Sau một lát, thanh âm vui sướng của Thái Nhất vang lên:
- Chủ nhân, đã tìm được cửa sau...
Phương Tịch gật đầu, lại một đạo thần niệm hóa thành sợi tơ óng ánh, lặng lẽ chui vào trong sương mù.
Ba!
Chớp mắt tiếp theo, mê vụ tự động hiện ra một vết rách, để Phương Tịch nhẹ nhõm đi vào.
Sau mê vụ, là một thông đạo đen kịt thông xuống dưới.
Phương Tịch một đường đi xuống, liền đi vào một động đá vôi dưới mặt đất, nhiệt độ bốn phía kéo lên, vang lên thanh âm nước chảy.
- Suối nước nóng dưới mặt đất?
Nhìn từng tuyền nhãn kia, Phương Tịch hơi gật đầu.
Những tuyền nhãn này tự nhiên không phải phàm phẩm, mà không ngừng toát ra linh khí tinh thuần, trong đó ẩn ẩn có vài vật chìm nổi.
Mà ở trong ôn tuyền lớn nhất, thì ngâm một quả trứng rùa to lớn!
Trứng này lớn cỡ trứng đà điểu, toàn thân màu xám trắng, tựa hồ đã nửa hóa đá, khí tức sinh mệnh yếu ớt tới cực điểm!
- Khó trách không để vào bảo khố, mà bày ở nơi đây, nguyên lai là muốn mượn Địa Tâm Linh Nhũ ôn dưỡng trứng Huyền Quy?
Phương Tịch sờ cằm.
Huyền Quy là một trong các vương giả của Yêu tộc, chỉ cần huyết thống đủ thuần khiết, sau khi trưởng thành chính là đại yêu hóa hình cấp bốn!
Đồng thời, thọ nguyên của loài rùa dài dằng dặc, nếu có thể khế ước một con Linh Quy, đến thủ hộ tông môn và gia tộc, sẽ là nội tình cực tốt.
Bất quá đối với Băng Thần Cung cơ hồ đời đời ra Hóa Thần, trấn áp Bắc Nguyên mà nói, nhiều vài con yêu thú cấp bốn, tựa hồ cũng không tính là gì?
Mang theo nghi hoặc, Phương Tịch không khỏi quan sát trứng Huyền Quy.
Bỗng nhiên, hắn cảm giác có chút không đúng.
- Sao sinh cơ của trứng yêu thú này lại yếu ớt như vậy? Cảm giác căn bản không có cách nào ấp ra...
- Cũng không đúng, không phải yếu ớt...
Phương Tịch dùng thần thức vây quanh trứng Huyền Quy một vòng, bỗng nhiên hít sâu một hơi.
Ở dưới da đá nhìn như xám trắng, tựa hồ có vô số phù văn lít nha lít nhít, hợp thành hình ảnh kỳ dị nào đó!
- Huyền Vũ... chẳng lẽ đây là trứng của Chân Linh Huyền Vũ?
- Cũng không giống... hoặc nói là trứng Huyền Quy có được một nửa huyết mạch Huyền Vũ, bởi vì mẫu thai quá mức yếu ớt, hạ giới thiên địa nguyên khí yếu kém, khó mà hấp thu đầy đủ chất dinh dưỡng, mới tới tình trạng hôm nay...
- Trứng Chân Linh!
Đôi mắt Phương Tịch sáng lên, cái này còn mạnh hơn huyết mạch Chân Linh nhiều lắm.
Dù Thiên Phượng, Ngũ Hành Lân tộc tự biên tự diễn nói mình có huyết mạch Chân Linh, trên thực tế lại cực kỳ mỏng manh, có thể có một phần ngàn, một phần vạn, đã tính là thiên tài.
Nhưng trứng Chân Linh này, huyết mạch đến từ Huyền Vũ tộc chí ít chiếm một nửa!
- Nếu có thể xuất sinh, kém nhất cũng là đại yêu cấp năm, ngày sau tấn thăng cấp sáu, cấp bảy cũng không phải việc khó... Thậm chí rất có hi vọng.
- Khó trách lão ô quy kia ngay cả nhà cũng không cần...
- Mặc dù sinh cơ của nó yếu kém, khả năng không cách nào xuất sinh, nhưng lấy ra tế luyện pháp bảo, sẽ tạo thành một kiện Thông Linh Chi Bảo cấp năm kinh thiên động địa!
Phương Tịch không do dự nữa, từng đạo yêu khí màu xanh sẫm hiện lên, tầng tầng bao phủ trứng Huyền Quy, sau đó nhẹ nhàng vồ một cái.
Rất nhiều suối nước nóng oanh minh, giống như xiềng xích vô hình đứt gãy.
Trứng Huyền Quy biến mất, bị đưa vào trong Sơn Hải Châu.
Quả nhiên... trứng này vừa biến mất, cấm chế lập tức phản ứng, làm sao cũng không giấu diếm được!
Phương Tịch không chút chần chờ, hóa thành độn quang màu xanh kích xạ ra sau!
Phốc!
Thượng cổ thần cấm tự động vỡ ra một vết rách, để hắn có thể một đường mạnh mẽ đâm tới, bay về trận pháp phía ngoài.
Đương đương!
Thẳng đến lúc này, tiếng chuông thê lương mới quanh quẩn cả Băng Thần Cung...
Trong một mật thất.
Băng Thần Cung Chủ vừa mới đột phá Hóa Thần, đang bế quan điều tức, vững chắc cảnh giới, lúc này nghe được tiếng chuông, sắc mặt không khỏi giận dữ, trong phòng lan tràn băng sương, bóng người của hắn đã biến mất không thấy gì nữa.
Trên đỉnh Băng Thần Cung, một hư ảnh to lớn hiện lên, hai con ngươi màu ngân bạch, đảo qua trong trong ngoài ngoài của Băng Thần Cung.
Cuối cùng rơi vào trên người Phương Tịch!
- Tiểu tặc!?
Cự nhân hư ảo trở nên ngưng thực, vô số thần quang phun trào, hóa thành một thanh thiết chùy to lớn, như mang theo lực lượng vạn núi hung mãnh đập xuống!
Ầm ầm!
Vô số thần quang hội tụ thành Băng Sương Cự Chùy, giống như thái sơn áp đỉnh đập xuống.
Nhiệt độ bốn phía giảm mạnh, thậm chí có cảm giác đông kết hư không.
Bất luận một vị Hóa Thần nào, đều không thể khinh thường.
Trong lòng Phương Tịch thầm khen, thi triển một đạo bí pháp trong Thiên Yêu Lục Tiên Sách, thân ảnh nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Ầm!
Băng chùy to lớn đập xuống, chấn hư ảnh xanh biếc thành bụi phấn.
Lúc này Phương Tịch hóa thành một đạo quang huy màu xanh sẫm, xông vào trong trận pháp.
Đại trận lập tức vận chuyển, hóa thành một Băng Sương Cự Mãng, muốn nuốt hắn vào bụng.
- Đi!
Phương Tịch vung tay lên, ba cây giáo đồng tạo hình cổ xưa hiện lên, trên đó có lấp lóe vô số minh văn.