mắt lóe tia âm u nhẹ bóp, huyết châu liền vỡ vụn. Khi nó vỡ ra thì toát ra sương đỏ.

Trong sương dần xuất hiện một hình ảnh lờ mờ, những hình ảnh nhanh chóng chớp lóe chiếu vào mắt Tô Minh.

Bức thứ nhất là đất Hỏa Xích Tinh, xuất hiện hố sâu to lớn, bên trong tràn ngập máu.

Bức thứ hai là ông lão mặc áo dài xám, trán có dấu vết trăng non như con mắt thứ ba, đằng sau đứng mấy chục người toát ra hơi thở vị giới, sau lưng lão đứng mấy vạn đại quân nối liền trời đất.

Trước mặt lão quỳ một bà già.

Bà lão đó chính là Mai Lan.

Bức tranh thứ ba, ông lão áo xám đứng trên một ngọn núi, đó rõ ràng là Cửu Phong mà Tô Minh sáng tạo ra, bên trên cát bụi đá rơi biến đổi, như là năm tháng đảo ngược, vô số ảo ảnh chớp lóe, cuối cùng một cái bóng rõ ràng biến thành bộ dạng Tô Minh khoanh chân ngồi trên đỉnh núi.

Bức thứ tư là tay phải ông lão ấn trên đầu Mai Lan, không khí sau lưng bà vặn vẹo, dần dần bên trong xuất hiện hình dạng Tô Minh.

Bức thứ tư chớp mắt biến mất, sương đỏ trước mặt Tô Minh mỏng đi rồi tan biến.

“Dùng ký ức của người ngoài tìm kiếm hình dạng ngươi, dùng ký ức núi sông xác định hơi thở của ngươi, ngưng tụ cùng một chỗ liền hình thành tỏa định ngươi. Cộng thêm thủ đoạn đặc biệt tìm máu dung nhập vào hơi thở, bộ dạng của ngươi liền có thể chế tạo ra hạt châu như vậy, chỉ cần trong phạm vi cảm ứng thì mặc kệ ngươi thay đổi cỡ nào đều sẽ bị phát hiện. Đây là thủ đoạn của người kiếp nguyệt cảnh. Biến động Hỏa Xích Tinh có thể dẫn động ngươi kiếp nguyệt cảnh ra tay, chuyện này ở bốn chân giới chắc chắn rất rung động. Ha ha, chúng rung động không phải lão phu chạy ra phong ấn, mà là ta làm sao thoát ra. Đặc biệt là ngươi từng ở Hỏa Xích Tinh mở phong ấn cho mãnh thú, vậy là chúng chú trọng ngươi e rằng không bởi vì ta mà là ngươi lại mở ra phong ấn một tu chân tinh. Năm đó khi ta rời đi đất phong ấn, ngươi ẩn giấu trăm năm không ra nên chúng vẫn không tìm được manh mối liên quan đến ngươi. Nhưng bây giờ nếu ngươi đã xuất hiện, theo ta hiểu về kiếp nguyệt cảnh thì hạt châu này không đơn giản chỉ là tra xét thôi. Nếu ta không đoán sai, bây giờ trong tinh vực bốn chân giới trấn thủ đã nhận được tin ngươi xuất hiện, hơn nữa trong phạm vi khu này, ta cho rằng tất cả tu sĩ nắm giữ hạt châu đều phát hiện vị trí của ngươi! “ Xích Hỏa Hầu trầm giọng nói.

Tô Minh nhìn hạt châu trong tay, im lặng lát sau mắt tràn ngập sát khí, cười lạnh.

“Đừng hy vọng vào may mắn, bốn chân giới mặc kệ ngươi sống hay chết, bọn họ chỉ cần một kết quả. Dù là xác của ngươi thì chúng cũng có cách tìm ra gốc gác. “ Xích Hỏa Hầu từ từ nói.

“ Muốn giết Tô ta cần phải trả giá.” Tô Minh xoay người, áo giáp cánh tay phải hòa tan phủ trùm toàn thân Tô Minh.

Cùng lúc đó, hạc trọc lông ở bên trong thiên thạch bay nhanh ra, hiển nhiên được Tô Minh kêu gọi, nó chui vào túi trữ vật của hắn. Người Tô Minh tràn ngập ánh sáng đỏ rực, dần hình thành một quan tài đỏ, trên quan tài có nhiều phù văn lồi lõm chớp lóe tra ra hơi thở tang thương cổ xưa.

“Đi!” Trong quan tài truyền đến giọng Tô Minh.

Xích Hỏa Hầu cất bước, chớp mắt biến mất, hóa thành một đồ đằng y như trên đầu khắc vào quan tài, thoáng chốc khiến quan tài đỏ tràn đầy quái dị. Vèo một tiếng, quan tài điều chỉnh phương hướng lao nhanh về trời sao phía xa.

“Tô Minh, ta khống chế phương hướng, chúng ta tiến sau vào Thần Nguyên Phế Địa, ở đó có rất nhiều tu chân tinh nguyên thủy, tồn tại sinh linh có thể khiến ngươi làm thành phân thân....” Giọng Xích Hỏa Hầu vang vọng dần tán đi.

Trong trời sao, con thuyền Sơn Thái để lại, mười mấy người thấy Tô Minh đi xa thì thở phào, tinh thần rung động có cảm giác sống sót sau tai nạn. Họ đang cẩn thận khống chế thuyền rời đi thì bỗng khí thế mạnh mẽ giáng xuống trời sao.

Xoẹt vèo!

Trời sao bị người xé thành một khe hở, bên trong bước ra một người. Người này ăn mặc như rừng rú, tóc rất dài, quần áo tả tơi, nhưng có khí thế cực kỳ mạnh mẽ tràn ngập.

“Chính là chỗ này, người bị bốn chân giới nơi đây truy nã, chạy cũng nhanh thật.” Gã đàn ông tay cầm một hạt châu đỏ, hạt châu tỏa ánh sáng rực rỡ.

Cùng lúc đó, phạm vi một nửa tinh vực nơi Tô Minh và Sơn Thái chiến đấu, giây phút hơi thở của Tô Minh lộ ra thì trời sao cũng tốt, tu chân tinh cũng thế, dù là tu sĩ đang làm việc gì, chỉ cần cảnh giới trên thiên tu, khoảnh khắc kia huyết cầu mà trăm năm nay bốn chân giới phát cho lần đầu tiên tỏa ánh sáng chói lòa. Mỗi hạt châu truyền ra một ý thức rõ ràng, như là chỉ dẫn, khiến người cầm hạt châu cảm nhận phương hướng của Tô Minh.

“Giết người này, lấy hồn hắn bỏ vào huyết châu, ban thưởng ba viên giới thạch! “

Trong ý thức có giọng già nua, thanh âm mượn huyết châu cùng một thời gian vang vọng bên tai tất cả tu sĩ cầm huyết châu trong một nửa tinh vực.

“Tiền thưởng trăm năm trước là một viên giới thạch thế mà bây giờ có tới ba cái, phải giết hắn! “

“Ba viên giới thạch đủ khiến ta tùy ý thi triển lực vị giới vài lần mà không lo vấn đề hồi phục, cuộc mua bán này lời đây! “

“Có thể bị thế lực trấn giữ bốn chân giới truy nã, chuyện này mặc dù không hiếm thấy nhưng vạn năm sau mới có một lần như vậy, náo nhiệt này nên tham gia mới được. “

Trên rất nhiều tu chân tinh bởi vì ý thức huyết châu mà sôi trào, từng cầu vồng xé gió lao đi, dọc theo cảm ứng bay nhanh.

Cùng lúc đó, trong Thần Nguyên Phế Địa, tinh vực thế lực bốn chân giới trấn giữ, chín mươi nhân tinh bềnh bồng trong không trung có một tra snh sáng rực rỡ. Ánh sáng nhấp nháy, lúc sáng lúc tối chiếu tám hướng, truyền ra từng đợt dao động khiến tất cả người bốn chân giới trấn giữ chỗ này đều cảm ứng được.

“Kẻ bị truy nã bốn sao, nguồn gốc Hỏa Xích Tinh biến động, tình nghi là người dị tộc, tình nghi có lực giải trừ phong ân, xuất hiện ở khu vực đông nam Tây Hoàn tinh vực. Kẻ truy nã này ưu tiên bắt sống, nếu không thể bắt giữ có thể giết chết.” Thanh âm lạnh lùng vô tình vang vọng trong tinh vực thế lực bốn chân giới trấn giữ.

Một lát sau, trong trời sao lăn tăn sóng gợn, một trường kiếm cổ đồng dài vạn mét huyễn hóa ra, bên trên đứng vài ngàn giáp sĩ, vị trí mũi kiếm có ba người khoanh chân ngồi.

Trường kiếm cổ đồng đi xa, lại có bảy thanh cổ đồng đại kiếm ẩn hiện trong không trung, xé gió xuyên hướng khu vực phế địa tỏa ra hơi thở của Tô Minh.

Nguyên Tây Hoàn tinh vực, trong trời sao cầu vồng bay khắp nơi, xé gió dốc hết tốc độ hướng tới một nơi, có nhiều pháp khí bay tràn ngập bốn phía, từ hướng khác nhau cùng đi tới một điểm.

Trong trời sao, quan tài màu đen Tô Minh nằm, trên nắp quan tài phù văn chớp lóe, sát khí lạnh băng từ từ toát ra từ quan tài, lượn lờ bốn phía.

“Tô Minh, xung quanh chúng ta có sáu hơi thở giới tôn, hơn ba mươi hơi thở thiên tu đang truy kích. Những người này là cách gần nhất, mặt sau càng có nhiều người.” Giọng Xích Hỏa Hầu truyền vào trí óc Tô Minh.

“Tu chân tinh gần nhất cách bao xa?” Tô Minh im lặng giây lát lạnh lùng hỏi.

“Trước mặt ngươi sáu tiếng đồng hồ quang cảnh có một tu chân tinh gần nhất. “

Bình Luận (0)
Comment