Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1063 - Chương 1226 - Đông Hải

Chương 1226 - Đông Hải
Chương 1226 - Đông Hải

Làm ăn cái gì kiếm được lời nhiều nhất? Tất nhiên là độc quyền!

Để tu sĩ hai bên có thể giao lưu, hắn làm gian thương không phải tốt hơn sao?

Có lẽ đợi đến sau này khống chế hết Cửu Châu Giới mới có thể thực hiện, còn bây giờ thì rất không có khả năng.

Hắn và Tuyệt Diễm Tử xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngọc đài và xiềng xích, đi vào một tòa cổ điện Thanh Đồng ở sườn núi Phiêu Miểu Phong.

Bịch!

Lúc Phương Tịch tiến vào cửa lớn cung điện, tấmgương treo trên cánh cửa đột nhiên xuất hiện một đạo kỳ quang đảo qua toàn thân Phương Tịch.

Sắc mặt Phương Tịch không thay đổi đi vào đại điện, nhìn thấy hai truyền tống trận cổ lớn nằm hai bên trái phải.

Ở giữa hai trận pháp này có một vị tu sĩ tóc tai bù xù ngồi xếp bằng, khí tức khoảng Nguyên Anh trung kỳ.

- Tham kiến Tang sư huynh...

Tuyệt Diễm Tử thi lễ trước:

- Sư đệ dẫn người đến đây truyền tống, đây là văn thư đảm bảo!

Nói rồi đưa một viên ngọc giản màu lửa đỏ qua.

Tang sư huynh mở mắt ra, ánh mắt rất quái dị, như tu luyện một môn đồng thuật kỳ dị:

- Nếu có thể qua cửa lớn của bản điện, Huyễn Hình Kính cũng không cảnh báo, cũng không thay đổi dung mạo...

Ánh mắt của hắn đảo qua Phương Tịch:

- Cũng không có yêu khí... Lại có sư đệ đảm bảo, ta đương nhiên là yên tâm.

Tang sư huynh đứng lên:

- Xin hỏi vị đạo hữu này họ gì, muốn đi về nơi đâu?

- Kẻ hèn này là Thanh Hòa Tử, đi tới... Đông Hải đi.

Phương Tịch đáp.

- Được, quy củ ngươi cũng hiểu.

Tang sư huynh gật gật đầu, chỉ thấy Phương Tịch đưa qua một cái túi trữ vật.

Thần thức của hắn quét qua, phát hiện còn nhiều hơn hai phần so với quy định, cái này đương nhiên là hiếu kính cho hắn, không khỏi lộ ra dáng vẻ tươi cười chân thành tha thiết:

- Thanh Hòa Tử đúng không? Lệnh bài thân phận này cầm cẩn thận, truyền tống trận bên kia cũng có Nguyên Anh thủ hộ của giáo ta, nếu không có chứng minh thì rất phiền phức, còn có Truyền Tống Phù nữa!

Tang sư huynh đưa một khối lệnh bài và một ‌tấm Truyền Tống Phù màu vàng giao cho Phương Tịch.

- Đa tạ đã chỉ điểm.

Phương Tịch chắp tay đáp tạ, nói với Tuyệt Diễm Tử:

- Đa tạ đạo hữu, vật đảm bảo này dựa theo ước định, xin đạo ‌hữu nhận lấy.

Lúc này lại lấy ra một cái hộp ngọc.

Tuyệt Diễm Tử thu vào, thần thức quét ‌qua, hài lòng thu vào trong túi trữ vật.

Phương Tịch đi vào truyền tống trận tiến về Đông Hải, nhìn Tang sư huynh để linh thạch vào, kích phát truyền tống trận này.

- Đạo hữu thuận ‌buồm xuôi gió!

Tang sư huynh chắp tay thi lễ, khởi động trận pháp.

Chớp mắt tiếp theo, thân ảnh Phương Tịch biến mất trong truyền tống trận!

Ánh bạc lóe lên.

Thân ảnh Phương Tịch xuất hiện, thần thức quét qua, thấy được một đại trận bao phủ truyền tống trận!

Trong không khí tràn ngập mùi tanh của biển, cách đó không xa truyền đến thanh âm sóng biển đánh trúng đá ngầm.

Chỗ hắn đặt chân hình như là một khoảng trống trên vách núi hải đảo.

- Đạo hữu có chứng minh không?

Ở đối diện Phương Tịch, một tên tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ hung thần ác sát mang theo một tia cảnh giác nhìn qua hắn.

- Đương nhiên!

Phương Tịch mỉm cười, ném ra lệnh bài tín vật Tang sư huynh đưa cho.

Tu sĩ Nguyên Anh hung thần ác sát kia thu vào, thần thức quét qua, gật đầu:

- Thì ra là Thanh Hòa đạo hữu... Nơi đây đã là Vạn Hoa Đảo của tu tiên giới Đông Hải, nếu như đạo hữu muốn về tu tiên giới Hoàng Sa thì có thể trở về từ nơi này, thu phí giống như trong tông.

Hắn trả lệnh bài lại.

- Thì ra là thế...

Phương Tịch cười gật đầu, hỏi:

- Không biết đạo hữu có bản đồ hải vực gần đây không?

...

Một lát sau.

Một đạo thanh quang lấp lóe, cấp tốc rời khỏi Vạn Hoa Đảo.

Trời xanh mây trắng, phía dưới là biển cả không nhìn thấy bờ, trên bầu trời truyền tới mấy tiếng hót vang của hải âu.

- Tu tiên giới hoàn toàn mới!

Phương Tịch chỉ cảm thấy thể xác tinh thần vui vẻ, độn quang màu xanh hóa thành một thanh cự kiếm, trực tiếp đâm vào trong nước biển.

Không đến bao lâu đã bắt được một con cua lớn.

Sau khi trêu đùa giữa không trung một phen thì tiện tay ném vào trong biển.

- Tấm lòng son ai cũng có...

Hắn thì thào một tiếng, cảm giác như dưới tâm cảnh này tu luyện Thất Tình Ly Thương Phổ có thể sẽ bổ ích, lúc này bấm niệm pháp quyết.

Một đạo hàn khí xuất hiện, nước biển bốn phía ngưng thành băng, hình thành một tảng băng có phạm vi vài chục trượng.

Phương Tịch ngồi xếp bằng, sau khi đặt mấy đạo cấm chế phòng ngự, không bỏ qua cảm ngộ khó có được này, vận chuyển bí quyết Thất Tình Ly Thương Phổ.

Rầm rầm!

Lớp băng trôi theo dòng nước, đảo mắt đã qua một ngày một đêm.

Chờ đến lúc Phương Tịch mở mắt ra lần nữa đã thấy tinh không sáng chói, mở hồ có một dải cực quang màu sắc rực rỡ vắt ngang bầu trời...

Đến lúc này, hắn tiện tay bắn ra một kiếm khí nhỏ như sợi tóc vào đáy biển, không bao lâu đã bắt được một con cá yêu thú lên.

Con cá này hình thể dữ tợn, phần lưng có gai xương sắc bén như kiếm, khí tức đến dáng vẻ chừng cấp hai.

Phương Tịch tiện tay lắc một cái, Thái Ất ‌Thanh Mộc Thần Quang bay ra, lột xương cạo vảy nó, chọn một khối thịt cá ngon nhất nướng ăn.

- Hình như hương vị không tồi, rất thơm ngon...

Hắn ăn vài miếng thịt cá, sau khi thỏa mãn dục vọng ăn uống một chút thì lấy ra một cái thẻ ngọc màu xanh lam.

Đây là bản đồ mà tu sĩ Nguyên Anh trông ‌coi truyền tống trận tặng cho, bên trong có một phần tu tiên giới Đông Hải và một chút tình báo đại sự gần nhất.

Thần thức của Phương Tịch thăm dò vào trong đó, đầu tiên thấy đại chiến Hóa Thần một giáp trước đó!

- Được rồi... Đối với tu sĩ Nguyên Anh mà nói, sáu mươi ‌năm trước cũng không tính là quá lâu.

Khóe miệng của hắn giật giật, nhưng vẫn hứng thú xem tiếp.

...

- Tu tiên giới Đông Hải, tu sĩ chiếm cứ linh đảo, phân chia ‌một phần hải vực... Thế lực đứng nhất có Bồng Lai Tiên Đảo, Tứ Hải Tông...

Phương Tịch nhớ mang máng, vị cung chủ Thiên Cơ kia hình như cũng xuất thân từ tu tiên giới Đông Hải.

Có điều Thiên Cơ Cung chỉ có một hai vị tu sĩ Nguyên Anh, có lẽ đã bị diệt từ lâu rồi...

Mà tinh hoa môn thuật Khôi Lỗi đã sớm rơi vào trong tay hắn, bởi vậy cũng lười tìm tòi nghiên cứu.

- Tiến công Đông Hải không phải Giao Long mà là bộ tộc Ngạc Giao... Tộc này có tiếng là có huyết mạch Chân Long, dù sao bản tính của Long cũng phóng túng, các loại Long Chủng nhiều vô số kể... Được rồi, chắc là có thể dùng tạm.

Khóe miệng Phương Tịch giật một cái, tiếp tục xem tiếp:

- Tổ tiên Ngạc Giao và tu sĩ Hóa Thần đại chiến ở Bồng Lai Tiên Đảo, sau bị đánh lui... Chỉ cần bị thương xác suất lớn sẽ có lưu lại tinh huyết.

Hắn nhìn bản đồ một chút, lúc này chọn ra nơi đầu tiên cần phải đi, chính là Bồng Lai Tiên Đảo!

Đảo này chia làm ba tòa, trong đó chủ đảo là sơn môn của Bồng Lai Tiên Đảo, luôn luôn cảnh giới nghiêm ngặt, nhưng hai hòn đảo khác lại thường xuyên mở ra, một hòn đảo chủ yếu là kinh doanh cho thuê động phủ tu luyện, còn một hòn đảo khác thường xuyên cử hành các loại đại hội đấu giá, chính là một trong những chỗ thương nghiệp phồn hoa nhất tu tiên giới Đông Hải!

Mặc dù nơi đây không có tinh huyết của tổ tiên Ngạc Giao, Phương Tịch cũng muốn đi sưu tập tài liệu trân quý và bí thuật thần thông đặc biệt của tu tiên giới Đông Hải.

Sau khi hạ quyết tâm, hắn lập tức hóa thành một cầu vồng màu xanh, bay về hướng Bồng Lai Tiên Đảo.

Diện tích lãnh thổ của Đông Hải bao la, có tu sĩ cấp thấp thậm chí phải nhờ các loại truyền tống trận khoảng cách vừa mới có thể thông hành.

Có điều đối với lão quái Nguyên Anh độn tốc mà nói thì cũng không tính là gì.

Phương Tịch ngẫu nhiên sẽ hóa thân thành tu sĩ Kết Đan, tiến vào linh đảo nào đó, học tập ngôn ngữ văn tự đặc biệt của tu tiên giới Đông Hải, tận lực thanh tẩy ấn ký người xứ khác trên người.

Đến ba tháng sau, hắn đã không có bao nhiêu khác biệt với tu tiên giả bản thổ Đông Hải.

Lúc này ở cuối chân trời, ba hòn đảo hào quang vạn trượng xuất hiện trong mắt Phương Tịch.

Đến Bồng Lai Tiên Đảo rồi!

Phương Tịch giương mắt nhìn lên, thấy được ba cột sáng phóng lên tận trời, muôn hình vạn trạng.

Ở dưới cột sáng là từng hòn đảo nở rộ ánh sáng năm màu, trên đó linh khí bốc lên, vô số độn quang tới lui, dị thú quý hiếm có thể thấy khắp nơi, các loại tu sĩ chen chúc, quả nhiên là một phái náo nhiệt.

Hắn xem xét một chút, đi về hướng Doanh Châu Đảo chủ yếu để giao dịch.

Nghe đồn trên đảo này, Thiên Nhai Hải Các chính là thương hội lớn nhất, phía sau có thế lực Bồng Lai Tiên Tông duy trì, trân bảo của Đông Hải nhiều vô số kể.

Phương Tịch vẫn là hình tượng Thanh Hòa Tử, lúc này lại mang mũ rộng vành có thể ngăn cản thần thức, dừng ở cửa vào Doanh Châu Đảo.

- Doanh Châu Đảo hoan nghênh vị tiền bối này!

Trên bến tàu, vô số tiên thuyền bỏ neo.

Một tên tu tiên giả bộ dáng như người ghi chép nhìn thấy Phương Tịch độn quang rơi xuống, thần thức không cách nào cảm ứng được tu vi cụ thể, không khỏi run sợ trong lòng, dẫn đầu đến đây chiêu đãi:

- Tiền bối... Đây là lệnh bài thông hành Doanh Châu Đảo, xin hãy cất kỹ.

Nói rồi cung kính đưa một lệnh bài bạch ngọc qua, không đề cập tới việc muốn vào đảo phải thu linh bối.

Linh bối chính là một loại tiền tệ đặc biểu của tu tiên giới Đông Hải.

Nơi đây khoáng mạch khá ít, linh thạch khan hiếm, tu sĩ cấp thấp phần lớn lấy linh bối hoặc linh châu làm tiền tệ giao dịch.

Đến cao cấp, mới sử dụng các loại linh thạch.

Phương Tịch không tự chủ sờ sờ Sơn Hải Châu, bên trong chồng chất linh thạch như núi như biển...

- Không, ta chỉ thừa cơ kiếm một phiếu, chân chính kiếm được nhiều tiền, chỉ sợ vẫn là Bồng Lai Tiên Đảo cùng Thánh Hỏa Giáo... Dù sao Thánh Hỏa Giáo nắm giữ Cổ Truyền Tống Trận, mà muốn làm ăn ở Đông Hải không thể thiếu sự trợ giúp của Bồng Lai Tiên Đảo...

- Cho dù là ta... Nếu không phải tu luyện bí thuật lợi hại, có thể ngăn cản được điều tra, nói không chừng đã trực tiếp bị phát hiện ở Thanh Đồng Điện. Sau đó đại náo Thánh Hỏa Giáo... Làm sao có chuyện tốt như hôm nay nhàn nhã dạo phố Hoa Linh Thạch? Cái này gọi là thiện chiến giả vô hiển hách chi công!

Bình Luận (0)
Comment