Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1062 - Chương 1225 - Kết Giao 3

Chương 1225 - Kết giao 3
Chương 1225 - Kết giao 3

- Hiazz...

Phương Tịch cũng rất phối hợp thở dài một tiếng:

- Kẻ hèn này cũng biết tiến về Trung Vực và Nam Hoang là hy vọng xa vời, có điều Đông Hải và Bắc Cương có thể đi, mong đạo hữu thành toàn!

- Ngươi muốn mượn truyền tống trận cổ của bản môn?

Tuyệt Diễm Tử thốt ra, trong lòng có chút phiền muộn.

Hắn đến lôi kéo khách, sao cuối cùng lại biến thành như thế này?

- Nghe nói trong quý môn có truyền tống trận cổ, có thể nối thẳng đến Đông Hải và Bắc Cương...

Mặt mũi Phương Tịch tràn đầy mong đợi nhìn qua Tuyệt Diễm Tử.

- Cái này... Truyền tống trận cổ giữ gìn không dễ, mỗi lần sử dụng đều hao phí khá lớn... Còn phải tìm người đảm bảo.

Tuyệt Diễm Tử theo bản năng muốn từ chối.

Loại chuyện tốn công mà không có kết quả này sao hắn phải làm?

Phương Tịch cũng biết tính tình người này theo khuynh hướng mạo hiểm, nếu không năm đó cũng sẽ không giao dịch với mình.

Bây giờ không đồng ý chỉ vì lợi ích chưa đủ.

Hắn mỉm cười, lấy một cái hộp màu đỏ từ trong túi trữ vật đặt trên bàn:

- Nếu đạo hữu chịu tương trợ, vật này tặng cho đạo hữu...

Mở hộp ngọc màu đỏ ra, trong đó là một gốc Linh Chi đen kịt.

Tuyệt Diễm Tử dò xét một lát, trên mặt bỗng nhiên hiện ra ‌biểu cảm vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ:

- Chẳng lẽ đây là Linh Chi Cửu Diễm?

- Đúng vậy, hơn nữa có hỏa hầu hơn bốn nghìn năm. Nếu như luyện chế thành đan dược sẽ có lợi rất lớn đối với tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa.

Phương Tịch cười nói:

- Vật này chính là vật áp đáy hòm của kẻ hèn này, nếu không phải công pháp bản nhân tu luyện xung đột với vật này, không thì nói gì ta cũng sẽ không lấy ra.

Thần thức Tuyệt Diễm Tử dò xét nhiều lần, xác nhận không sai, vừa muốn đưa tay ra đã thấy hộp ngọc lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

- Vật này, đợi trước khi tại hạ truyền tống tất nhiên sẽ giao cho đạo hữu.

Phương Tịch bình chân như vại mà nói:

- Lấy uy danh Thánh Hỏa Giáo, chắc hẳn đạo hữu không cần lo bản thân bị chơi...

Mua bán này làm được!

Trong lòng Tuyệt Diễm Tử hiện ra câu này.

Trên thực tế, truyền tống trận cổ vẫn luôn mở ra, không chỉ có tu sĩ Thánh Hỏa Giáo sau khi luyện thành Nguyên Anh có thể thể lựa chọn tiến về Đông Hải và Bắc Cương du lịch, tu sĩ Nguyên Anh bình thường chỉ cần có người đảm bảo, ai đến Thánh Hỏa Giáo cũng không từ chối, dù sao cũng sẽ hung hăng thu một món linh thạch và vật tư, cớ sao mà không làm?

Mà lấy tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của Thanh Hòa Chân Quân, chẳng lẽ còn có thể lật trời ở dưới mắt Hỏa lão tổ?

Thánh Hỏa Giáo.

Phương Tịch đi theo Tuyệt Diễm Tử đi vào sơn môn Thánh Hỏa Giáo, lọt vào trong tầm mắt ‌chính là một ngọn núi cao vút trong mây.

Dưới chân ngọn núi này xanh tươi, chỉ có trên đỉnh núi là tuyết trắng mênh mông.

Ở phía trên đỉnh núi lại có từng tia quang huy rơi xuống, tỏa ra ánh sáng chói lọi!

- Đây chính là Quang Minh Phong đúng không? Quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy!

Phương Tịch cảm khái một tiếng, biết quang minh trên đỉnh núi Quang Minh Phong kia tới từ Tam Dương Thánh Hỏa.

Bản nguyên của ngọn lửa này được vô số tu sĩ Thánh Hỏa Giáo bỏ vốn bồi dưỡng... Tuyệt đối đạt đến cấp năm!

Lúc này, hắn sờ tay vào ngực, trấn an Sơn Hải Châu bên trong Ngũ Hỏa Cổ một chút.

Cổ trùng này hình thành từ việc thôn phệ Tam Dương Tử Hỏa, đụng phải ngọn lửa mẹ đương nhiên sẽ có chút phản ứng.

- Không sai, chính là Quang Minh Phong... Ngọn núi này không chỉ là thánh địa linh khí đứng đầu Tây Mạc, còn là chỗ tiềm tu của lão tổ bản môn... Nói về đề phòng nghiêm ngặt thì còn hơn cả chỗ Phiêu Miểu Phong có truyền tống trận cổ!

Tuyệt Diễm Tử tự hào nói.

Đã bị Linh Chi Cửu Diễm của Phương Tịch hấp dẫn, người này suy tư không tới mấy ngày đã đồng ý đảm bảo cho Phương Tịch sử dụng truyền tống trận cổ một lần.

Đương nhiên, linh thạch và phí tổn của nó Phương Tịch phải tự mình bỏ ra.

Phiêu Miểu Phong.

Ngọn núi này cũng không nổi trội, linh khí vô cùng mỏng manh, nhưng trong hư không lại có từng sợi xiềng xích nối liền với từng bình đài bạch ngọc.

Xiềng xích đen kịt phóng ra ngoài từng tia hàn ý, bên ngoài khắc lượng lớn phù văn.

Thiên Niên Hàn Thiết... Còn bạch ngọc đài này... Phải là một trận thế... Cực phẩm cấp bốn? Hoặc là cao hơn?

Đại trận hộ sơn của Thánh Hỏa Giáo hẳn là cấp năm.

Có điều nếu Phương Tịch dám đến, đương nhiên là có chỗ dựa vào, cho dù Phá Trận Châu kia không có cách nào thì cuối cùng còn có Chư Thiên Bảo Giám để phó thác.

Chỉ cần xuyên thẳng đến Cửu Châu giới, sau đó lại ra khỏi Thánh Hỏa Giáo là được.

- Không đúng... Nếu như bị buộc đến đường kia, sao ta không dứt khoát hợp tác với Cửu Châu Giới, kéo tam đại Chân Quân tới, trực tiếp lật đổ Hỏa lão tổ, diệt Thánh Hỏa Giáo? Như thế... Ngay cả Kỳ Lân Huyết cũng có!

Trong lòng Phương Tịch oán thầm.

Có điều nếu không bị bức đến đường cùng, hắn sẽ không làm như thế.

Bình Luận (0)
Comment