Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1106 - Chương 1269 - Trứng Rùa

Chương 1269 - Trứng rùa
Chương 1269 - Trứng rùa

Thời gian trôi qua không biết bao lâu...

Bỗng nhiên!

Một đạo khí tức kinh khủng phóng lên trời, từ trên đỉnh Đại Tuyết Sơn bắn ra tinh quang, chính là Băng Huyền Tử!

- Quả nhiên, Phi Thăng Đài bị tập kích, vị Hóa Thần Tôn Giả này cũng ngồi không yên... So với đạo thống mà nói, vẫn là bản thân phi thăng quan trọng hơn...

Phương Tịch mỉm cười, chợt nhăn lông mày:

- Chỉ đi một vị Hóa Thần, Băng Thần Cung Chủ vừa mới đột phá không hiện thân, ngược lại có chút phiền phức.

Bất quá đối với Phương Tịch mà nói, nhiều một vị Hóa Thần sơ kỳ vừa mới tấn thăng, cũng chỉ làm độ khó gia tăng một chút mà thôi.

- Đi!

Trong tay hắn hiện ra từng trận kỳ, nhanh chóng đánh vào màn ánh sáng trước mặt. ‌

Đây là sau khi trải qua Thái Nhất tính toán, xác nhận điểm yếu kém nhất của trận pháp.

Bây giờ Phương Tịch cần làm, là ở dưới tình huống không kinh động trận linh, tiến hành âm thầm chui vào, còn phải lưu cho mình cửa sau.

- Tật!

Hắn bấm niệm pháp quyết, trong mắt lấp lóe quang mang, không ngừng tìm kiếm điểm yếu kém của đại trận.

Trận pháp đến cấp năm, điểm yếu kém đã không có.

Hoặc nói, trận pháp như dòng nước động, điểm yếu cũng đang lưu động, còn bị hư không ẩn tàng.

- Định!

Bỗng nhiên đôi mắt Phương Tịch sáng lên, trong miệng niệm ra chú ngữ.

Sau một khắc, hư không phía trước hắn lập tức mở ra một màn ánh sáng, xuất hiện con đường chỉ đủ một người thông qua.

Phương Tịch không nói hai lời, bóp thủ quyết, thân hình biến mất không thấy gì nữa, nhanh chóng chui vào trong đó.

Sau khi tiến vào đại trận, liền nhìn thấy từng cung điện băng tinh lộng lẫy, kéo dài không thấy cuối.

Thỉnh thoảng có từng đạo độn quang từ trong cung điện khác nhau bay ra.

Băng Thần Cung không hổ là đệ nhất tông môn Bắc Nguyên... Nội tình này xác thực không tệ.

Trong tay Phương Tịch hiện ra ngọc giản ghi chép địa đồ, chậm rãi tới gần vị trí chỉ định.

Ở phía sau Đại Tuyết Sơn, có một tòa hẻm núi.

Sau khi tiến vào trong cốc, nhiệt độ không khí bốn phía tăng lên không ít, trăm hoa đua nở, trong đó không thiếu kỳ hoa dị thảo.

Hai đạo độn quang một trước một sau rơi xuống, hiện ra hai tu sĩ Kết Đan.

- Dung muội...

Tu sĩ Kết Đan kia mày kiếm mắt sáng, túi da vô cùng tốt, nữ tu thì quốc sắc thiên hương, càng mang theo một loại khí chất băng lãnh tránh xa người ngàn dặm.

Nam tu nhìn về phía nữ tu, ánh mắt mang theo vài phần si mê:

- Bách Hoa Cốc này bốn mùa như xuân, cảnh sắc này Dung muội hài lòng không?

- Nơi đây đã bị sư môn liệt vào cấm địa, sư huynh còn dám đến đây, lá gan không nhỏ...

Thanh âm của Dung muội giống như thanh tuyền.

- Cái này còn không phải vì để Dung muội mở mang kiến thức thành ý của vi huynh?

Nam tu Kết Đan cười nói:

- Huống chi... Từ khi lão tổ Bạch gia ta Hóa Thần, toàn bộ Băng Thần Cung đều là của Bạch gia ta... Bị người biết thì thế nào? Dung muội, ngươi cũng biết, bởi vì thể chất, ta không cách nào tu hành công pháp bản môn, chỉ có thể tuyển công pháp đỉnh cấp ngoại giới, bây giờ đang đến giai đoạn mấu chốt, nhất định phải mượn lực lượng song tu mới có thể đột phá...

- Sao sư huynh không tìm nữ tử khác?

Dung muội không nể một chút mặt mũi:

- Sư muội một lòng tu luyện, sớm đã đến cảnh giới đoạn tuyệt tình dục...

- Vì cái gì? Vì sao ngươi vẫn chướng mắt ta?

Nam tu Kết Đan tức hổn hển:

- Bây giờ lão tổ Hóa Thần, đã hao hết tích lũy trong môn, Nguyên Anh đời này cơ hồ không có chi vọng Hóa Thần, nhưng chờ ta ngưng kết Nguyên Anh, hạt giống Hóa Thần được kỳ vọng cao đời sau, tất nhiên là ta!

- Làm càn!

Sư muội kia lạnh lùng nói, sau đó thậm chí có thanh âm pháp bảo va chạm vang lên.

Sau một lát, sư muội bóp pháp quyết, vết máu trên vạt áo diệt hết, hóa thành độn quang phiêu nhiên rời hiện trường...

- Ta có phải làm quá mức hay không?

Phương Tịch vẫy tay một cái, Khí Vận Cổ xuất hiện, thần sắc trầm ngâm.

Hắn chẳng qua là cảm thấy nam nhân kia khí vận không tệ, nên thả Khí Vận Cổ ra.

Không nghĩ tới chỉ qua một lát, đối phương liền gặp tử kiếp!

Ai có thể nghĩ tới, nam tử kia bức yêu không thành liền động thủ, nữ lại ra tay ác độc như vậy...

Phương Tịch đậu đen rau muống, sau đó một đường xâm nhập.

Thi thể kia ngược lại không cần lo lắng, nữ tử kia tâm ngoan thủ lạt, sớm đã xử trí cực kỳ thỏa đáng.

Hắn đi vào Bách Hoa Cốc, đứng trước bãi đá màu đen, lập tức cảm nhận được phía trước khác biệt.

Có một tầng mê vụ hoàn toàn che phủ qua.

- Thượng cổ thần cấm?!

Phương Tịch xem qua phương pháp phá giải của lão ô quy, chính là lấy thần thức cường đại, công kích điểm yếu kém nào đó của trận pháp.

- Ý nghĩ không tệ, đáng tiếc chỉ là tiêu chuẩn của Trận Pháp Sư cấp bốn bình thường. Làm ra động tĩnh lớn như vậy, không phải phong cách của ta...

Hắn ấn ấn mi tâm, một tia thần niệm óng ánh sáng long lanh bay ra, nhanh chóng chui vào trong mê vụ.

- Thái Nhất... trợ giúp tính toán.

Trong tay Phương Tịch hiện ra một quyển cổ thư da thú, phía trên hiện lên từng đường vân trận pháp, đang nhanh chóng tiến hành quét hình cùng phân tích.

Bình Luận (0)
Comment