Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1065 - Chương 1228 - Long Chương 2

Chương 1228 - Long Chương 2
Chương 1228 - Long Chương 2

Vân Mão Tử thở dài một tiếng:

- Thời gian thấm thoát, tới thế hệ của lão hủ. Lão hủ đam mê thuật chế phù nhưng cũng không thể làm gì. Sớm đã không có lòng giữ bí mật, chỉ cần là đồng đạo Chế Phù Sư đều trao đổi với nhau, kết quả vẫn không làm gì được. Cho dù tiền bối của Bồng Lai Tiên Đảo cũng khó có thể khắc họa ra, chỉ biết bí phù vừa rơi xuống, da thú, kim ngọc gì đó cũng sẽ trực tiếp tự hủy...

Nghe vậy, Phương Tịch lại lộ ra vẻ hứng thú:

- Không biết bản thân có thể nhìn tấm bí phủ này không, nhìn đạo bí phù cuối cùng là được.

- Nếu tiền bối muốn xem, tất nhiên tại hạ sẽ đồng ý thôi!

Vân Mão Tử cung kính giao một chiếc ngọc giản màu tím cho Phương Tịch.

Thần thức Phương Tịch đảo qua, quả nhiên nhìn thấy phương pháp khắc họa một tấm bí phù.

Vô cùng phức tạp, cvới trình độ phù đạo hiện giờ của hắn nhìn thấy cũng cảm thấy đau đầu.

- Có thể giao cho Thái Nhất phân tích...

- Nhưng mà tấm bí phù này... Quả thật không còn trọn vẹn nữa...

Trong lòng Phương Tịch thầm cảm khái một câu.

Hắn cũng không có ý định ăn thành tên mập, nếu có thể nghiệm chứng lĩnh hội với Kim Thiền Di Thuế, đã xem như không tệ rồi.

- Thế nào?

Vẻ mặt Vân Mão Tử chờ mong nhìn Phương Tịch.

- Không được gì cả…

Phương Tịch thở dài một tiếng, tiện tay ném ra mấy khối linh thạch thượng phẩm:

- Bản nhân nhìn bí phù nhà ngươi, mấy viên linh thạch này, coi như thù lao đi.

Hắn cười một tiếng, đi tới cửa lớn Tam Phù Đường.

Chỉ thấy Vân Mão Tử có chút thất hồn lạc phách đưa tiễn, cho dù linh thạch thượng phẩm cũng khó có thể khiến hắn dời lực chú ý.

- Xem ra, người này không hề giấu diếm...

Phương Tịch thầm nghĩ trong lòng, một đạo thần thức truyền âm rơi vào trong tai Vân Mão Tử:

- Bí phù này... Hẳn là có liên quan đến Long Chương Văn…

Long Chương Văn là phù văn còn hiếm có hơn cả Phượng Triện Văn nhưng tông sư phù lục chưa từng nhìn qua, cũng chỉ cảm thấy tấm phù văn này rất bình thường.

Mà Phương Tịch nghi ngờ Vân Mão Tử trao đổi với một vài phù sư, đã hiểu rõ ràng nhưng cố ý không nói ra.

Dù sao ở trong tu tiên giới ngươi lừa ta gạt, cố ý lưu lại hậu thủ cũng là chuyện rất bình thường.

- Cái gì?

Vân Mão Tử cả kinh, hít thật sâu, trong lòng tràn ngập cảm kích với Phương Tịch.

- Mặc dù chỉ là một tấm bí phù, nhưng kết hợp với lĩnh hội Kim Thiền Di Thuế, hẳn là có thể tăng lên...

Trong lòng Phương Tịch mừng rỡ:

- Ta xem như... Nhặt được của hời rồi?

Hắn đi đến trước Thiên Nhai Hải Các, trực tiếp đi vào.

Trong nháy mắt, một cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến.

- Trận pháp?

Phương Tịch hơi kinh hãi, lại nhìn thấy hai bên thông đạo giống như thủy tinh chồng chất mà thành.

Bên ngoài thông đạo là vô số nước biển xanh thẳm, trong vô số linh thảo, một con rùa biển nhàn nhã bơi qua lại...

Có chút giống Long Cung Thuỷ Tinh...

Hắn âm thầm đánh giá, nhìn thấy một nữ tử mặc pháp bào xanh thẳm, ăn mặc mát mẻ tiến đến:

- Vị khách quý này, hoan nghênh đến Thiên Nhai Hải Các, không biết ngài cần gì?

- Ta cần vật vô cùng trân quý, cũng không phải một người nho nhỏ như ngươi có thể xử lý, gọi người chủ trì của các ngươi ra đây...

Phương Tịch khẽ cười nói.

- Kính xin quý khách dời bước tới Thiên Lam Các'!

Nữ tiếp khách biến sắc, mời Phương Tịch đến một lầu các.

Không bao lâu, một vị nữ tu sĩ Kết Đan mặc Lam Giáp chạm rỗng, tiến vào lầu các:

- Lam Thải Nhi bái kiến tiền bối... Không biết tiền bối cần gì? Nếu trả giá hợp lý, Thiên Nhai Hải Các ta tất nhiên sẽ hết sức vơ vét tới tay cho tiền bối.

Phương Tịch nhìn lướt qua vị nữ tu sĩ Kết Đan này, chỉ thấy bộ đồ kia không che được bao nhiêu cảnh đẹp phong tình.

Hắn cười cười:

- Hóa Anh Đan thì thế nào?

Lam Thải Nhi hơi kinh hãi, chợt cười nói:

- Vật này tuy rằng quý giá nhưng bản các quả thật còn có một viên, chỉ là có chút xa xỉ, cũng không phải linh thạch bình thường có thể...

Ngay cả Hóa Anh Đan cũng có, xem ra thế lực này không nhỏ.

Phương Tịch gật đầu:

- Người bán cần thứ gì? Nói cho bản nhân xem xét...

Lúc này Lam Thải Nhi mỉm cười đưa qua một viên ngọc giản, trong đó yêu cầu các loại bí thuật trân quý cùng kỳ trân dị bảo cao cấp…

Có thể nói, giá trị còn cao hơn Hóa Anh Đan một chút.

Lão quái Nguyên Anh vô cùng gian xảo, không phải chuyện có lợi sẽ không làm.

- Vật liệu trong ngọc giản này, quả nhiên vô cùng hiếm thấy...

Phương Tịch buông ngọc giản xuống, thở dài một tiếng.

- Đúng vậy, tiên sinh...

Lam Thải Nhi còn muốn nói cái gì đã thấy Phương Tịch lấy ra hai hộp ngọc đặt trên bàn.

Nàng mở hộp ngọc đầu tiên, có một tia sáng lóe lên, trong đó có một khối tinh thạch màu lam to bằng nắm tay!

- Lục Cực Lôi Tinh? Còn là một khối lớn như vậy?

Lam Thải Nhi hít sâu một hơi, lại mở ra chiếc hộp thứ hai. Nhìn thấy một nhánh cây màu đỏ dài ba tấc, bên ngoài còn có đường vân kỳ dị.

- Tử Dương Chi?

Lam Thải Nhi cuối cùng cũng không che giấu được sự kinh hãi trong lòng, ngẩng đầu nhìn Phương Tịch.

Bình Luận (0)
Comment