Từng tấm mặt nạ quỷ dị xuất hiện quanh người hắn, trong chú ngữ trầm thấp không ngừng bao trùm khuôn mặt hắn.
- Vứt bó chú dẫn không phải là chuyện một sớm một chiều, trước tiên phong ấn lại, sau này xem ngươi như nhiên liệu luyện công…
Tia sáng lóe lên.
Phương Tịch đi ra khỏi Sơn Hải Châu, trở tay cất kỹ nó.
- Tiền bối... Là tu sĩ Hóa Thần?
Lúc này, Thủy Linh Tâm cẩn thận hỏi một câu.
Có thể thu phục Đại yêu hoá hình sung làm yêu bộc thì cũng thôi đi, còn có một bảo vật Động Thiên, lại thêm chống đỡ phù lục cấp năm mà không hao tổn chút lông tóc gì. Vân Kiệt Tử, hẳn là một vị tôn giả Hóa Thần dạo chơi hồng trần?
- Ha ha, bản nhân vẫn chưa Hóa Thần thành công...
Phương Tịch cười ha hả.
Trong lòng Thủy Linh Tâm càng thêm sợ hãi.
Bởi vì tu sĩ Hóa Thần không thể liên tục nập xuất thủ, sẽ gặp phải linh lực phản phệ của hạ giới!
Nhưng người này còn chưa Hóa Thần, lại có uy lực của Hóa Thần, một khi tấn thăng thành công?
Thủy Linh Tâm đã không dám nghĩ tới.
- Thủy tiểu hữu...
Phương Tịch sờ cằm, lại bỗng nhiên nói:
- Ngươi nhìn thấy bảo vật Động Thiên của bản tọa, dường như cũng không quá kinh ngạc…
- Thực không dám giấu giếm, bảo vật Động Thiên mặc dù hiếm thấy, nhưng trong tay sư tôn cũng có một kiện.
Thủy Linh Tâm hạ thấp người thi lễ, vô cùng cung kính trả lời:
- Chính là một tòa động phủ có thể di động, sư tôn từng nói qua, bảo vật Động Thiên thật ra còn có thể chia nhỏ, hư không chỉ có thể dung nạp một tòa hoặc vài tòa động phủ, chỉ có thể coi là bảo vật Phúc Địa. Có thể chứa đựng một tiểu giới, mới thật sự là bảo vật Động Thiên! Thực không dám giấu giếm... Tiểu nữ tử tới đây, cũng là muốn luyện hóa Hãn Hải Tâm, hoàn toàn bỏ Hãn Hải Giới vào trong túi... Giới này thật ra cũng là một tòa bảo vật Động Thiên, nhưng cấp bậc cao hơn nhiều.
Nàng nói rõ tất cả, đương nhiên biết rõ sau khi Tử Hà Chân Quân bị sưu hồn, đa số bí mật đều không giữ được.
- Ừm... Với thể chất của thức tỉnh, muốn luyện hóa Hãn Hải Tâm, dường như cũng có chút hy vọng.
Phương Tịch vuốt cằm nói.
- Tiền bối quả nhiên biết hết thảy...
Thủy Linh Tâm cười khổ nói:
- Thông Linh Thể của Tiểu nữ tử giỏi về câu thông vạn vật, dò xét thiên cơ... Quả thật có mấy phần chắc chắn câu thông Hãn Hải Tâm, cho dù không thành, cũng có thể ngưng tụ rất nhiều Hư Không Tinh trong Hãn Hải Điện. Vật này đối với khai thác không gian bảo vật Động Thiên, vô cùng hữu dụng... Vãn bối bằng lòng hiến tất cả Hư Không Tinh cho tiền bối!
- Vậy bản nhân từ chối thì bất kính.
Phương Tịch cười cười:
- Nếu đã như vậy, ngươi đi trước dẫn đường đi.
Mặc dù sưu hồn Tử Hà Chân Quân, Phương Tịch cũng hiểu biết nhiều về bí cảnh Hãn Hải Giới này nhưng chính cố ý không để lộ.
Thủy Linh Tâm lấy ra phù lục, rót vào một đạo pháp lực, phù lục hóa thành một tia sáng xanh lam, giống như mũi tên chỉ đến một chỗ:
- Hãn Hải Điện hẳn là ở chỗ đó!
- Ồ?
Phương Tịch sờ hình xăm Sơn Hải Châu, phương hướng này hình như cũng giống nơi có thứ Thái Tuế khát vọng ...
Trong Hãn Hải Giới.
Nương theo các đại tu sĩ xông vào trong, xung đột cùng đấu pháp không ngừng tăng lên.
Trên một hòn đảo, vô số Yêu thú rắn rết uốn lượn tiến lên.
Vị trí trung tâm của hòn đảo, dưới một chỗ thác nước to lớn, một con Cự xà trên đầu mọc sừng kêu gào một tiếng, cuối cùng thi thể vô lực rơi xuống mặt đất.
- Ha ha... Cây Ngũ Long Bảo Thụ này là của ta.
Một vị tu sĩ áo lam nhìn gốc cây được bị Cự mãng bảo vệ, vẻ mặt mừng rỡ.
Nhưng sau một khắc, sắc mặt hắn đại biến nhìn về phía chân trời.
Một đạo lưu quang phi độn mà đến, hóa thành một vị đạo nhân khô gầy mặc pháp bào bạch cốt.
- Bạch Cốt Lão Ma?
Tu sĩ này hét lên một tiếng, bóp một tấm ngọc bội nào đó.
Một vệt sáng lấp lóe, bao lấy hắn.
Phụt!
Nhưng vào lúc này, mấy viên cốt thứ xuyên thấu Linh thuẫn hộ thể của hắn, đâm sâu vào ngực!
Bạch cốt kia dường như đang không ngừng hấp thu tâm huyết của người này, khiến cho xương cốt vốn dĩ trắng noãn, lại hiện lên từng sợi tơ đỏ tươi...
- Chỉ là tu sĩ Kết Đan...
Bạch Cốt Lão Ma cười nhạo một tiếng, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ muốn lên tóm lấy Ngũ Long Bảo Thụ.
- Bạch Cốt đạo hữu đúng là có vận mệnh tốt, nhựa của Ngũ Long Bảo Thụ có chút công hiệu với Hóa Long chủng, xem ra sau này Bạch Cốt Đảo sẽ có rấy nhiều long thú.
Một thanh âm thô hào vang lên.
- Ha ha... Cái gọi là gặp người có duyên thì phải chia sẻ cùng, vật này huynh đệ ta cũng nên có một phần.
Một thanh âm khác vang lên.
Bạch Cốt Lão Ma giật mình, một mặt tấm chắn bạch cốt hiện lên rước người, lúc này mới thấy rõ người tới.
Chỉ thấy hai vị tu sĩ vừa tới, một thân áo bào màu xanh, diện mục cực giống nhau, một người cao tám thước, lưng hùm vai gấu, một người khác lại gầy như que củi.
- Song ma Liễu Thị!
Bạch Cốt Lão Ma vô cùng kiêng dè, bật ra tên của hai vị tu sĩ Nguyên Anh nào.