Hắn đánh ra từng đạo pháp quyết tinh diệu không gì sánh được, hư ảnh Tỏa Yêu Tháp oanh minh, vậy mà đi thẳng tới đỉnh đầu Huyền Quy cấp năm.
Từng vòng từng vòng quang mang xám trắng rơi xuống, giống như hàn băng đông kết hư không, khiến cho Huyền Quy cấp năm ngay cả nâng lên một cái chân rùa cũng khó khăn.
Phong tỏa hư không cường đại như thế, khiến cho Phương Tịch cũng âm thầm líu lưỡi, chỉ dám nhìn xa xa.
- Lão ô quy, hôm nay bản tọa tiễn ngươi lên đường.
Băng Huyền Tử từ trong tay áo rút ra một thanh băng kiếm mỏng như cánh ve, miệng lẩm bẩm.
Ở trên thân kiếm, từng phù văn kỳ dị lấp lóe.
Thiên địa khẽ động, từng tia xiềng xích hiện lên, từ trong hư không đâm vào cơ thể quy yêu cấp năm!
- Lại là pháp tắc?!
Phương Tịch thì thào, một màn lực lượng pháp tắc hiện ra bên ngoài này, hắn chỉ gặp qua trên người Ma Tôn Hóa Thần viên mãn.
Rất hiển nhiên, Băng Huyền Tử là lợi dụng một loại bí thuật, gia tăng áp chế của Nhân Gian giới lên Huyền Quy cấp năm.
- Chém!
Băng Huyền Tử hừ lạnh, trường kiếm trong tay lan tràn sương trắng, bỗng nhiên chém ra!
Giữa thiên địa chỉ thấy một tia trắng nhanh chóng lướt qua, những nơi đi qua, hư không phảng phất như sai chỗ!
Đạo bạch tuyến này ngưng tụ đến cực hạn, lướt qua Huyền Quy cấp năm.
Răng rắc!
Yêu khí hộ thuẫn giống như giấy, trong khoảnh khắc vỡ nát, tiếp theo bạch tuyến chém lên mai rùa, lưu lại một ấn ký thâm thúy.
Mấy giọt huyết châu lớn chừng quả đấm rơi xuống.
- Tốt, có hàng rồi!
Phương Tịch ở xa xa lấy thần thức quan chiến, trong lòng không khỏi reo hò.
Cơ hội khó được, hắn lập tức xuất thủ!
Một tầng khôi giáp đỏ hồng cùng xanh thẳm hiện lên ở trên người, thân thể hóa thành cầu vồng màu xanh xông vào chiến trường.
- Thu!
Một cái hồ lô bích ngọc bay lên, miệng hồ lô mở ra, thu hồi đoàn tinh huyết Huyền Quy.
Phương Tịch thu hồ lô lại, cũng cảm giác có chút tùy tiện.
Bất quá ngẫm lại cũng phải, có vị tu sĩ Nguyên Anh nào, dám không sợ chết lao vào chiến trường đấu pháp của hai Hóa Thần?
- Hừ!
Băng Huyền Tử hừ lạnh, trường kiếm trong tay chém ra.
Một đạo bạch tuyến lướt qua thân thể Phương Tịch.
Phốc!
Sau một khắc, thân ảnh của hắn giống như ảo ảnh vỡ nát.
Xa xa, trên một đóa Tuyết Liên, ánh sáng màu xanh lóe lên, thân ảnh Phương Tịch hiện lên, sau đó hóa thành một đạo huyết quang, nhanh chóng biến mất ở chân trời.
- Thế Kiếp Pháp của Ma Đạo? Mộc Độn Thuật? Huyết Độn Thuật?
- Còn có thần thức này... thú vị!
Băng Huyền Tử nhàn nhạt đánh giá một câu, tay áo mở ra, một pho tượng Băng Tinh Phượng Hoàng lớn cỡ nắm đấm nổi lên, ngón tay hắn nặn ra một giọt tinh huyết, đánh vào hai con ngươi của Băng Tinh Phượng Hoàng.
Chiêm chiếp!
Hai mắt Băng Tinh Phượng Hoàng đỏ bừng, bỗng nhiên triển khai hai cánh bay đi.
Pháp lực của nó không ngừng tăng lên, rất nhanh đã đến Nguyên Anh đỉnh phong.
Sau đó hai cánh chấn động, hóa thành một đạo lưu quang đuổi theo Phương Tịch.
- Lão ô quy, chúng ta tiếp tục.
Băng Huyền Tử làm xong hết thảy, liền không còn quan tâm Phương Tịch.
Rất hiển nhiên, hắn vẫn cho rằng địch nhân lớn nhất trước mắt là Huyền Quy cấp năm!
...
- Dựa vào... ca chỉ là đi ngang qua nhặt mấy giọt máu, còn không phải của ngươi, cần theo đuổi không bỏ như thế sao?
Sau khi phi độn ra mấy chục vạn dặm, phát hiện Băng Tinh Phượng Hoàng vẫn đuổi theo, thậm chí hai cánh run run, vô số hàn phong xen lẫn hạt băng và sương trắng cuốn tới, khiến cho Phương Tịch cực kỳ khó chịu.
Bởi vì lấy độn tốc của hắn, tựa hồ rất khó vứt bỏ con Băng Tinh Phượng Hoàng này.
- Khôi lỗi hay Băng Linh? Dù sao tuyệt đối không phải yêu thú huyết mạch.
Hắn dừng độn quang, Ngũ Hành Hoàn quay tít một vòng, đã mặc lên Thiên Phượng Giao Long Giáp.
Thanh Hòa Kiếm quang hoa trong vắt, bị tay phải nắm chặt, chém mạnh về phía sau lưng!
Hưu!
Một đạo kiếm khí màu xanh giống như dãy núi, bỗng nhiên thiên trụ sụp đổ, đập thẳng về phía Băng Tinh Phượng Hoàng!
- Tíu tíu!
Băng Tinh Phượng Hoàng phát ra tiếng thanh minh cao vút, cánh vỗ một cái!
Từng đạo băng nhận hiện lên, giao hòa với kiếm quang màu xanh, cuối cùng song song hóa thành khói xanh tiêu tán...
- Tật!
Phương Tịch tay kết kiếm quyết, Thanh Hòa Kiếm nổ tung, hóa thành Thanh Hòa Châm cấp Femtometre vô ảnh vô hình, trải rộng toàn bộ hư không.
Sau một khắc, tình huống khiến cho hắn chấn kinh phát sinh!
Vô số Thanh Hòa Châm vừa mới tới gần Băng Tinh Phượng Hoàng, lại bắt đầu ngưng kết...
Đây không phải hư không phong tỏa, mà tựa hồ bị một loại nhiệt độ rét lạnh đông kết!
- Nguyên lai là Băng Phách Chi Linh!
Trong nháy mắt Phương Tịch bừng tỉnh đại ngộ.
Băng Phách Chi Linh, chính là ở Cực Hàn chi địa, trải qua trăm ngàn vạn năm thai nghén, mới có thể đản sinh ra sinh linh tự nhiên!
Bởi vì nó trời sinh thân cận đại đạo, lĩnh ngộ lực lượng hàn băng viễn siêu nhân loại, đồng thời có được rất nhiều thiên phú thần thông mà ngay cả Yêu tộc cũng hâm mộ!
Khó trách được Hóa Thần lão tổ nhìn trúng, thu làm bản mệnh linh thú!