Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1125 - Chương 1288 - Linh Thù Kết Anh 3

Chương 1288 - Linh Thù Kết Anh 3
Chương 1288 - Linh Thù Kết Anh 3

Hoàng Thổ đạo nhân khoát tay, bỗng nhiên sắc mặt trở nên ngưng trọng:

- Bất quá Thánh Hỏa Giáo cao thủ nhiều như mây, ngay cả Hóa Thần lão tổ cũng có, sau khi bị quấy rối lại không bắt được phạm nhân, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Tuyệt thế hung nhân như vậy, chúng ta nên cầu nguyện không nhìn thấy thì tốt hơn, bằng không mà nói...

Rất nhiều tu sĩ trong lúc nhất thời trầm mặc, trong mắt lại tràn ngập tò mò.

- Hoàng Thổ đạo hữu, không biết có tình báo kỹ càng không? Linh Thù khá hứng thú với việc này...

Linh Thù tiên tử mở miệng.

- Cái này hiển nhiên.

Trên mặt Hoàng Thổ đạo nhân hiện lên vẻ mê say, giao cho Linh Thù một ngọc giản màu vàng đất.

Thần thức của Linh Thù quét qua, thần sắc không thay đổi, nhưng trong lòng lại nhấc lên kinh đào hải lãng.

Mặc dù nàng không nhận ra ảnh hình người trong ngọc giản, nhưng từ miêu tả mấy loại công pháp thần thông, còn có khôi lỗi, làm sao giống một người như vậy?

Đồng thời đối phương tự xưng Thanh Hòa Tử, cũng có thể nói rõ hết thảy.

- Không biết bây giờ đảo chủ ở nơi nào?

Trong lòng Linh Thù dâng lên cảm giác vô lực.

Mặc dù nàng là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng ở trước mặt quái vật khổng lồ như Thánh Hỏa Giáo, lại chẳng phải là gì cả...

Tiệc trà xã giao kết thúc, Linh Thù đi ra trà lâu, một đạo thần thức truyền âm bỗng nhiên hiện lên ở bên tai:

- Đi theo ta!

Nàng nhìn nam tử xa lạ phía trước, lại cảm giác đạo thần thức kia quen thuộc không gì sánh được:

- Ngươi là...

Ngoại Đạo Nguyên Anh mặt lạnh đi vào một hẻm nhỏ.

Chờ Linh Thù đi vào, một đạo cấm chế lập tức hiện lên.

- Là ta!

Ngoại Đạo Nguyên Anh lạnh nhạt xoay người:

- Bây giờ ngươi chuẩn bị ở lại Tây Mạc, hay về Nam Hoang?

Phế tích sa mạc.

Linh Thù cùng Ngoại Đạo Nguyên Anh hóa thành hai đạo lưu quang rơi xuống.

Trên đường đi, Linh Thù mấy lần muốn nói lại thôi, đại khái là muốn hỏi sự tình Thánh Hỏa Giáo.

Còn có bây giờ diện mục của Phương Tịch hoàn toàn khác biệt, ngay cả sóng pháp lực cũng thối chuyển đến Nguyên Anh trung kỳ, là cố ý ngụy trang, hay gặp phải cường địch, bị đánh đến Nguyên Anh xuất khiếu đoạt xá, nguyên khí đại thương, cảnh giới rơi xuống?

Nàng cùng Phương Tịch đi vào lòng đất, liền gặp được một truyền tống trận cổ xưa cơ hồ hoàn thành hơn phân nửa.

Một Phương Tịch khác đang sắp đặt các loại trận bàn cuối cùng.

- Linh Thù... Ngươi quả nhiên đã thuận lợi ngưng kết Nguyên Anh.

Phương Tịch xoay người, mỉm cười nói.

- Đảo chủ...

Linh Thù cảm ứng được sóng pháp lực Nguyên Anh đại viên mãn trên người Phương Tịch, thân thể mềm mại run lên, cúi đầu nhẹ nhàng:

- Còn phải đa tạ đảo chủ dẫn ta tới nơi này du lịch...

Trước đó Phương Tịch tự nhiên là chia binh hai đường.

Mình ở nơi này bố trí truyền tống trận cổ xưa, để Ngoại Đạo Nguyên Anh đi tìm Linh Thù, hai bút cùng vẽ.

Thời điểm về tu tiên giới Nam Hoang, hắn cũng có khuynh hướng mang Linh Thù về, triệt để đoạn tuyệt hết thảy manh mối ở tu tiên giới Tây Mạc.

- Không cần phải khách khí...

Phương Tịch mỉm cười, bắt đầu điều chỉnh trận bàn.

Một lát sau, truyền tống trận cổ xưa oanh minh, không ngừng rút ra linh khí của linh thạch thượng phẩm, từng phù văn cổ xưa sáng lên.

- Rất tốt, xem ra thành công.

Phương Tịch để Ngoại Đạo Nguyên Anh đứng lên, bắt đầu thi pháp.

Ánh bạc lấp lóe, thân hình của Ngoại Đạo Nguyên Anh lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Mà thông qua cảm ứng mơ hồ, hắn có thể biết được rất nhiều chuyện.

Chí ít có thể xác định Phỉ Thúy Đảo an toàn.

Cũng không phải Phương Tịch sợ đám người Thiên Đố Ma Quân tạo phản, mà kiêng kị trong Cửu Cửu Thanh Đằng Hồ Lô dưới Phỉ Thúy Đảo trấn áp quỷ tu cấp năm!

- Hết thảy đều không có vấn đề, lên đi.

Hắn suy nghĩ một phen, nhìn Linh Thù nói.

Linh Thù đi vào truyền tống trận cổ xưa, nhìn thấy Phương Tịch cũng đi tới.

Ngân quang lấp lóe, cùng một chỗ bao phủ hai người.

...

Cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến.

Thời điểm Linh Thù lấy lại tinh thần lần nữa, đã tới Trường Thanh Điện của tu tiên giới Nam Hoang!

- Rốt cục... Trở về.

Trên mặt nàng hiện ra vẻ vui mừng.

Vô luận tu tiên giới Tây Mạc tốt như thế nào, nơi đây dù sao cũng là cố hương của nàng.

Nàng quét một vòng, không có nhìn thấy Nguyên Anh thứ hai của Phương Tịch, cũng lơ đễnh.

Làm đại tu sĩ, luyện thành Nguyên Anh thứ hai là sự tình hợp lý.

Ngoài điện, hai đạo độn quang Kim Đan cấp lóe lên, hai nữ xuất hiện, chính là Chung Hồng Ngọc và Liễu Tự!

- Đảo chủ, Linh Thù đạo hữu... Các ngươi rốt cục trở về.

Chung Hồng Ngọc hơi có chút kích động.

- Đúng vậy! Trở về!

Phương Tịch gật đầu, vỗ túi trữ vật.

Linh quang lấp lóe, một ngọc phù rơi vào trên truyền tống trận cổ xưa.

- Đây là ngọc phù phong cấm, chỉ cần có nó trấn áp ở đây, truyền tống trận cổ xưa này không có cách nào sử dụng.

Ở hang ổ của mình, Phương Tịch vẫn tương đối yên tâm.

Mà bên này phong tỏa, dù Hỏa lão tổ tìm tới tòa truyền tống trận cổ xưa kia, cũng không làm nên chuyện gì.

Bình Luận (0)
Comment