Không có dây dưa dài dòng, nhất ý đi đường, không đến một tháng liền đến Hàn Ba Động .
- Trong truyền thuyết của tu sĩ bản địa, Hàn Ba Động chỉ là động phủ của một vị tán tu Nguyên Anh... Xem ra truyền tống trận cổ xưa của tu tiên giới Đông Hải còn có chút bí ẩn.
Phương Tịch ở trước đó đã âm thầm nghe qua tin tức, lấy được tình báo làm hắn hơi có chút kinh ngạc.
Bất quá lúc này tới cũng đã tới, vì vậy hóa thành một đạo độn quang, đi đến trên không Hàn Ba Động, truyền âm phù bay ra, rơi vào trong mê vụ trận pháp.
Không bao lâu, mê vụ mở ra một cái khe, một nữ tu Nguyên Anh kỳ quần áo màu hồng đi ra nghênh đón:
- Là Vân Kiệt Tử Vân đạo hữu mà Thủy sư muội đề cập qua?
- Chính là tại hạ!
Phương Tịch sớm đã đổi thành y phục của Vân Kiệt Tử, gương mặt thường thường không có gì lạ, còn đội nón lá vành trúc.
- Đa tạ Vân đạo hữu cứu giúp Thủy sư muội, lần này Hãn Hải giới xảy ra chuyện, bản môn trên dưới đều lo lắng tình huống của Thủy sư muội... thời điểm Thủy sư muội xuất hiện ở chỗ này, còn dọa thiếp thân kêu to một tiếng.
Nữ tu váy hồng có khuôn mặt thiên kiều bá mị, da thịt óng ánh sáng long lanh, chỗ mi tâm lại có một tiêu ký hoa mai ngũ sắc:
- Thiếp thân Mai Tư Ảnh... mời đạo hữu vào động phủ trò chuyện!
Tu vi của nàng là Nguyên Anh trung kỳ, nhưng lúc này âm thầm thả ra thần thức, lại không cảm ứng được linh lực ba động trên người Phương Tịch.
Nghĩ đến miêu tả của Thủy Linh Tâm trước khi đi, người này chí ít cũng là đại tu sĩ!
Mà loại cảm giác thâm bất khả trắc kia, Mai Tư Ảnh chỉ cảm thụ ở trên người Vân Hi lão tổ, trong lòng càng thêm nghiêm nghị: chẳng lẽ người này thật là một lão quái vật Hóa Thần nào đó giả trang? Nếu như vậy, gần đây Bắc Cương phát sinh đại sự, nói không chừng có người này nhúng tay...
- Mai tiên tử đang nghĩ gì?
Phương Tịch đi vào Hàn Ba Động, chỉ thấy Mai Tư Ảnh lệnh mấy nữ đồ đệ đi châm trà, không khỏi cười hỏi.
- Thiếp thân chỉ đang nghĩ đạo hữu tu vi thâm hậu, quả thực làm cho người kính nể... thời điểm thiếp thân tu luyện tích lũy mấy vấn đề, vừa vặn muốn thỉnh giáo đạo hữu.
Mai Tư Ảnh thành khẩn nói.
Hai người đàm luận một vài vấn đề tu luyện, mặc dù Phương Tịch chỉ thuận miệng đề điểm, lại để Mai Tư Ảnh hiểu ra, đệ tử phục thị càng hận không thể vểnh tai, nhớ kỹ mỗi chữ mỗi câu ở trong lòng.
- Thì ra là thế... Đa tạ đạo hữu giải hoặc.
Mai Tư Ảnh cảm giác mình cần lập tức bế quan khổ tu, làm không tốt bình cảnh một mực khốn nhiễu mình nhiều năm sẽ buông lỏng.
Trên mặt nàng hiện lên vẻ cảm kích, hạ thấp người hành lễ nói:
- Truyền tống trận cổ xưa đã kiểm tra hoàn tất, tùy thời có thể sử dụng, đạo hữu chuẩn bị khi nào xuất phát?
- Hiện tại, bây giờ Bắc Cương cũng không an tĩnh...
Phương Tịch thở dài:
- Lại có Hóa Thần Yêu Tôn cấp năm du đãng ở trong Bắc Nguyên... nếu tu sĩ cấp cao của Nhân tộc chúng ta gặp phải, chỉ sợ kết cục không ổn, nên sớm về Đông Hải cho thoải đáng.
- Đúng là như thế.
Mai Tư Ảnh vốn còn có chút nghi ngờ, nhưng sau khi trao đổi, làm nàng tin tưởng đối phương thật chỉ là tu sĩ một lòng khổ tu, không phải loại thích gây chuyện.
Có lẽ thật bởi vì Bắc Nguyên quá loạn, mới sớm kết thúc du lịch?
Vô luận như thế nào, Mai Tư Ảnh vẫn mang theo Phương Tịch đi vào động phủ, đến trước một truyền tống trận cổ xưa.
- Truyền tống trận cổ xưa này là tiên tổ của mạch ta phát hiện, hiến cho Bồng Lai Tiên Đảo... Về sau bản tông ở chỗ này mở một động phủ, xem như ngầm đồng ý cho mạch chúng ta tu hành...
Mai Tư Ảnh mời Phương Tịch đứng lên truyền tống trận cổ xưa, một lệnh bài xuất hiện ở trong tay.
Khi tới gần thời khắc truyền tống, đột nhiên nàng nở nụ cười xinh đẹp:
- Vân đạo hữu... còn xin thứ tội!
Ông!
Quang mang truyền tống lấp lóe, bao vây lấy thân ảnh Phương Tịch, trong chốc lát biến mất không thấy gì nữa.
Mai Tư Ảnh nhìn truyền tống trận cổ xưa trống rỗng, bỗng nhiên thở dài....
Quang huy màu bạc trắng lóe lên, bao phủ Phương Tịch.
Trong mắt hắn quang mang chớp liên tục, nhưng lại không thi triển thần thông đánh gãy truyền tống.
Dù sao hắn tự nghĩ thiên hạ to lớn, nơi nào cũng có thể đi.
Đồng thời Mai Tư Ảnh và hắn lần đầu gặp mặt, không oán không cừu.
Nguyên nhân nói xin lỗi... Xác suất lớn là bán mình.
Đương nhiên, không phải bán cho Băng Thần Cung, mà là Bồng Lai Tiên Đảo!
Ngẫm lại cũng phải, Hãn Hải giới phát sinh đại sự như thế, tất nhiên sẽ kinh động Bồng Lai Tiên Đảo, làm không tốt Vân Hi lão tổ cũng phải xuất quan!
Lúc này Thủy Linh Tâm trở lại, báo cáo nói Vân Kiệt Tử là đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, thần thông pháp lực kinh người, còn có thể mượn dùng truyền tống trận của bản môn...
Vân Hi tiên tử tất nhiên sẽ có bố trí.
Khả năng rất lớn là phân phó Mai Tư Ảnh làm vài chuyện.
Trước đó nàng mời mình uống trà luận đạo, là có ý kéo dài thời gian.
Phương Tịch sớm đã lòng dạ biết rõ.