Trước đó Phương Tịch ngụy trang thành Vân Kiệt Tử, lừa các nàng thật thê thảm, nhưng bây giờ căn bản không dám biện bạch.
Dù sao Phương Tịch bây giờ đã danh chính ngôn thuận đứng đầu tu tiên giới Nam Hoang rồi.
Phương Tịch nhìn qua một đám thủ hạ Kết Đan, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng:
- Không người nào có thể đánh được... Được rồi, dù sao dựa vào danh khí của ta, đủ để trấn trụ Nam Hoang.
Hắn tiện tay chỉ mấy người:
- Thái Thúc Hồng, Phượng Băng Tiên, Cung Lăng... Ba người các ngươi tiến về Nguyên Quốc, tiếp nhận linh mạch cấp bốn cùng tài nguyên còn lại, sau đó thay mặt ta tọa trấn Nguyên Quốc.
- Tuân mệnh!
Thái Thúc Hồng cùng Cung Lăng đại hỉ, dù sao điều này chứng tỏ tài nguyên cùng quyền lực phóng đại, khiến cho bọn hắn gần như có được địa vị giống như lão quái Nguyên Anh trước đó.
Nhưng Phượng Băng Tiên lại khẽ cắn môi đỏ, biết được mình cùng vị tu sĩ lớn nhất Nam Hoang gãy mất tình cảm. Trong lòng vô cùng hối hận, nhưng lại không thể nào vãn hồi, chỉ có thể cúi đầu nhẹ nhàng:
- Tuân mệnh!
Phương Tịch gật đầu, nhìn về phía Hải Đại Ngưu cùng Trịnh San:
- Vạn Đảo Hồ ta lần này cũng coi như nhân họa đắc phúc, linh mạch các đảo đều tăng lên... Đại Ngưu ngươi đi Long Ngư Đảo, Trịnh San ngươi đi Kim Quy Đảo, Phong Diệp Đảo vẫn giao cho Nguyễn gia, về phần Linh Không Đảo... Ngôn gia còn có người ở đó không?
- Ngôn gia bây giờ còn có một vị gia chủ Trúc Cơ Kỳ, ngược lại, đệ tử của Huyền Thiên Tông trên Linh Không Đảo không may gặp phải Yêu thú cấp cao trong thú triều, tổn thất nặng nề, Trương Trúc Thịnh Trương Tông chủ bỏ mình…
Chung Hồng Ngọc nghĩ nghĩ, trả lời.
- Nếu đã như vậy, Linh Không Đảo tiếp tục giao cho Ngôn gia đi.
Phương Tịch coi như niệm tình cũ, quyết định như thế.
- Tuân mệnh, lão gia, ta nhất định bảo vệ tốt Long Ngư Đảo, hàng năm giao tiền thuê...
Hải Đại Ngưu vốn dĩ còn lo lắng thất nghiệp, nghe vậy, lập tức tinh thần tỉnh táo.
Quả nhiên lão gia vẫn nhớ đến đám hạ bộc như bọn hắn.
- Tùy ngươi...
Phương Tịch có chút cạn lời, phất tay để đám người lui ra.
Về phần chư nữ Linh Thù, Liễu Tự đương nhiên ở lại Phỉ Thúy Đảo tu hành.
Chờ đến khi sắp xếp mọi việc thỏa đáng, Phương Tịch lại bắt đầu cuộc sống nhàn nhã ở Phỉ Thúy Đảo.
Mỗi ngày ngồi xuống tu luyện Khô Vinh Quyết cùng Trường Sinh Thuật, hắn lại uống rượu nghe hát, cùng mười tám Thiên Nữ tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ.
Ngẫu nhiên lại lấy một bình tinh huyết Yêu thú cấp bốn luyện hóa, tế luyện Vạn Yêu Giáp.
Thời gian trôi qua, nháy mắt cũng đã gần một giáp...
Trong động phủ Sơn Hải Châu.
Phương Tịch ngồi xếp bằng, trên thân hiện ra một tầng khôi giáp sí hồng tiên diễm.
Áo giáp này toàn thân đỏ thẫm, trải rộng linh vũ ngũ sắc, Hộ tâm kính của Huyền Quy.
- Hấp thu tinh huyết của Hóa Thần Thiên Phượng cấp năm, linh giáp lại tiến hóa một phen, bây giờ có lẽ có thể mệnh danh là Thiên Phượng Tứ Linh Giáp!
Phương Tịch thu được một ít tinh huyết Thiên Phượng cấp năm, về sau ban thưởng cho Tiểu Thanh.
Kết quả Thanh Hỏa Loan bế quan mười năm, sau khi xuất quan đạt đến cấp bốn trung phẩm.
Tinh huyết còn lại đương nhiên được Phương Tịch dùng để tu luyện bí thuật Vạn Yêu Giáp.
Sau khi hấp thu tinh huyết của các Yêu thú cấp bốn, Vạn Yêu Giáp ngày càng cường hoành, đặc biệt là hấp thu tinh huyết Hóa Thần Thiên Phượng cấp năm, đã xuất hiện biến hóa không thể tưởng tượng nổi.
Theo cách nhìn của Phương Tịch, tinh huyết của Thiên Phượng quá mạnh, đè ép Tứ Linh còn lại, khiến cho linh giáp biến thành một kiện Linh giáp thuộc tính linh hỏa. Đối với thần thông phòng ngự thuộc tính hỏa, đã đạt đến một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi.
- Không uổng công ta đầu nhập nhiều tinh lực như vậy... Tinh huyết của Thiên Phượng cấp năm, tinh huyết cấp bốn hoàn toàn không thể so sánh nổi.
Phương Tịch thu hồi Thiên Phượng Tứ Linh Giáp.
Năm sáu mươi năm kiên trì khổ tu, công pháp Khô Vinh Quyết tầng mười chín đã tu hành hơn phân nửa, nhưng gần đây mỗi lần vận công đều có cảm giác phập phồng không yên.
Thất Tình Ly Thương Phổ tiến bộ cũng lâm vào bình cảnh.
Dựa theo báo cáo kiểm tra sức khoẻ bên Cửu Châu Giới, kết hợp với kinh nghiệm của bản thân, Phương Tịch suy đoán do tốc độ tiến triển tu vi của mình quá nhanh, cũng không phải việc đại sự gì, chậm một chút là được.
Đúng lúc Thất Tình Ly Thương Phổ lâm vào bình cảnh, cũng nên bắt đầu một hành trình Luyện tâm rồi.
Bởi vậy hắn cố ý xuất quan, tiến về Tây Mạc thậm chí tu tiên giới khác du lịch một phen, tiện thể tìm kiếm cơ duyên có trợ giúp Hóa Thần!
Tia sáng màu xanh lóe lên!
Phương Tịch đi ra khỏi động phủ Sơn Hải Châu, đi đến dưới Yêu Ma Thụ.
- Lão hỏa kế… Ngươi nên cùng ta đi lưu lạc một chuyến rồi...
Vuốt ve vỏ cây Yêu Ma Thụ , Phương Tịch thì thào một tiếng.
Thủy Tổ Yêu Ma Thụ hao phí mấy chục năm khổ công, cuối cùng cũng thôn phệ được đa số huyết nguyên cùng Mộc Khôi Lỗi, bây giờ khí tức cường hoành, đến mức độ khó tin nổi.
Bởi vậy Trường Sinh Thuật của Phương Tịch cũng tăng cao.